"Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta tới chơi vậy!" Thủy Thiên Nguyệt nhíu mày: "Ta đây giống người tới chơi sao? Ngươi mau mời nhân viên có thể làm giám khảo cho kì khảo hạch chứng nhận cấp sáu đến đây! Ngươi còn chưa đủ tư cách đâu!"
Lời này đúng là không có nói sai, Luyện Khí Sư cấp ba dù sao chăng nữa cũng không thể làm giám khảo chứng nhận cấp sáu cho người khác. Hơn nữa thiếu niên kia lại coi thường mình. Điều này đúng là khiến lòng của Thủy Thiên Nguyệt rất khó chịu rồi.
"Phù, được rồi!" Thiếu niên suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu, có điều sắc mặt của hắn nghiêm túc cảnh cáo thiếu nữ: "Ta sẽ mời Hội Trưởng đại nhân đến. Nếu như ngươi đến đây để chơi náo loạn… Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”
Chỉ là điều khiến Thủy Thiên Nguyệt không nghĩ tới chính là thiếu niên này lại lập tức gọi hai người đến cùng một lúc. Nhưng khác với liên minh Thuần Thú Sư, hai người này không phải là lão già tóc trắng nhợt nhạt mà rõ ràng chính là hai người đàn ông cao to lực lưỡng.
"Nha đầu, là ngươi muốn làm chứng nhận Luyện Khí Sư cấp sáu ư?" Một trong hai nam tử mặc trường bào Luyện Khí Sư màu đen mở miệng nói. Nhưng giọng nói của hắn quá vang dội, chấn động đến mức màng tai của Thủy Thiên Nguyệt có chút đau nhức.
"Ừm!" Ánh mắt của nàng ngừng một chút ở ký hiệu Luyện Khí Sư cấp một trước ngực của hai tráng hán. Trên gương mặt của Thủy Thiên Nguyệt không biểu lộ bất kỳ sự kinh ngạc nào.
Một tráng hán khác với khuôn mặt đen thui cười ha ha: "Tiểu nha đầu rất thú vị!" Vừa nói hắn vừa vươn bàn tay lớn xoa nhẹ đầu của Thủy Thiên Nguyệt mấy cái.
"Được, vậy ngươi bắt đầu đi, Luyện Khí Sư cấp sáu phải dùng được ít nhất sáu loại kim loại khác nhau để tiến hành luyện khí!" Vừa nói, đại hán mặt đen này vung tay lên. Một loạt kim loại liền đột ngột xuất hiện: "Được rồi, tiểu nha đầu, ngươi bắt đầu đi!"
Thủy Thiên Nguyệt nhếch miệng một cái, đưa tay vuốt mái tóc bị xoa đến phát loạn của mình: "Ta còn cần Viêm Hỏa Tinh Tinh, Băng Tinh Hắc Thiết, La Vân Cương, còn có Thâm Uyên Ma Đồng!"
Nhìn sáu loại kim loại trên đất một chút, Thủy Thiên Nguyệt báo thêm bốn loại kim loại nữa.
Thiếu niên kia lè lưỡi một cái, nói thầm trong lòng: Lá gan của thiếu nữ này đúng thật là không nhỏ. Thuộc tính của bốn loại kim loại này đều rất không ổn định, ngay cả sư phụ của mình là ngài hội trưởng Vương Duy dù đã trở thành luyện khí sư cấp sáu của liên minh Luyện Khí Sư Cổ Nhạc quốc cũng sử dụng thuần thục được. Bởi vì không thành thạo một loại nào đó thì sẽ dẫn đến luyện khí thất bại.
"Được, cho ngươi!" Khuôn mặt của tráng hán da đen trước tiên là kinh ngạc một trận, ngay sau đó lại lộ ra mấy phần hứng thú. Năm loại kim loại lập tức xuất hiện: "Ngươi biết cái này không?"
Thủy Thiên Nguyệt nhìn lướt qua, ánh mắt hơi nhảy lên: "Thực sự là hiếm thấy, ngươi lại có thể đem Thải Hồng Tinh Kim đến. Vậy thì quá tốt rồi! Đã như thế thì lần này ta sẽ dùng mười một loại kim loại này luyện khí."
Vừa dứt lời, Thủy Thiên Nguyệt liền đứng ở bên cạnh lò luyện khí, một đôi tay nhỏ giống như ngọc sáng kéo cái bễ.
"Không phải chứ, nàng thật sự định luyện khí à?" Thiếu niên vẫn ôm cái ý nghĩ xem trò vui kia vỗ vào trán mình một cái. Mà hai tráng hán kia thấy động tác thành thạo của Thủy Thiên Nguyệt, trên mặt đều là nét cứng đờ.
Thủy Thiên Nguyệt nhanh chóng tiến hành chia nhỏ mười một loại kim loại này theo liều lượng mà bản thân cần. Sau đó nàng không khách khí nữa, không thèm hơi thêm câu nào đã thẳng tay thu hết nguyên liệu còn dư lại vào trong nhẫn không gian của mình. Dù sao nếu người ta đã cam lòng lấy ra, vậy thì cũng có nghĩa là người ta vẫn còn dư dả.
Kim loại đã được chia ra bị ném vào trong ngọn lửa màu xanh.
"Nha đầu này không đơn giản!" Hai tráng hán nhìn nhau một chút, đều thấy trong ánh mắt người đối diện chứa đầy sự kinh ngạc.
"Coong, coong, coong,..." Tiếng đập mang theo thanh điệu cuối cùng cũng vang lên. Hai tráng hán và cả người thiếu niên kia, ba người hoàn toàn há hốc mồm, nhìn thiếu nữ thân hình mảnh khảnh đang vui vẻ quơ búa lớn trong tay đập một cái vào kim loại đỏ rực trên xỉn sắt kia.
Trời ạ, trên đời này vẫn không có chuyện nào khiến người ta khó tin hơn đâu.
Chuyện này vô lý đến nỗi chẳng khác gì chuyện một con kiến vọng tưởng muốn bóp chết voi vậy. Nhưng mà chuyện vô lý khiến người ta khó tin như thế lại trở thành sự thật, chính xác là đang xảy ra ở trước mắt của mình.
Mười một loại kim loại rất nhanh đã hoàn toàn dung hợp, tụ lại làm một trong một hình dáng cực kỳ hoàn mỹ. Sau đó, Thủy Thiên Nguyệt lại ném khối kim loại này vào trong lò luyện khí một lần nữa và đốt cho đỏ hồng, rồi lại tiếp tục đập.
Yên tĩnh, yên tĩnh, hết sức yên tĩnh.
Lúc này trong sảnh thí luyện, ngoại trừ tiếng đập của Thủy Thiên Nguyệt thì không còn bất kỳ âm thanh nào khác.
Trong mắt của hai tráng hán lóe lên sự vui sướиɠ điên cuồng. Còn đôi mắt của thiếu niên kia lại trợn tròn lên như thể sắp rơi ra ngay sau đó.
"Xèoo!" Trong thùng nước phát ra một âm thanh lớn, sau đó một luồng sương trắng liền bay lên.
"Hì hì, xong rồi!" Thủy Thiên Nguyệt cười hai tiếng, vui sướиɠ mày mò kiệt tác của bản thân từ trong thùng nước. Đây là ba thanh dao găm xinh xắn, kiểu dáng giống nhau, chỉ to bằng bàn tay. Thế nhưng sự sắc bén ẩn chứa trong chiếc dao găm kia lại khiến người ta cảm giác lạnh sống lưng khi nhìn thoáng qua nó.