Dứt lời, đại môn lập tức xuất hiện hai đạo thân ảnh cao lớn. Mỗi người đều cao hơn hai thước năm, cơ bắp cuồn cuộn, trông vô cùng cường tráng. Cả người nặng nề như núi, khiến Mạnh Trường Khanh cũng cảm thấy áp lực.
Hai tên gia hỏa này nhìn rất giống Môn Thần, cực kỳ to lớn.
Mạnh Trường Khanh thu liễm tâm thần, quan sát bảng nhân vật của hai người.
Thông tin cơ bản:
[Tính Danh: Thạch Quang]
[Chủng tộc: Nhân tộc]
[Tu vi: Thông Khiếu Cảnh tứ trọng]
Thông tin thuộc tính:
[Căn cốt: Tam phẩm]
[Ngộ tính: Bình thường]
[Huyết mạch: Huyết mạch Thạch Nhân (ẩn)]
[Công pháp vũ kỹ:《Thiên Cương Bá Thể (Đại Thành)》 ,《Thiên Tinh Quyền (Tiểu Thành)》]
Đồng tử Mạnh Trường Khanh đột nhiên co rút lại.
"Lại là huyết mạch!"
Huyết mạch là thứ hiếm thấy hơn cả thiên phú. Nó tương đương với thể chất khủng bố. Nếu một người có được huyết mạch, chứng tỏ tổ tiên của hắn từng xuất hiện chí cường giả.
"Huyết mạch Thạch Nhân? Là cái đó sao?"
Mạnh Trường Khanh nhớ rõ mình từng đọc qua trong tạp thư. Có ghi chép về huyết mạch Thạch Nhân, là loại thể chất thích hợp nhất để chủ tu thể thuật.
Trước đây Mạnh Trường Khanh nghĩ rằng loại huyết mạch này đã tuyệt chủng từ lâu.
Nhưng giờ phút này, nó lại xuất hiện trước mắt hắn.
Huyết mạch Thạch Nhân!
Trời sinh luyện thể giả!
Tu luyện bất kỳ công pháp luyện thể nào cũng có thể đạt được hiệu quả gấp đôi. Hơn nữa, huyết mạch Thạch Nhân còn có thể tự cường hóa thân thể. Chỉ xét về lực phòng ngự, có thể nói là độc nhất thiên hạ!
Mạnh Trường Khanh cố gắng kìm nén sự chấn động trong lòng. Hắn nhìn bảng điều khiển của đệ đệ.
Tên đệ đệ là Thạch Diệu. Các phương diện thuộc tính cơ hồ giống hệt Thạch Quang, chỉ khác là tu vi thấp một tầng.
"Thạch Quang, Thạch Diệu, nghe tên làm sao có hương vị quang tông diệu tổ."
Mạnh Trường Khanh khẽ lắc đầu. Ánh mắt trở nên nóng rực.
"Huyết mạch Thạch Nhân a. Nếu mình có thể đạt được thuộc tính này, ngày sau về mặt lực phòng ngự, còn cần lo lắng gì nữa chứ? Cơ bản là không cần lo lắng!"
Trừ phi là loại thủ đoạn có sức sát thương cực kỳ cao, nếu không e rằng ngay cả da cũng không rách được!
‘’Chắn chắn phải nghĩ cách, thêm hai người này làm hảo hữu!’’
Hai tay Mạnh Trường Khanh hơi nắm chặt.
Mặc dù ở đây có không ít người tu vi cảnh giới cao hơn Thạch Quang Thạch Diệu, nhưng sau khi hai người tiến vào đã có loại khí thế khó hiểu áp chế.
Khiến cho không ai dám tùy tiện lên tiếng.
Cho đến khi Thạch gia huynh đệ nhận một nhiệm vụ chém gϊếŧ yêu thú rời đi, đám người mới dần dần trầm tĩnh lại.
Mà Nhiệm Vụ Đường cũng bắt đầu trở nên ồn ào.
‘’Khí thế của Thạch gia huynh đệ thật đáng sợ, ta là Thông Khiếu Cảnh lục trọng cũng không dám lên tiếng, giống như là cổ bị bóp chặt.’’
‘’Ngươi có thể so sánh với người ta sao?’’
"Đây chính là thiên tài trong thiên tài, mới nhập tông hai tháng đã từ Đoán Mạch Cảnh cửu trọng liên tiếp đột phá đến Thông Khiếu Cảnh tam tứ trọng!"
‘’Kinh khủng như vậy sao?’’
‘’Tất nhiên, ta còn nghe nói, Tử Uẩn Phong hình như có đại nhân vật chuẩn bị thu hai huynh đệ này làm đệ tử.’’
“...”
Mọi người xung quanh không ngừng bàn tán cũng khiến cho Mạnh Trường Khanh hiểu rõ hơn về hai người này.
"Không có ai đề cập đến Huyết mạch Thạch Nhân, là tông môn không công khai, hay là còn chưa phát hiện?"
Trong mắt Mạnh Trường Khanh hiện lên vẻ suy tư.
Bởi vì trên bảng điều khiển của Thạch Quang, hắn rõ ràng nhìn thấy liên quan đến Huyết mạch Thạch Nhân có một chữ "ẩn".
Trong giới tu hành, bất kể là căn cốt, thiên phú, hay là huyết mạch thể chất, đều có thể xuất hiện ẩn tính.
Nó giống như một cơ chế bảo vệ theo bản năng, phòng ngừa tai họa.
Cũng chính là đạo lý cây có mọc thành rừng, gió cũng thổi bật rễ.
Nhưng thể lực khủng bố của hai người này, có thể coi là ẩn tính không?
Khẽ lắc đầu, Mạnh Trường Khanh không nghĩ nhiều.
Đó không phải là điều hắn nên tập trung vào lúc này.
Quan trọng là làm thế nào để thêm hai người kia làm hảo hữu đây?
Trực tiếp tiếp cận, không có điểm vào, phỏng chừng điểu cũng không điểu mình. Trực tiếp coi làm không khí.
‘’Phải tìm cơ hội.’’
Thu hồi tâm thần, Mạnh Trường Khanh xoa dịu tâm tình, trở nên bình tĩnh lại, "Quan trọng nhất vẫn là thực lực, nắm chắc tăng tu vi lên, mới là chính đạo.’’
Ngô Cao Phượng Tất Tới, Hương Hoa Diệp Tự Lai.
Chỉ có thực lực ngang hàng, thậm chí vượt qua, hai bên mới có thể trở thành hảo hữu.
Huống chi, bây giờ hắn có không ít át chủ bài, đối với Huyết mạch Thạch Nhân kỳ thật không phải là quá sốt ruột.
‘’Lại nói hai huynh đệ này năm nay bao nhiêu tuổi rồi a? Khuôn mặt này, ba bốn mươi tuổi đi.’’
Bỗng nhiên có người hỏi.
‘’Không giấu gì ngươi, theo tin tức đáng tin cậy, hình như mới tám tuổi!’’
"Con mẹ nó, cái này tám tuổi?"
Trong Nhiệm Vụ Đường nhất thời yên tĩnh lại.
Cho dù là Mạnh Trường Khanh, khóe miệng cũng hơi nhếch lên.
Tám tuổi......
Cái này có chút quá đáng a.
Cũng trưởng thành quá sớm đi.
Đổi lại là những người khác, hắn khẳng định không tin.
Nhưng huyết mạch Thạch Nhân thì khó mà nói.
Mạnh Trường Khanh nói: "Ngươi hảo, ta muốn nhận một nhiệm vụ."
Đệ tử Nhiệm Vụ Đường nói: "Trên tường đều có, tự mình chọn một cái là được."
Mạnh Trường Khanh nhìn qua từng cái một. Loại nhiệm vụ rất nhiều.
Vì muốn trở về gia tộc, nên hắn phải chọn nhiệm vụ thuận đường.
Sau khi xem qua một hồi, hắn chỉ vào nhiệm vụ vị trí cao nhất trên tường.
"Cái này đi."
Vị trí cao, có nghĩa là độ khó cũng cao.