Xuyên Nhanh: Ta Đã Trêu Chọc Cái Quái Gì?

Quyển 1 - Chương 1: Hội trưởng hội học sinh công cùng trầm mặc quái gở thụ

Trong bóng tối, bất ngờ xuất hiện một tia sáng trắng. Sau đó...

"Ôi, đau quá."

Diệp Ngôn sờ vào cái mông của mình.

Làm sao lại ngồi bịch xuống đất thế này? Thật đau!

Diệp Ngôn mở mắt nhìn xung quanh, cười khô khốc hai tiếng.

"Chẳng lẽ tầm nhìn của tôi lại không tốt đến vậy sao?" Tối om.

Diệp Ngôn vừa định đứng dậy, muốn sờ soạng một chút, bỗng nhiên xuất hiện một màn hình sáng trước mặt, một luồng sóng điện tử, tiếng máy móc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tai Diệp Ngôn.

"Đang kết nối hệ thống..."

Diệp Ngôn chỉ nhìn những con số trên màn hình từ từ thay đổi từ 1 ~ 100.

"Kết nối hệ thống thành công."

Giọng máy móc bỗng nhiên trở nên mang tính nhân văn.

"Chào kí chủ. "Một nụ cười xuất hiện trên màn hình.

"... Chào. "Diệp Ngôn trả lời.

Lúc này Diệp Ngôn rất muốn hỏi một số câu hỏi, nhưng lại không dám mở miệng với nụ cười đó, và hệ thống dường như biết,

"Kí chủ, nhiệm vụ của anh có tên là [Công lược nam chính], đó là đi xuyên qua các thế giới khác nhau để công lược các nam chính."

"Ồ, đợi một chút, trước tiên hãy nói xem tại sao lại chọn tôi?"

Hệ thống rất đơn giản trả lời:

"Bởi vì anh đã chết."

..........

Hệ thống tiếp tục nói:

"Để hoàn thành nhiệm vụ, cần đạt được 90 điểm thiện cảm với nam chính. Tất nhiên, có thể tiếp tục công lược để đạt 100 điểm càng tốt hơn."

"Ồ, trước tiên hãy cho tôi biết, trong những thế giới này có tồn tại nữ chính không?"

Hệ thống trả lời ngay lập tức.

"Có chứ."

"Vậy... tại sao tôi vẫn phải công lược nam chính? Không phải đã có nữ chính rồi sao?"

Diệp Ngôn cảm thấy rất kỳ lạ.

Hệ thống chuyển hướng chủ đề: "Hệ thống cần."

Biết không thể hỏi thêm, Diệp Ngôn hỏi câu tiếp theo:

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có phải vẫn phải ở lại thế giới đó không?"

"Ừm... Điều này tùy thuộc vào nhu cầu của kí chủ, có thể lựa chọn ở lại hoặc rời đi."

"À". Diệp Ngôn ngồi đó suy nghĩ.

Lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu anh.

"Bắt đầu truyền tống."

Diệp Ngôn vẫn chưa kịp phản ứng, cảm giác choáng váng ập đến.

"Kịch bản đang truyền cho kí chủ..."

Trong đầu kịch liệt đau nhức truyền đến.

Diệp Ngôn, là một đứa trẻ mồ côi, nhờ nỗ lực của bản thân mà thi đậu vào đại học, nhưng trường đại học đó hầu như toàn là những người quý tộc, nên không tránh khỏi bị đè nén, bạo lực học đường. Ngay cả khi thành tích của Diệp Ngôn rất tốt, trường cũng muốn bảo vệ Diệp Ngôn, nhưng tất cả những người trong trường đều là quý tộc, nếu giúp Diệp Ngôn, bản thân họ cũng sẽ gặp phải một số rắc rối không cần thiết, nên họ chỉ nhắm mắt làm ngơ. Nhưng vẫn phải cấp các khoản học bổng cần thiết.

Mặc dù thành tích học tập rất tốt, sau khi chịu đựng sự áp bức lâu dài, tính cách tự nhiên cũng trở nên trầm mặc quái gở, không có bạn bè.

Ôi, là một người số khổ.

Sau đó còn có thông tin trong đầu:

Nam chính tên Tiêu Lăng Thần, và anh ta cũng là học sinh cùng trường, thành tích học tập xuất sắc, là chủ tịch hội học sinh, ngoại hình tuấn tú, có một số lượng lớn người hâm mộ ở trường. Gia thế của anh ta cũng không thể coi thường, hầu như không ai dám gây sự với anh ta.

Nữ chính tên Tô Nhược, và tình huống của cô ấy cũng tương tự Diệp Ngôn, đều là con nhà nghèo, nhưng tình huống của cô ấy lại hoàn toàn khác với Diệp Ngôn. Mặc dù đều là con nhà nghèo, nhưng trong mắt những người khác thì lại khác nhau, cô ấy rất được yêu mến, rất hay giúp đỡ người khác, ở trường này, nữ chính như một luồng gió mát.

Nữ chính và nam chính đã trải qua nhiều sự kiện, cuối cùng họ đã sống hạnh phúc bên nhau.

"Này này... Điều này thật giống như một câu chuyện tình điển hình phải không? Một câu chuyện tình lãng mạn kiểu Mary Sue?"

Vừa xem xong những tình tiết này, Diệp Ngôn đứng dậy, đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức, đặc biệt là phần dưới. Trong không gian khá yên tĩnh này, Diệp Ngôn nghe thấy hơi thở của một người khác.

Diệp Ngôn cứng nhắc quay đầu lại, nhìn thấy một người.