Dựa Trên Câu Chuyện Có Thật Kể Về Thanh Tài: Ta Có Thuộc Về Nhau

Chương 20

Ngọc Như và Tài giờ đây chìm chậm chầm nhau, trong sự vui mừng khi hai người bạn cũ quen nhau qua mạng, Sau nhiều năm xa cách bọn họ lại đoàn tụ giữa đời thật này...

Nhưng cả hai chưa nói chuyện với nhau được bao lâu, thì giờ đây Ngọc Như đã có việc bận, khi âm thanh chuông điện thoại của cô vang lên: "Alo tổng giám đốc của công ty Ngọc Thị à? Hôm nay cô có một cuộc họp gấp đó? Tại sao bây giờ vẫn chưa đến nữa chứ? Và nếu như cô không đến thì hợp đồng này sẽ bị hủy, lúc đó công ty của chúng ta sẽ bị tổn thất đấy..."

Ngọc Như nghe đến đây mà vô cùng hoang mang, cô bé giờ suy nghĩ rằng: "Mình ném quên đi mất cuộc họp quan trọng của ngày hôm nay chứ, bây giờ mình cần phải về gấp, nếu không thì lỡ như hợp đồng này có xảy ra sơ suất thì, chắc chắn lúc đó chị mình sẽ trách móc mình, bởi vì làm ăn lơ là, nên khiến hợp đồng của công ty bị hủy, và làm tổn thất công ty, chắc chắn chị ấy sẽ không bỏ qua cho mình, bởi sai lầm này mà cắt chức của mình mất..."

Ngọc Như thở dài mà lên tiếng nói với người kia rằng: "Được rồi có bảo đối tác chờ tôi 10 phút đi, tôi nhất định sẽ đến đó liền ngay lập tức, để có thể ký kết được bản hợp đồng này..."

Nói rồi Ngọc Như đã tắt máy, cô giờ nhìn chăm chăm Tài, mà lên tiếng nói với cậu rằng: "Bây giờ tôi có việc bận rồi, vì vậy tôi phải đi đây, hơn hết là ngày nào đó nếu tôi rảnh, Tôi sẽ đến rủ hai người đi cà phê nhé, à mà quên nữa, ngày mai hai người có thể đến công ty của tôi xin việc rồi, tôi mong rằng hai người sẽ vượt qua nhé, và đây coi như là món quà mà tôi dành tặng cho hai người khi trở thành bạn thân..."

Nói đến đây mà còn như đã bắt đầu rời đi. Còn Tài và Minh thì vô cùng vui mừng. Minh giờ đây nói với Tài rằng: "Quả thật là trong cái rủi thì có cái may, vậy nên chúng ta mới trừ quạ cho thằng phúc như thế này, khi có bạn thân của em giúp đỡ, nếu không thì không biết chúng ta sẽ như thế nào rồi..."

Tài giờ đây đáp cậu trả lời anh rằng: "Quả thật là như vậy! nhân Nhưng thôi chúng ta đừng quan tâm nữa, bởi việc quan trọng bây giờ, là anh cần phải khỏe lại, thì lúc đó em mới yên tâm được...Còn giờ thì hãy ăn cháo đi này..."

Nói rồi Tài đã bắt đầu đút cháo cho anh ăn, ăn xong hai người đã ngồi đó nói chuyện với nhau trong niềm vui và sự hạnh phúc, khi mọi chuyện rắc rối đã qua...

Và rồi chiều hôm đó. Minh cũng đã cảm thấy ổn hơn, vậy nên bác sĩ đã cho cậu về nhà, về đến nhà bọn họ vào bên trong mà bắt đầu nghỉ ngơi, trong khi trời đã tối đen như mực chắc đã là 11:00 đêm. Bọn họ quyết định sẽ ngủ một giấc, và ngày mai sẽ đến công ty của Ngọc Như để xin việc làm, bởi vì bọn họ cần việc làm, để có tiền trang trải trong cuộc sống, bằng không thì bọn họ sẽ không thể chi tiêu, cho những ngày sắp tới...

Cả hai nằm trên chiếc giường, bà bắt đầu ngủ lúc nào cũng chẳng hay...

Ngày hôm sau, ánh sáng mặt trời cũng đã nhô lên, soi sáng cả căn phòng, ánh nắng chói chang đó để làm hai người tỉnh dậy, bọn họ dạy dọn dẹp phòng ngủ, sau đó vệ sinh cá nhân, rồi nấu đồ ăn cùng nhau, ăn sáng với nhau, rồi từng người vào phòng thay đồ...

Hai người mặc hai bộ đồ vest sang trọng. Minh nhìn chăm chăm Tài mà mỉm cười nói: "Nhìn em mặc bộ đồ này hợp đó, hôm nay là buổi xin công việc của chúng ta, anh mong rằng mọi thứ sẽ vượt qua..."

Tài đưa mắt nhìn chăm chăm Minh đang trong sự lo lắng, mà mỉm cười trấn an Cậu bảo rằng: "Anh đừng quá lo lắng như vậy, em tin chắc rằng chúng ta sẽ vượt qua được, và có thể vào công ty kia làm thôi, vậy nên anh hãy vui lên, và hôm nay là một ngày mới, cũng là một khởi đầu mới, cho chúng ta trong công việc mới..."

Minh liền gật đầu đồng ý với những gì cậu nói. Minh thở dài lên tiếng: "Phải có lẽ anh đã quá bi quan rồi, và bây giờ anh không nên bi quan như vậy nữa, mà anh cần phải cố gắng hết sức, để có thể vượt qua được, buổi tuyển nhân viên ngày hôm nay..."

Thế là bọn họ đã đi ra xe, sau đó leo lên xe, rồi bắt đầu đi đến công ty của Ngọc Như...

Bước xuống xe, bọn họ tiến vào trong với sự lo lắng, mà Minh suy nghĩ rằng: "Mong mọi chuyện sẽ ổn, mình và em ấy sẽ vượt qua được bài phỏng vấn này, và trở thành nhân viên chính thức ở đây..."

Bọn họ bắt đầu một lúc, một tiếng sau vào bên trong công ty, sau đó hỏi mọi người xung quanh, và tìm đến nơi phỏng vấn nhân viên để tuyển dụng họ...Sau một hồi bọn họ cũng đã đến được nơi đó, ở đó có một người đàn ông đang ngồi trên ghế, ánh mắt hiện chăm chăm vào máy tính, vừa nghe âm thanh mở cửa, anh ta liền quay sang nhìn họ...