Trộm Thượng Ba Ba

Chương 2

Nhiều nước quá.

Giờ khắc này, sỉ nhục bị lãng quên hoàn toàn, trong đầu Cảnh Tịnh Kỳ thậm chí còn sinh ra một suy nghĩ đáng sợ, nếu có thể cùng ba làʍ t̠ìиɦ, sâu sắc lĩnh hội cảm giác một lần được ba yêu thương từ trong ra ngoài, đó mới được coi là một người phụ nữ chân chính đúng không…

Khuôn mặt nhỏ của Cảnh Tịnh Kỳ ửng hồng lên, thân thể cũng càng ngày càng mềm, du͙© vọиɠ trong lòng cắn nuốt lý trí cuối cùng, khiến cô không thể dời mắt khỏi thân thể hoàn mỹ của ba, chậm chạp chạy về phòng.

Nhờ có kinh nghiệm xem phim khiêu da^ʍ với bạn thân trước đây, hơn nữa đang là tuổi thanh xuân, du͙© vọиɠ của Cảnh Tịnh Kỳ cũng không phải là ít.

Mỗi lần thấy cảm xúc của mình dâng trào, cô lại không nhịn được mà ở trên giường chạm vào người mình cho đến khi đạt đến cao trào.

Cô chạy lên phòng trên tầng hai, buông va li và khóa cửa lại.

Khéo léo mở ứng dụng yêu thích trên điện thoại, Cảnh Tịnh Kỳ dùng tốc độ nhanh nhất cởi váy và qυầи ɭóŧ ra, không quan tâm mình đã khóa cửa chưa vội vã nằm lên giường.

Trong điện thoại nhanh chóng phát ra âm thanh không thích hợp dành cho con nít.

Mặt của Cảnh Tịnh Kỳ như là càng lúc càng đỏ, hơi thở của cô cũng dần dần tăng tốc, đoạn video trên màn hình điện thoại di động tình cờ quay lại cảnh hai cha con đang quan hệ tìиɧ ɖu͙©.

Hai bức thân thể trắng nõn cứ như vậy dây dưa nhau, khi nữ chính trong hình nũng nịu dùng miệng làm cho nam chính là ba mình, một cảm xúc giống nhau nhất thời khuếch tán ra trong lòng Cảnh Tịnh Kỳ.

“Ba ơi…”

Thì ra ở trên giường lại có thể kêu êm tai như vậy.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Cảnh Tịnh Kỳ nhẹ nhàng trêu chọc khe hở thần bí giữa hai chân mình, bên trong đã sớm ướt sũng.

Ngón tay thuần thục cắm vào trong khe bướm, thọc vào thụt ra cùng lúc nữ chính đang bị đυ. trên màn hình điện thoại.

“Ưm… Ba ơi… Con sướиɠ.” Cảnh Tịnh Kỳ kìm lòng không được học theo tiếng rêи ɾỉ nũng nịu của nữ chính, sau khi mình rêи ɾỉ lại càng hoảng sợ.

Cô vừa gọi ba sao?

Dĩ nhiên là đang gọi ba.

Thật xấu hổ.

Cảnh Tịnh Kỳ hận không thể tìm một khe hở chui vào, lúc này lý trí và ham muốn thể xác giống như hai thái cực, điên cuồng tra tấn trái tim Cảnh Tịnh Kỳ, cũng làm cho cô không thể không lắc lư, đến tột cùng là muốn thoải mái hay là muốn tôn nghiêm đây.

“Ba ơi, đυ. con, bướm muốn ba đυ. lắm rồi.”

“Ưm… Đυ. vào rồi, dươиɠ ѵậŧ của ba đυ. sướиɠ quá… A… Con chết mất… Mạnh lên đi ba… đυ. mạnh lên......”