Sau Khi Ôm Bụng Bỏ Chạy, Đại Mỹ Nhân Cùng Nhãi Con Đi Xin Cơm

Chương 3

"Không không không! Không thể là người khác sinh được, nhất định phải là cậu sinh ra!!"

Bùi Chước: "Tôi cố gắng không để bị cắm sừng."

4523: "Ý tôi là...cậu phải tự mình sinh con."

Bùi Chước nghi ngờ nhân sinh: “Tôi là đàn ông đấy.”

4523: "Tôi có thể mở quyền hạn có thể sinh con cho cậu."

Bùi Chước: “Tôi là trai thẳng.”

“Gái thẳng còn có thể sinh con, sao trai thẳng không thể?” 4523 dừng một chút, chắc là đang kiểm tra lý lịch tình cảm của chủ nhân: “Cậu cũng chưa thích cô gái nào cả.”

Bùi Chước: “Tôi cũng chưa thích anh chàng nào cả”

4523 kéo dài giọng như cô đồng nát phế liệu: “Đèn điện, điều hòa, TV, tủ lạnh, máy giặt…”

Bùi Chước hít một hơi thật sâu rồi nói: “Thành thật mà nói, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, cá mặn lớn sinh cá mặn nhỏ, đừng mù quáng đặt hy vọng vào thế hệ sau. Tôi vẫn nghĩ cậu nên vị hoàng đế nào đó có tâm sự nghiệp thì hơn."

4523: "Cậu có thể tìm một vị hoàng đế có tâm sự nghiệp nào đó để cân bằng gen!"

“Không hợp lý.” Bùi Chước nheo mắt lại: “Cậu không thích hợp.”

“Cái gì…” 4523 đột nhiên cảm thấy có chột dạ.

Bùi Chước: “Trực tiếp khuyên tôi lập nghiệp rõ ràng hợp lý hơn khuyên tôi sinh con, nhưng hình như cậu hứng thú với chuyện sau nhiều hơn?”

4523 do dự một lát rồi nói: "Bởi vì tôi cần bật chế độ nửa ngủ hai ba năm để có thể từ từ tải toàn bộ dữ liệu."

Bùi Chước: “Vậy trong vòng hai năm tới cậu hoàn toàn vô dụng?”

4523: "Tôi có ích! Tôi có thể bảo vệ cậu an toàn, cũng có thể bảo đảm con của cậu sau này an toàn!"

4523 nhăn nhó: "Tôi, tôi đang ở hình thức đồng hành trưởng thành với trẻ nhỏ, nếu tiếp xúc với chủ nhân là người lớn sẽ kém hiệu quả, còn bị rò điện, nguồn điện rất quý giá, nếu rò rỉ hết thì sẽ không còn nữa."

Bùi Chước vô cảm kết luận: “Ầy, loại hệ thống hỏng hóc như này ai dám dùng.”

Cậu đau đầu: “Quên đi, ngủ một lát rồi tôi nghĩ lại.”

Cậu hơi dao động, so với việc sinh con, lập nghiệp rõ ràng dễ dàng hơn! Nhưng cái hệ thống phế phẩm này cứ nửa ẩn nửa lộ, Bùi Chước muốn xem xét kỹ hơn.

Hơn nữa, cậu quá buồn ngủ, đầu óc hỗn loạn.

4523 nói rất nhanh: "Cậu cứ suy nghĩ kỹ trước đi, từ từ xác định ứng cử viên làm cha đứa bé, tôi sẽ mở quyền hạn cho cậu trước."

Bùi Chước chưa kịp từ chối, một dòng điện nhỏ chạy qua nội tạng của cậu rồi biến mất không dấu vết.

"Tôi nói là để tôi cân nhắc! Tôi đang suy nghĩ đó!" Bùi Chước ngơ ngác, tức giận muốn chửi ầm lên, vội vàng kiểm tra thân thể, phát hiện không có biến hóa bộ phận dư thừa nào, cậu thở dài một hơi.

4523 chột dạ: "Đây không phải do rò rỉ điện sao? Tôi sợ sau khi cậu cân nhắc xong tôi lại không đủ sức mở quyền, tôi mở quyền là việc của tôi, sẽ không ảnh hưởng đến sự cân nhắc của cậu."

Bùi Chước nhắm mắt lại, có thằng đàn ông nào sau khi biết mình có thể có thai mà không bị ảnh hưởng tâm lý không? Ảnh hưởng rất lớn là đằng khác.

4523 vật lộn tải bối cảnh thế giới này, còn đọc diễn cảm: “Triều đại này là thời nước Đại Tuyên, Hoàng đế họ Tiêu, có bốn con trai năm con gái. Con trưởng Tiêu Tuần vừa sinh ra đã được phong làm Thái tử , hiền lương đôn hậu. Nhị hoàng tử Tiêu Phi thích kết bạn với tam giáo cửu lưu trong giang hồ, lòng dạ thâm sâu. Tam hoàng tử Tiêu Chinh dụng binh như thần, cách ngàn dặm bất ngờ tập kích Khương Hạ, Nam Cương, hoàn toàn đại thắng. Tứ hoàng tử chưa đầy bảy tuổi, không quan trọng.”

Bùi Chước cau mày, cái giọng điệu mai mối này là cái quái gì vậy, nóng nảy thế sao? Đây thật sự là hệ thống khoa học kỹ thuật chứ không phải hệ thống công lược sao?

4523 nói hay như hát: "Trong triều đình cũng có rất nhiều thanh niên tài tuấn. Ngọc Kinh phủ doãn có thể xét xử hơn hai mươi vụ án một ngày, tốc độ giải quyết án của là vô song. Giang học sĩ đã biên soạn chú thích toàn bộ ba nghìn tập ‘Thiên Thành Đại Điển’ trong nửa tháng. Công bộ thị lang sau ba năm khảo sát thực địa trên sông Tấn, đã thiết kế một dự án công trình thủy lợi, đạt được những thành tựu to lớn trong tương lai..."