Sau Khi Đánh Bại Thái Tử Địch Quốc, Ta Bị Đem Đi Hòa Thân

Chương 6

Sở Trầm buông chăn, bước tới trước mặt Lục Trúc, giả vờ nghiêm nghị hỏi: "Nói, vì sao muốn câu dẫn bổn vương?"

"Oan uổng quá, không có ai sai khiến ta câu dẫn điện hạ, là ta thật lòng ngưỡng mộ điện hạ…"

"Bốp!" Sở Trầm giáng một cái tát vào mặt Lục Trúc, đến nỗi tay hắn cũng tê rần.

Cái tát này không hoàn toàn vì Lục Trúc, mà là muốn thể hiện thái độ trước mặt Thái tử. Chuyện đêm nay rõ ràng là ngũ hoàng tử sắp đặt, giờ Thái tử muốn thay hắn làm chủ, nếu hắn còn tỏ ra ngượng ngùng, e là Thái tử sẽ nghĩ hắn và ngũ hoàng tử "anh em tình thâm".

"Nói, vì sao muốn câu dẫn bổn vương?" Sở Trầm lạnh lùng hỏi lại lần nữa. Dung mạo Sở Trầm vốn thuộc kiểu ôn hòa, đôi mắt thường ngày luôn mang theo ý cười, giờ phút này lạnh lùng nhìn cũng có uy hϊếp.

Lục Trúc bụm mặt, run rẩy nói: "Là ngũ điện hạ bảo ta hầu hạ ngài cho tốt, nói nếu thành công sẽ có thưởng, ta thật sự không biết gì khác."

Nghe vậy, Sở Trầm cảm thấy cũng có lý. Nếu ngũ hoàng tử thật sự có âm mưu khác, không cần thiết phải nói cho Lục Trúc biết.

Hắn đang định bỏ qua chuyện này, bỗng thấy Thái tử phất tay.

Tên hộ vệ rút đao, đâm thẳng vào chân Lục Trúc.

Lưỡi đao xuyên qua bắp chân, Lục Trúc hét lên một tiếng đau đớn, co rúm người lại. Máu tươi phun ra, nhuộm đỏ cả mặt đất. Sở Trầm theo bản năng lùi lại vài bước, bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ, chân cũng nhũn ra. Lúc này, hắn cảm nhận được một bàn tay đặt lên vai mình, ngẩng đầu lên thì thấy Thái tử đang nhìn chằm chằm Lục Trúc.

"Cô không có kiên nhẫn như lục đệ, chỉ hỏi ngươi một lần, lão ngũ rốt cuộc muốn làm gì?" Thái tử nói bằng giọng điệu bình thản, thậm chí có phần ôn hòa, nhưng lọt vào tai Sở Trầm lại khiến hắn lạnh sống lưng.

Lời vừa dứt, tên hộ vệ hơi dùng sức, Lục Trúc lại hét lên một tiếng thảm thiết, vội vàng khai báo: "Ngũ điện hạ không muốn sang Nghiêu Quốc hòa thân... Hắn nói trong số các hoàng tử chưa lập gia đình chỉ có hắn và lục điện hạ, hắn xưa nay không gần gũi nam sắc, trong phủ toàn là thϊếp thất... Chỉ cần để hoàng thượng biết lục điện hạ thích nam sắc, chuyện hòa thân tự nhiên sẽ rơi vào đầu lục điện hạ…"

Sở Trầm nghe xong, ngẩn người, lẩm bẩm: "Ngũ ca... Hắn khi nãy uống rượu còn nói chuyện hòa thân với ta, nếu muốn hãm hại ta, đáng lẽ phải giấu nhẹm chuyện này mới đúng."

"Bộ não của hắn có thể tính kế được ai, huống hồ lại uống say, chỉ e là kẻ đứng sau xúi giục cũng có thể nói thẳng ra." Thái tử lạnh lùng đáp.

Kẻ đứng sau xúi giục? Sở Trầm tuy không am hiểu chuyện triều chính, nhưng không khó để đoán ra, ngoài Quý phi nương nương ra, e là không còn ai khác.

Thái tử ra hiệu cho hộ vệ lôi Lục Trúc đi, trong phòng chỉ còn lại hắn và Sở Trầm.

Sở Trầm nhìn Thái tử, cảm nhận rõ ràng sự tàn nhẫn, quyết đoán toát ra từ con người này.

May thay, trong chuyện này...

Thái tử có vẻ như đang đứng về phía hắn.