Tận Thế Tử Thư

Chương 37: Đi ra ngoài


Xách nước sôi trong phòng bếp đi vào phòng tắm, cô đổ một ít vào mấy chậu nước, trong nhà cô không có bồn tắm, cũng không có khả năng tắm vòi sen, cứ tạm chấp nhận tắm như vậy đi, dù sao thì cũng có thể tắm sạch sẽ, cô lại đem dầu gội còn có một ít vật dụng hàng ngày đặt ở một bên, lại là đặt thêm một khối khăn lông sạch sẽ.

Sau khi cô ra tới, vừa thấy Tần Xuyên vẫn mặc bộ quần áo kia, nhịn không được hỏi, “Anh có muốn thay quần áo hay không? Bộ này để lát nữa tôi giúp anh giặt một chút.”

“Được,” Tần Xuyên cũng không có cự tuyệt, sau đó Phương Tử Thư lại một lần nữa nhìn thấy khinh công trong hiện thực, động tác của Tần Xuyên rất nhanh, cũng không biết anh làm được như thế nào, cũng đã bò lên trên ban công, Phương Tử Thư vỗ vỗ ngực mình.

Cũng may, nhân phẩm người đàn ông này vô cùng tốt, nếu không, nhà cô đã sớm bị trộm.

Chỉ chốc lát sau, anh lại xuống dưới, đã cầm vài bộ quần áo, anh cầm một bộ quần áo sạch sẽ liền đi vào phòng tắm.

Trong phòng tắm cũng không có bồn tắm, bất quá đến có mấy chậu nước lớn, anh ngồi xuống, bắt đầu tắm rửa sạch sẽ, từ trước đến nay anh đều không có ở dơ như vậy, dơ đến nỗi, ngay cả chính anh đều thấy ghê tởm chính mình, tắm xong chậu nước đầu tiên, gần như cả chậu nước đều là bị anh tắm thành màu đen, tóc cũng phải gội ít nhất ba lần, mới gội ra bọt biển, có thể thấy được, trên người anh rốt cuộc dơ đến cỡ nào, cũng may, Phương Tử Thư cho anh rất nhiều nước, tổng cộng ba xô nước lớn, tắm tới xô nước cuối cùng, cũng xem như đã tắm rửa sạch sẽ.

Anh tùy ý dùng khăn lông lau tóc một chút, lúc anh đi ra, trên bàn đã bày hai chén mì, anh một chén, Phương Tử Thư một chén.

“Tới, ăn đi, nấm xào rau xanh, còn có một món canh.” Mà cô rất cảm thán, có dị năng hệ thủy đúng là tốt thật, có nước để dùng, cũng không cần phải đau lòng nước giếng trong không gian, cũng có thể làm linh khí trong không gian khôi phục trở lại, cô phát hiện, những rau cải trong không gian sinh trưởng chậm hơn trước rất là nhiều.

“Cảm ơn”, Tần Xuyên ngồi xuống, cầm đũa lên ăn mì, mà đột nhiên anh nói một câu, “Lát nữa tôi sẽ đi ra ngoài.”

“Đi ra ngoài?” Phương Tử Thư bị dọa giật cả mình, “Anh đi ra ngoài làm cái gì a, bên ngoài đều là thứ đó đấy?”

Những con quái vật đó, sẽ ăn người đấy.