Ở một góc ngự hoa viên.
Lê Miên không cam lòng cúi đầu lần thứ một trăm tám mươi, đợi đến khi ánh mắt lại rơi vào đệm thịt nhỏ màu hồng đang mở xòe ra, xung quanh là mớ lông trắng như tuyết, đệm thịt phía trên bóng loáng không dính nước, sự kết hợp giữa da và lông thực sự không thể chân thực hơn.
Chết tiệt, đúng là một con hồ ly!
Làm thế nào một người tốt như y lại biến thành một con thú?
Cảnh tượng này kỳ quái đến mức Lê Miên tự an ủi có lẽ mình đang nằm mơ.
“Không phải mộng, ngươi chính là một con hồ ly.”
Giọng nói khó chịu bên tai lại vang lên, lặp lại như máy móc, nhắc nhở y hơn trăm lần.
Lê Miên: “...” Sau khi vô cớ biến thành hồ ly, thì giọng nói này bắt đầu xuất hiện, xem ra thứ này có thể hiểu và đáp lại những gì y đang nghĩ.
Chỉ là so với “Huyễn thính” thì việc biến thành động vật kích động y hơn, còn chưa làm người đủ thì ai lại muốn làm động vật?
“Muốn trở thành người, chỉ có một con đường.” Thấy Lê Miên không để ý tới nó, thứ đó đành phải tiếp tục nói: “Đó là hấp thụ dương khí.”
Lê Miên sửng sốt: “???”
“Không phải dương khí của ai cũng được. Trong thiên hạ này chỉ có một người có dương khí hữu dụng với ngươi.”
Lê Miên nghe xong lời này, thật sự không biết nên phản ứng thế nào, nếu bây giờ y là người, hẳn biểu tình sẽ rất phong phú, nhưng mặt hồ ly lại có lông tơ, nét mặt thái quá gì cũng giảm đi rất nhiều.
Vừa rồi “Huyễn thính” nói cái gì vậy?
Lê Miên giơ đôi chân xù lông lên, gãi đầu.
Hấp thụ dương khí và biến đổi? Chỉ được hút một người, vậy bây giờ y là con hồ ly muốn thành tinh trong tiểu thuyết kỳ ảo à?
Đừng quá đáng vậy chứ, hơn nữa nếu là hồ ly đực làm sao hấp thụ dương khí được?
Nghĩ đến hồ ly đực, Lê Miên lập tức buông thỏng tứ chi, bình tĩnh ngồi xuống bãi cỏ gần đó, xung quanh đều là cây cỏ, y nhỏ đến mức ẩn trong đó rất khó bị người khác phát hiện, Lê Miên có chút không quen giơ chân lên, sau khi nhận ra mình biến thành thú cũng không thay đổi giới tính, mới thở phào nhẹ nhõm.
Cực kỳ may mắn! Y biến thành hồ ly cái quyến rũ quân vương y như trong phim truyền hình, nhưng nghĩ lại thì cũng không có gì khác biệt, đực hay cái vẫn là động vật!
Cảm nhận được y đang suy nghĩ gì, giọng nói bên tai lập tức phản bác: “Sao có thể giống nhau được?Hồ ly đực sau khi biến thành người sẽ là nam nhân, còn hồ ly cái biến thành nữ nhân.”
Lê Miên: ...Nói rất hay, mẹ nó, cũng có lý.
“Ngươi vẫn nên tiếp tục đi.”
"Kẻ có thể giúp ngươi hóa hình là hoàng đế đương triều, dù sao đế vương tôn quý dương khí thịnh vượng, chỉ cần ngươi đàng hoàng ở bên cạnh hắn hút đủ dương khí, cuối cùng có thể khôi phục hình người."
Lê Miên lần nữa không nói gì, được rồi, không chỉ có biến thành động vật mà thế giới đều thay đổi, từ hiện đại đến cổ đại.
“Có điều hiện tại xuất hiện một vấn đề nhỏ - -”
Lê Miên biết sẽ không đơn giản như vậy, y vẫn bảo trì bình tĩnh: "Ngươi nói chuyện đừng có giật cục.”
“Bởi vì Hoàng đế đương triều của chúng ta là bạo quân, tàn bạo vô độ không được lòng dân, cho nên khắp nơi khởi nghĩa vũ trang chống lại hắn, cuối cùng rơi vào kết cục mất nước bị gϊếŧ chết.”
Con mẹ nó, bình dương khí sắp ngủm củ tỏi rồi, còn có cái gì để nói, Lê Miên nghe xong mà móng hồ ly cũng phải cứng lại, đây rốt cuộc là cái "mộng" thái quá gì vậy. Lê Miên nghe thêm một giây cũng cảm thấy là đang khiêu chiến cực hạn của mình, nhanh chóng kéo một nhúm nhỏ lông nhung của mình, muốn cho mình tỉnh lại.
"Thật không phải mộng, trước tiên ngươi đừng tức giận, còn thời gian nửa năm nữa mới phát sinh bạo động. Cho nên bây giờ việc cấp bách chính là muốn ngươi đi cảm hóa hắn, thành công biến hắn thành minh quân không hề làm những chuyện khiến đất trời bạo nộ thương thiên hại lý, hắn cải tà quy chính, quốc vận hưng thịnh, hắn không chết được thì tự nhiên dương khí càng ngày càng đủ, như vậy là ngươi có thể khôi phục hình người!"
Lông hồ ly đều đã bị nhổ đi một nắm nhỏ mà Lê Miên vẫn không thể tỉnh lại, sau khi gương mặt suy sụp của hồ ly bị ép nghe xong đoạn lời thái quá này, còn kém trợn trắng mắt.
Còn có nửa năm là mất nước, để cho y biến bạo quân thành minh quân?
Thật sự là quá đề cao y, bạo quân kia vẫn là chờ chết đi!
Y làm động vật rất tốt, không biến thành người không có gì ghê gớm.