Quỷ Thê Gả Tới

Chương 8: Lăng Gia

Trên đỉnh núi Tiên Khách, tại nhà họ Lăng

Lăng Dĩ Nhiên theo người của Lăng gia tiến vào đại trạch, ông cụ lập tức kích động đối Lăng Dĩ Nhiên kêu lên: "Bác."

"..." Lăng Dĩ Nhiên trước khi tới chỉ muốn hỏi thăm rõ ràng chuyện âm hôn, chưa từng nghĩ tới nhận người thân, cũng không nghĩ tới liếc mắt một cái đã bị nhận ra cậu chính là người của Lăng gia.

Ông cụ rơm rớm nước mắt nhìn khuôn mặt của Lăng Dĩ Nhiên: "Bác thực sự rất giống với bố của mình."

Người thanh niên bên cạnh ông già nói: "Ông nội, ở đây nắng gắt quá, có gì ông vào nhà rồi hẵng nói."

"Đúng, đúng, chúng ta vào nhà rồi nói." Ông cụ lôi kéo Lăng Dĩ Nhiên vào nhà.

Lăng Dĩ Nhiên ngồi xuống đối diện ông cụ hỏi: "Xin hỏi ông là..."

"Cháu là cháu trai út của bác, Lăng Tư Tùng." Lăng Tư Tùng giới thiệu bốn người trẻ tuổi đứng xung quanh: "Bốn người bọn họ đều là chắt của người, Lăng Trắc, Lăng Thương, Lăng Chiết và Lăng Tiềm. Bốn người các ngươi còn không qua chào cụ."

"Dạ, cụ..." Bởi vì Lăng Dĩ Nhiên thoạt nhìn so với bọn họ còn trẻ hơn, bốn người trẻ tuổi có chút ngại khi chào cậu.

Khóe miệng Lăng Dĩ Nhiên khẽ giật giật, hỏi ông lão: "Làm sao ông xác định tôi chính là bác của ông?"

Lăng Tư Tùng cười nói: " Ngài tên là Lăng Dĩ Nhiên đúng không?"

Lăng Dĩ Nhiên gật gật đầu.

"Vậy thì đúng rồi, ông cố trước khi qua đời từng nói với cháu rằng có một ngày, bác sẽ trở về tìm chúng cháu."

"..." Lăng Dĩ Nhiên nhíu mày: "Ông cố ngươi nói là..."

"Ông ấy là cha của bác, tên Lăng Hạo Thần, ông là thầy bói phong thủy lợi hại nhất trong lịch sử Lăng gia chúng ta. Ông trên có thể thông hiểu thiên ý, nhìn thấu thiên mệnh, dưới có thể trảm yêu trừ ma, giúp đỡ mọi người tránh được tai họa, đạo hạnh cao thâm khó lường, muốn tính ra việc bác trở về thăm chúng cháu cũng không phải việc khó." Lăng Tư Tùng nhắc tới Lăng Họa Thần tràn đầy sùng bái và kính trọng.

Lăng Dĩ Nhiên kinh ngạc: "Ông ấy, ông ấy lợi hại như vậy sao?"

Người có thể có được thông hiểu thiên ý, nhìn thấu thiên mệnh có thể nói là đã lọt được vào mắt xanh của trời cao mới được ưu ái có bản lĩnh lớn như vậy.

"Đúng vậy." Lăng Tư Tùng thở dài: "Nhưng tiếc nuối lớn nhất cả đời này của ông cố chính là không thể bảo vệ tính mạng của bác, đúng rồi, người này chính là cha của ngài."

Ông cụ đứng dậy đi đến bức tường treo đầy ảnh chụp chân dung, chỉ vào một trong những bức ảnh đen trắng và nói, "Bác nhìn xem, hai cha con bác có phải trông rất giống nhau không?" "

Đâu chỉ là giống. Lăng Dĩ Nhiên lần đầu nhìn thấy, còn tưởng rằng nhìn thấy di ảnh của mình.

Cậu đi tới trước mặt bức ảnh, đáy mắt thoáng hiện lên một tia phức tạp, vậy mà cậu còn có cơ hội nhìn thấy dáng vẻ cha ruột của mình.

Lăng Dĩ Nhiên nhìn di ảnh hồi lâu rồi mới xoay người nói: "Lần này tôi tới là muốn hỏi xem là ai đã lén kết âm hôn cho tôi"

Bốn tiểu bối đều không dám lên tiếng.

Lăng Tư Tùng nghe thấy chuyện này liền tức giận, hướng trên lầu gọi: "Thằng nhóc chết tiệt, ngươi còn không mau xuống đây cho ta."

Lăng Dĩ Nhiên ngẩng đầu nhìn thấy một thân ảnh chậm chạp đi xuống lầu, khi cậu thấy rõ diện mạo của đối phương, không khỏi một trận sửng sốt, đối phương vậy mà cùng cậu có bảy, tám phần tương tự.

Kỳ thật người trong nhà họ Lăng đều có phần na ná giống nhau, ví dụ như lông mày hoặc là khuôn mặt giống nhau, hoặc là mũi và mắt miệng giống nhau, thế nhưng bộ dạng phi thường giống lại rất ít. Vậy mà người đi từ trên lầu xuống cùng Lăng Dĩ Nhiên lại giống như một khuôn khắc ra, đi ra ngoài, tuyệt đối có người cho rằng bọn họ là anh em sinh đôi.

Lăng Tư Tùng hướng Lăng Dĩ Nhiên giới thiệu với: "Thưa bác, đây là Lăng Trăn, là cháu trai nhỏ nhất của tôi, chính là nó đã dùng bát tự của bác để định âm thân cho bác. "

"Cụ." Lăng Trăn nhào tới ôm lấy cổ Lăng Dĩ Nhiên: "Cháu sai rồi, cháu không nên lấy bát tự của cụ để định âm thân, xin cụ tha cho cháu, sau này cháu sẽ làm trâu làm ngựa cho cụ, nhất định sẽ hầu hạ cụ đến thoải mái thì thôi."

Lăng Dĩ Nhiên đen mặt đẩy đầu cậu ta ra: "Tôi không cần cậu làm trâu làm ngựa, cậu chỉ cần giải trừ hôn sự của tôi là được."

"Cháu không giải được, vẫn là để cháu làm trâu làm ngựa cho cụ đi." Lăng Trăn ôm chặt cậu không buông tay: "Sau này cháu sẽ đốt cho cụ thật nhiều tiền vàng mã, lại đốt cho cụ hơn một ngàn người giấy làm thϊếp cho cụ, cụ thấy như vậy có được không?"

Lăng Dĩ Nhiên hỏi: "Tại sao lại không giải được? "

"Cháu đã dùng một loại thuật pháp cổ xưa mạnh mẽ đem cụ cùng Hình Hàn trói buộc lại cùng một chỗ với nhau, nhưng thuật pháp này chỉ dạy người ta làm sao để kết âm thân, không có dạy người ta giải âm thân như thế nào."

"Cậu..." Lăng Dĩ Nhiên bị cậu ta chọc cho tức giận: "Một tiểu bối như cậu vì sao lại dám kết âm thân cho trưởng bối như ta?"

Lăng Trăn vẻ mặt vô tội: "Cháu cũng không biết nữa, chỉ là sau khi nhìn thấy bát tự của cụ thì có một loại ý niệm mãnh liệt muốn kết âm thân cho cụ."

Lăng Dĩ Nhiên: "..."

"Thưa bác, cháu đoán trên bát tự đã lưu lại chấp niệm mãnh liệt của ông cố nên khi Tiểu Trăn nhìn thấy bát tự được cụ cố để lại mới có thể dẫn dắt khiến Tiểu Trăn làm như vậy."

Lăng Dĩ Nhiên cảm thấy đầu đau nhói, không chỉ vì bị Lăng Trăn chọc cho tức giận, mà còn do bị phơi dưới ánh mặt trời một khoảng thời gian dài. Vừa nãy trên cả quãng đường ngồi xe tới đây, cậu đều ngồi ở bên có ánh mặt trời chiếu thẳng vào.

Cậu xoa xoa thái dương: "Tôi không thể ở trên dương gian lâu, ngày mai tôi lại tới tìm cậu tính sổ."

Lăng Trăn nhìn thấy cậu không thoải mái, vội vàng buông tay ra: "Cụ đi thong thả."

Lăng Dĩ Nhiên đột nhiên nhớ tới một chuyện, quay đầu nhìn về phía cậu ta: "Cậu vừa nói cậu nguyện làm trâu làm ngựa cho tôi đúng không?"

Lăng Trăn dùng sức gật gật đầu: "Đúng, đúng, cụ có việc gì muốn cháu đi làm ạ? "

"Giúp tôi mua một chiếc điện thoại di trên động dương gian, sáng mai tôi tới tìm cậu để lấy."

"Vâng, cháu cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, chắc chắn sẽ giúp cụ mua một cái điện thoại di động tốt nhất."

"Bên trong phải có sim điện thoại."

"Vâng"

Lăng Dĩ Nhiên dặn dò tốt mọi chuyện thì nhanh chóng trở lại địa phủ nghỉ ngơi.

Đến chín giờ tối, Thi Dịch đúng giờ đến tìm Lăng Dĩ Nhiên.

Lăng Dĩ Nhiên thay đồng phục quỷ sai hỏi: "Nhiệm vụ câu hồn đầu tiên của chúng ta ở đâu vậy?"

"Quán bar Quân Quy ở Quốc Thành."