Cưới Chạy (Kế Hoạch Chống Lầy)

Chương 10

Lúc ấy tôi nhìn cậu ta.Có phải trái tim Phong đã thực sự rung động trước tôi hay cậu ta chỉ muốn trêu chọc tôi thêm một lần nữa.

“Tôi không đùa nữa nha phong,đủ rồi đó,về thôi”

“Nhìn tôi giống đùa lắm sao.Chi,tôi thực sự rất thích em”

Rồi cuối cùng cái ngày mà tôi mong chờ đến là đây.Một lời tỏ tình của một người đàn ông nói rằng “tôi thích em,thực sự vô cùng thích em”.Khoảnh khắc người ấy bắt đầu chạm 1 dấu chấm chính thức vào trái tim của tôi.Tất cả mọi người trên đời này thực sự sợ cô đơn,dù là người mạnh mẽ nhất.Tôi cũng vậy,chỉ mong một tình yêu,không cần ồn ào,Chỉ cần bình yên giữa hai người.Tôi cũng mong cả đời này sẽ không phải lẻ loi đối mặt với cuộc sống đầy khó khăn này.

Liệu tôi có thể cho Phong một cơ hội?Liệu phong có cầm tay đưa tôi đến những cảm xúc tình yêu thật tuyệt vời hay không.Liệu Phong có thể lau những giọt nước mắt yếu đuối trên mi mỗi khi tôi khóc hay không.Cậu ấy có thể đưa đôi tay mà nói “hãy đi cùng với anh,anh sẽ bảo vệ em”hay không.Cậu ấy có thể nhẫn lại với trái tim yếu đuối và đôi phần lạnh lùng của tôi không.Liệu cậu ấy có muốn tôi làm cô dâu trong lễ cưới của cậu ấy hay không?Tôi vẫn chưa thể chắc chắn.

“Tôi hơn cậu 2 tuổi”

“Vấn đề tuổi tác không thành vấn đề”

“Tôi không biết nấu ăn”

“Tôi có thể nấu cho em”

“Tôi cũng không thích đi ngủ sớm”

“Yên tâm,Tôi sẽ thức cùng em”

“Cậu thực sự thích tôi”

“Không,thực sự rất yêu”

“Nhưng mà tôi rất hay khóc”

“Bất kể điều gì làm em rơi nước mắt cũng đều là lỗi của tôi,từ bây giờ tôi sẽ để em không phải khóc nữa”

Nghe những lời nói đó,trong lòng rung động thực sự.Cảm giác như mình đã tìm thấy người đàn ông xứng đáng bước vào cuộc đời mình.Người đàn ông có thể sẵn sàng bỏ qua mọi khuyết điểm của tôi mà chấp nhận yêu tôi bằng cả trái tim như vậy.

Tự nhiên tôi lại có cảm giác lo sợ.Chẳng dám yêu ai thật lòng vì những tổn thương trước đây đã làm trái tim rung động.Chỉ sợ lúc mình tỉnh dậy,tình yêu ấy lại đi mất,chỉ sợ đó chỉ là giấc mơ,một giấc mơ không có thật.

Cứ ôm những kí ức ngu ngốc và mệt nhoài,tôi thực sự quá ngốc vì tôi đã từ chối lời tỏ tình ấy từ Phong.Có những khoảng cách sao xa quá,có những yêu thương mà chẳng nói nên thành lời.Không phải tôi không có tình cảm với Phong,cũng không phải tôi từ chối cậu ấy một lần thì sẽ từ chối cả đời,không,chỉ vì bây giờ,tôi muốn bản thân mình suy nghĩ thật kĩ mà thôi

“Phong,tôi không thể nhận lời,xin lỗi cậu”

Tôi buông tay cậu ấy ,quay mặt bước đi và chạy thật nhanh.

“Cô có thể từ chối tôi,nhưng nếu muốn thay đổi câu trả lời thì tôi vẫn sẽ đứng đây chờ cô”

“Về nhà thì hãy nhắn tin cho tôi biết”

Người đàn ông này đến phút cuối vẫn quan tâm đến tôi.Phải chăng tình yêu phải có đến lúc thương đau.Thử hỏi làm sao chuyện tình lại mỏng manh giống như chiếc lá khô trên cành cây lá úa,một cơn gió mùa nhẹ thôi cũng có thể thổi bay khiến chiếc lá ấy rơi mà lưu lạc khắp nhân gian.

Tôi lướt qua Phong,lần đầu tôi cảm thấy tim lại đau đến như vậy.Đó không phải khi tôi vừa từ chối tình cảm tình cảm từ một người,mà chính là cảm giác,mình cũng có tình cảm với người ta nhưng lại bất lực từ chối chỉ vì những tổn thương ngu ngốc trong quá khứ.

Phong hai tay buông xõng,ánh mắt thất vọng nhìn về hướng tôi đang chạy đi, tôi bắt taxi và đi về bỏ mặc Phong ở lại đó.Trời bắt đầU đổ cơn mưa,tôi nhìn ra ngoài cánh cửa ấy,lòng không ngừnglo lắng và trách mình đến như vậy.Nhưng biết làm sao,khi nếu tôi đã muốn ra đi thì phải chịu chấp nhận những tổn thương không đáng có.

Từng hạt mưa giống như giọt nước mắt đau đớn của tình yêu chớm nở này.Nước mưa rơi xuống ướt đẫm cả người cậu ấy,cậu ta nhắm mắt lại.

“Anh cất giấu hết sự can đảm để nói yêu em.Và yêu thêm những tổn thương mà em mang,vì anh luôn muốn mang lại những điều tốt đẹp mà em luôn cố che giấu ở vẻ ngoài lạnh lùng ấy.Liệu rằng em có thực sự thích anh.”

“Giây phút lặng im chôn sâu tình yêu.Nhìn em quay lưng bước đi..Rồi em sẽ nhận ra tình yêu của anh chẳng dễ kiếm tìm.Trái tim từng một lần vỡ tan giờ đây lại vỡ tan như những giọt nước mưa này.Không một lời,tình yêu chưa vội chớm nở đã vội úa tàn”

“Cơn mơ này hôm nay rất buồn,buồn vì không có em ở bên,buồn vì em từ chối tôi.Dù em có làm tổn thương thì anh vẫn sẽ yêu em.Lần đầu tiên trong cuộc đời anh cảm thấy mình đáng thương đến thế.Anh nghĩ rồi mình sẽ ổn cả thôi em à,anh vẫn sẽ hi vọng một ngày nào đó nắng đẹp,không phải trời mưa như hôm nay,em sẽ nhẹ nhàng bước đến mà chấp nhận lời tỏ tình của anh,chấp nhận được anh và tình yêu bằng cả trái tim”

———