Cuộc Đời

Chương 19

Chương 19
Toàn thân tôi run rẩy..cứ ngỡ chết là kết thúc..nhưng không nó còn khủng khϊếp hơn gấp vạn lần tưởng tượng..

Thằng quỷ đi ra nguýt tôi một cái rõ dài…Anh Phu dìu tôi đi sau , đường xuống là dốc hạ sâu hơn..không còn là bậc thang dây nữa thay vào đó là bậc bằng những viên đá…

Tối quá chẳng nhìn thấy gì cả – tôi thốt lên

Săp tới rồi..- có tiếng thằng quỷ sứ.

Tôi mệt mỏi cúi xuống đếm từng bước chân..chợt có bàn tay túm kéo chân..

Á…á..cứu.

Tôi hét toáng cả lên dùng tay đẩy phía dưới.. nó nắm chắc quá..tôi đẩy mãi không được..ngã sấp trên bậc thang..

Hai người trong linh hồn gộp ra sức kéo..

Nắm tay tôi..

Trơn quá .Không đươc!

Bàn tay kia mỗi lúc một mạnh..kéo người tôi rời bậc thang một nửa..

Dừng lạii.. Người mặc áo binh lính giận giữ..

Có ta đi cùng mà dám qua mặt bắt người.!

…không gian im lìm không ai trả lời..Tên quỷ sứ kéo người tôi lai phía bậc thang..

Mặt tôi trở nên tái mét , mồ hôi ra như tắm..tôi bò dậy còn trượt trượt không sao ngồi được..

Uống chút nước đi – quỷ sứ đưa cho tôi

Nó là oan hồn đấy..

Tôi sợ quá..

Chắc nó nhầm anh với ái đó nên đòi mạng thôi…

Nào để tôi đỡ anh – nó với tay tôi

Như càng đi sâu xuống đường càng tối hay sao..dưới ánh mờ le lói màu vàng đυ.c ở ngay phía trước…

Tầng thứ ba :

” Âm mưu địa ngục ”

Ông ta đẩy cửa!

Sứ giả quỷ thần đã tới..!

Hai thằng quỷ nhỏ xíu đi tới, giọng không khác gì đứa trẻ con

Bên trong mọi thứ thật rõ, tôi nhìn chung quanh có rất nhiều cây , cây gì mà lạ ..từ xa nhìn như bằng đá hộc , tán xòe lá nhỏ nhọn hoắt..thấp thoáng có bóng người trèo lên, bên cạnh là dây rợ nhằng nhịt màu đỏ..

Bà cụ với ba anh bước vào cái vòng này – tên quỷ nhỏ làm vỡ suy nghĩ của tôi.

Tất cả bước qua vòng nhanh chóng.

Không có gì cả – chúng nói với nhau

Xong rồi, mọi người vào gian phòng nhỏ kia xem tội dành cho kẻ phạm tội ở tầng ba.

Hắn chỉ tay về gian phòng cạnh những cây cối bằng đá.

Tôi vừa đi vừa nhìn tứ phía lại để ý cả dưới chân mình ..tôi sợ bị người ta lại bất thình lình lao ra bắt lấy..

Cửa gian phòng mở – đã thấy bảng chữ bằng đá :

“tầng ba chào đón tội ”

Khi trên dương trần..chỉ vì ganh gét đố kị mà chia li cha con người , ganh tỵ nhà người ta hạnh phúc mà tìm cách li tán vợ chồng, chia rẽ anh em ..

khi xuống đây sẽ bị treo người trên cây bằng đá dao nhọn đâm từ phía sau.

Trên cây toàn là dao sắc nhọn.. chịu sự đau đớn tột cùng rồi được đưa vê tầng một tra tấn lưỡi , sau đó được đưa đi hấp chín cơ thể nhàu nát ..

Loạt hình tội với lưỡi tôi còn in hằn trong đầu..còn hấp chín thì ?

Là đưa cả người vào hấp chín như nấu xôi nấu đỗ đấy.

Quỷ sứ quay nhìn.

Đọc suy nghĩ của tôi?

Biết thể nào chẳng hỏi.

Nhanh lên nhanh lên !

Chúng tôi tới đây

Ông ta gọi khiến tôi giât mình vội chạy ..

Đến gần hơn tôi nhìn rõ được.. cái cây..nhưng…người.. không phải trèo lên..

ỐI.ối..hức..hức..

Rất nhều con dao dài nhọn hoắt được đâm từ phía sau người đàn ông..máu chảy thành dòng chảy xuống tanh tưởi..mà từ xa tôi tưởng sợi dây cơ chứ..

Tôi ôm lấy miệng không dám kêu..

Họ chưa chết..đưa mắt nhìn ba người trong linh hồn gộp..rồi nhìn sang hướng khác..

Phập phập..phập — ướ..ướ..

Hai thẳng quy nhỏ nó ném cái xác người quay ngược cắm vào dao.

Con dao cắm xuyên tim , trai tim nhô hẳn lên trên, máu phun ra khắp lối đi, văng vào cả chân tôi..

Gần dưới cán còn sót lại những mẩu thịt mỏng dính từng khúc từng khúc be bét giống thịt băm nấu rau ngót – món canh tôi thích..

…o..ọe.. o..ọe..tôi thấy lợm giọng quá..

Trái tim bên trên vẫn đập tay người kia đưa ôm lấy ngực , máu vẫn rò rỉ rơi ngưng lát tạo thành tiếng ..tong tong.. ánh mắt như van xin…

Tôi nôn tại chỗ hai tay cứ cho cổ họng mà móc

chạy thật nhanh ra ngoài tôi hít thở…

Không thể chịu đựng nổi – tôi ôm cổ

Quỷ sứ lại gần : anh ngửi mùi nhang không?

Sẽ bớt cảm giác đó

Hắn không đưa cho tôi cây nhang nào cả..trong đầu tôi thấp thoáng có hình ảnh vợ tới di ảnh châm đèn cầy…phảng phất hương trầm đến dễ chịu..

Chỉ là ảo giác thôi sao tôi thấy thật thế này..

…….

Dần trở lại bình thường, lau mồ hôi trên trán tôi thở nhè nhẹ..

Không có ai nhận dạng ở tầng này – đi tiếp thôi

Ông ta cất giọng.

Cửa tầng ba khép lại..tôi đi cùng mọi người xuống tầng bốn.

Mịt mù quá..lại sâu xuống hơn , vẫn là cầu thang bằng đá ..Xa một chút có ánh đèn xanh chập chờn..

” Chối tội địa ngục ” – tầng bốn

Trước cửa đặt một chiếc vòng sẵn..

Người mặc áo binh lính và quỷ sứ bước qua trước..bà cụ cũng đã qua ba linh hồn ép gộp tiến đến..

Coong..coong..coong..

Tiếng kêu phát ra..chiếc vòng trở nên đỏ rực như màu máu..

Rầm..Cạch.. Ke.t.ét…

Cửa bật mở , hai tên đầu trâu hằm hằm bước đến hét ầm ĩ :

Tất cả đi vào trong.

Tôi mới khô mồ hôi..giờ nó lại chảy ra xối xả..

Là ai trong ba người chúng tôi sẽ chịu tội?

Còn…

---------