Hoàng đế nhướng mày, tiếng lòng tiểu công chúa không phải cái nào ông cũng nghe được, có đôi khi sẽ có tiếng tích tích che giấu tiếng lòng của nàng.
Những cái ** đó là gì?
Đồng thời Lôi tướng quân bên kia cũng nghe được tiếng lòng của tiểu công chúa, không khỏi kinh ngạc.
Đôi lông mày của hắn dựng thẳng, hoài nghi có thích khách, muốn tiến lên bảo vệ hoàng đế.
Ai dè giọng âm kia lại vang lên: 【 Thế thì tốt quá, nữ chính Lôi Niệm Nhi sẽ không hắc hóa vì phụ thân bị xử tử, để trả thù hoàng thất mà khuyến khích nam chính gây họa cho giang sơn. 】
Lôi tướng quân cuối cùng cũng xác định, âm thanh này truyền đến từ cái nôi con nít bên cạnh.
“Bệ hạ, đó là?”
“Đây là trưởng nữ của trẫm, mới mất mẫu thân, tạm thời do trẫm tự mình chăm sóc.”
Hoàng đế nói xong khựng lại: “Sao hả? Ngươi cũng muốn khuyên trẫm đừng đặt tiểu công chúa trong Ngự Thư Phòng sao?”
“Thần không dám, quyết định của bệ hạ, thần không dám xen vào.”
Hoàng đế hài lòng gật đầu, riêng ở phương diện này, Lôi Ninh hiểu chuyện hơn đám lão già kia nhiều.
Chỉ tiếc ngốc quá, không hiểu thu mua lòng dân là điều tối kỵ của một tướng lĩnh.
Nếu Lôi Ninh có thể nghe thấy tiếng lòng của người khác, đã sớm coi thành yêu vật tóm người đưa đến cho quốc sư Trích Tinh Lâu rồi.
Ngặt nỗi đây lại là công chúa của bệ hạ.
Hắn trung với bệ hạ, cũng trung với hoàng tử công chúa của bệ hạ.
Có thể ở bên chân long thiên tử như bệ hạ mà vẫn bình yên vô sự, chắc chắn không phải tà ám.
Được hoàng đế gõ đầu chỉ dạy, Lôi Ninh cuối cùng cũng biết mình làm sai chuyện gì.
Hắn bị dọa một thân mồ hôi lạnh.
“Bệ hạ, nhiêu đó đều là ý tưởng của phu nhân trong nhà, thần nghe thấy có lý mới làm, không nghĩ tới sẽ phạm sai lầm.
Đầu óc thần ngu dốt, vẫn mong bệ hạ cho thần về nhà nghỉ hưu.”
Hay cho một chiêu lấy lui làm tiến, xem ra Lôi Ninh vẫn rất thông minh, chỉ là bị người bên gối thổi gió tìm không ra nam bắc.
“Vị phu nhân kia của ngươi……” Hoàng đế vốn định mặc kệ chuyện trong nhà đại thần, nhưng hiện tại rõ ràng không phải chuyện nhà.
“Vẫn nên điều tra chút đi.”
【 Wow wow wow, phu nhân nhà hắn là gián điệp sao? Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ! 】
Hoàng đế đúng là nghĩ như vậy, nhưng không tiện nói thẳng.
Lôi tướng quân bị tiếng lòng của Bối Tịnh Sơ đánh tỉnh, nghĩ đến hành động của phu nhân nhà mình, lông tơ dựng đứng.
“Thần xin cáo lui.” Hắn muốn nhanh chóng trở về điều tra cho rõ.
Sau khi ra khỏi cửa, Lôi Ninh hãy còn suy nghĩ đến những lời tiểu công chúa nói trong lòng.
Lôi Niệm Nhi không phải con gái cả của hắn sao?
Là đứa nhỏ do một thị thϊếp sinh, bình thường hắn không mấy chú ý.
Hiện tại hồi tưởng lại, đứa nhỏ này quả thật ngoan ngoãn nhất, ánh mắt nhìn về phía hắn tràn ngập kính ngưỡng.
Thì ra sau khi hắn chết, đứa nhỏ này vì hắn mà báo thù hoàng thất.
Tuy rằng Lôi Ninh một mảnh trung thành với Hoàng Thượng, thà chết cũng không muốn trả thù hoàng gia.
Nhưng nghe được con gái báo thù vì mình, trong lòng vẫn rất cảm động.
Xem ra về sau phải đối xử với đứa bé kia tốt một chút, hơn nữa cần thiết phải dạy dỗ nàng trung thành, cho dù hắn bị oan cũng không thể hại nước hại dân.
Thời điểm Lôi tướng quân về phủ, đang thấy con gái do phu nhân sở sinh nhổ một cây trâm trên đầu tỷ tỷ mình mắng.
“Ngươi chỉ là một thứ nữ, xứng dùng màu sắc giống ta sao, có tin ta bảo mẫu thân đánh ngươi không.”
Đích nữ của hắn ương ngạnh kiêu căng, nhưng tình cảm của hắn và phu nhân rất tốt, khó tránh khỏi thiên vị.
Hiện tại bị hại một trận, tình yêu vơi cạn mới phát hiện mình bất công thái quá cỡ nào.
Lôi Niệm Nhi thấy phụ thân tiến vào, quay đầu gửi ánh mắt cầu xin với hắn.
Nhung nhớ đến trước kia gặp phải tình huống này, bọn họ chỉ biết giáo dục nàng, thân là tỷ tỷ phải nhường nhịn muội muội….
Cho nên Lôi Niệm Nhi lại rũ mắt, lựa chọn im lặng.
………