Thiên Thần Hay Ác Quỷ

Chương 45

Dù sao, việc trả đũa Trúc Vân như vậy là đã đủ. Nên biết điểm dừng, nếu không cô ta rất có thể sẽ tự tử. Trò vui này không nên dính thêm cảnh sát vào cùng.

[Red]: Ta chán. Tất cả là tại ngươi. Đang chơi mui mà.

[Green]: Ta không biết Tiểu Tuyết lại nhân đạo vậy nha.

[Pink]: Em không nghĩ tên của chị lại hay vậy nha. Diệp Nhược Tuyết ^^

[Brown]: Đừng nói với ta là cô em có quan hệ với tên nhóc Nhược Phong của Thiên Phong hội đấy.

[Sliver]: Bingo !!! Bọn ta là chị em sinh đôi.

[All]: Cái quái gì ???

[Sliver]: Không cần ngạc nhiên như thế. Ta không bán rẻ mọi người cho tên khốn đó đâu.

[Purple]: Nhìn tên Nhược Phong đó rất đẹp. Không biết Tiểu Tuyết của chúng ta có đẹp vậy không?

[Amber]: Đương nhiên là đẹp. Bất quá ta thấy ngươi nên để ý lão Brown nhà mình đi. Hắn lại săp sửa bùng nổ cho xem.

[Red]: Các ngươi định dừng trò này sao. Đang vui mà.

[Sliver]: Vui cái con khỉ. Hôm nay một đứa trong Liên Đoàn đến báo cáo là tên Minh Lạc Lạc đó đang định mua chuộc mấy người để tìm tung tích của ngươi.

[Yellow]: Thằng đó chắc bị điên. Đã thế ta sẽ cho Liên Đòan đánh sập máy của nó thì thôi.

[Indigo]: Ghê thật. Hôm trước ta phát hiện đường truyền nhà ta bị xâm nhập. May mà chặn kịp không thì toi.

[Copper]: Ta đã trở lại … Hahaha

[Violet]: Mời cô em ra khỏi diễn đàn. Mới đi đâu về mà phởn vậy chứ.

[Copper]: Em với thủ lĩnh đi Tây Ban Nha. Vui quá trời luôn.

[Red]: Vậy ngươi bảo Black là cuối tuần họp tại khu chung cư TOP nhá. Ta đã chuẩn bị hết mọi thứ rồi. Các ngươi chỉ cần đến và chờ chết thôi. ^^

[Amber]: Nhưng không liên lạc được với White, dạo này anh ta lặn đâu không biết nữa.

[Blue]: Vậy thì để thủ lĩnh báo đi. Chúng ta sao biết được White ở đâu.

[Gray]: Ta không đi đâu ….

[Sliver]: Me too

[Red]: Hai cưng không đi. Ta mang cả một xe cảnh sát chở đi. Đến lúc đó thì đừng hối hận.

[Copper]: Vậy thì được rồi nha. Cuối tuần này chúng ta sẽ tụ tập. Get funnyyyyyy …

[Blue]: Cô em thực sự rất ‘phởn’.

Thời gian trôi rất mau, chẳng mấy chốc đã tới thứ bảy. Tối nay, sẽ là một đêm lịch sử của HELL. Trong 3 năm khi bọn họ gia nhập hội, đây là lần đầu tiên mới biết được thân phận cũng như dung mạo thực sự của các thành viên. Dù không phải họ không muốn làm vậy nhưng thời gian 3 năm này đã quá đủ để mọi người tin tưởng lẫn nhau.

Nhược Tuyết ngồi trong lớp học nhưng tâm hồn toàn để ý đến chuyện khác. Hôm nay cô cần có một lí do chính đáng để rời khỏi nhà mà không bị nghi ngờ.

“ Tối nay ngươi rảnh chứ ? Ta tìm được một nơi làm thêm phù hợp với yêu cầu của ngươi rồi đó.” Đương nhiên là cô không thể quên được cái mục đích mua nhà ban đầu của mình.

“ Vậy sao? Tối nay ta hơi bận, để hôm khác được không?” Sao lại trùng hợp vậy, tối nay cả hội đầu đi tụ tập làm sao mà cô có thể vắng mặt được.

“ Ừh, thế để ta thông báo lại cho ông chủ một tiếng. Lúc nào có thời gian rảnh thì báo cho ta một tiếng. “

Nhược Tuyết thở thẹ. May là Đình Giang không hỏi lí do, cô thực sự không biết trả lời hắn như nào mất. Nhưng, thái độ bất thừong từ sáng đến giờ của cô vẫn không thoát được khỏi ánh mắt tinh tường của Hạ Lâm.

“ Em dự định đi làm thêm sao? Mắc vế đề gì về tiền àh?” Thái độ của anh vẫn ân cần, dịu dàng như vậy, khiến cô không thể nhận ra thực sự anh đang nghĩ chuyện gì.

“ Không phải, em có ý định mua nhà riêng nên cần tiền. Đi làm thêm cũng là một giải pháp hay.” Tiểu Tuyết thú nhận. Cô không muốn giấu giếm anh bất cứ chuyện gì ngoại trừ việc cô là thành viên của HELL.

“ Vậy sao? Thế ba mẹ em đồng ý cho em chuyển ra ngoài?”

“ Đương nhiên là không. Nhưng, chỉ cần em kiên quyết thì họ sẽ không làm gì được.” Lời nói của cô chắc chắn như vậy, khiến Hạ Lâm bất giác cười nhạt. Đôi mắt ngây thơ, non nớt kia bỗng nổi lên những tia bất thường, trong lòng anh đang có những toan tính sâu xa.