Trước đây, Bùi Dụ Châu đã rất không thích hành vi này, càng ghét một số đồng nghiệp tự cho mình là có "ý tốt" để tiếp cận mình.
Bởi vì anh thực sự không cần sự giúp đỡ, cho dù bây giờ đã xuyên không đến trùng tộc, anh chỉ muốn yên tĩnh ở trong phòng nhỏ của mình làm những việc mình thích.
Còn về giao dịch hay liên minh, chúng hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của anh.
Một phần là vì anh chưa bao giờ đặt vận mệnh của mình vào trong tay người khác.
Phần khác là vì, họ thật sự không quen biết nhau!
Trong mắt Bùi Dụ Châu, những người "xuyên không" này chẳng khác gì những trùng tộc khác.
Thậm chí, họ còn không bằng những trùng tộc khác, bởi vì những tin nhắn riêng mà những trùng tộc bản địa gửi cho anh đều hỏi về cốt truyện, chứ không phải như người chỉ dẫn này cứ uy hϊếp mình mãi.
Khi nghe thấy vậy, hệ thống dường như hiểu được ý của Bùi Dụ Châu, nhưng nghĩ đến câu đe dọa cuối cùng của người chỉ dẫn, nó lắc lư người, vẫn không nhịn được mà nói thêm một câu,
[Ký chủ, hay là anh trả lời rằng mình không xem xét đến việc hợp tác?]
Mặc dù kết quả vẫn là từ chối, nhưng ít nhất có phản hồi thì cũng tốt hơn là hoàn toàn phớt lờ, biết đâu đối phương thấy cách dùng từ của Bùi Dụ Châu lịch sự thì sẽ không coi anh là kẻ thù nữa!
Tuy nhiên, Bùi Dụ Châu nghe vậy lập tức không thương tiếc mà đâm thủng ảo tưởng của hệ thống,
"Cậu nghĩ rằng, đối với loại trùng như anh ta, việc phớt lờ và trả lời từ chối có thật sự khác nhau à?"
Hệ thống: [. . . Hình như, không có gì khác biệt.]
Thái độ của đối phương rõ ràng là muốn ép Bùi Dụ Châu đồng ý giao dịch, nếu Bùi Dụ Châu kiên quyết từ chối, thì cho dù có trả lời cũng không có tác dụng gì.
"Vậy thì, sao phải trả lời? Dù sao kết quả cũng giống nhau."
Bùi Dụ Châu nhẹ nhàng lướt ngón tay trên màn hình quang nao, khẽ cúi đầu, vẻ mặt bình thản.
Hơn nữa, anh không phải là người dễ bị bắt nạt, mặc dù không thích tranh cãi với người khác, nhưng cũng không có nghĩa là không hề nóng nảy chút nào.
Thái độ lịch sự vốn dĩ phải dựa trên sự tôn trọng và bình đẳng lẫn nhau.
Vì đối phương không có dự định hạ mình từ trên cao, nên anh cũng sẽ không miễn cưỡng bản thân phải ngước lên nhìn lên.
Còn về lời đe dọa của người chỉ dẫn, Bùi Dụ Châu cũng không thấy có gì phải lo lắng.
Đối phương muốn đối phó với anh chỉ cần bắt đầu từ Tinh Võng.
Nhưng thông tin cá nhân của anh trên Tinh Võng là giả, và địa chỉ IP cũng nằm dưới sự bảo vệ của hệ thống, không thể bị phát hiện bởi hệ thống quản lý kênh.
Hơn nữa, cho dù người chỉ dẫn thật sự có khả năng điều tra ra địa chỉ thật của anh, anh vẫn có chuẩn bị thứ ba.
Nghĩ đến ngón tay vàng đầu tiên mà anh luôn để trong kho, Bùi Dụ Châu khẽ cắn môi, sau đó hoàn toàn xóa sạch tin nhắn riêng.
Màn hình vốn đầy ắp tin nhắn bỗng chốc trở nên trống rỗng, Bùi Dụ Châu hít một hơi thật sâu, cảm thấy tâm trạng của mình cũng thoải mái hơn một chút theo dòng tin nhắn trống rỗng.
Nhưng, cũng chỉ là một chút.
Sáng sớm đã bị phá hỏng tâm trạng, sau khi Bùi Dụ Châu thoát khỏi tin nhắn riêng thậm chí còn không xem thu nhập hôm nay của mình. Dù sao những tinh tệ theo quy định của kênh video ngắn phải chờ đến sau mười giờ mới có thể hoàn toàn thanh toán và rút ra, nên giờ xem cũng không có tác dụng gì.
Sau khi vội vàng rửa mặt, trùng đực biến sự bực bội thành động lực, trực tiếp cầm một gói dung dịch dinh dưỡng, đội mũ bảo hiểm thông minh rồi bước vào phòng làm việc ảo.
Theo kế hoạch ban đầu của anh, thực ra là chuẩn bị để Yunas thưởng thức một hoạt động trấn an nhẹ nhàng sau khi nhận thưởng từ Samuel.
Nhưng bây giờ, vì tâm trạng không tốt, trùng đực có mái tóc màu bạch kim cầm dung dịch dinh dưỡng màu hồng ngẩng đầu lên nhìn vào màn hình khổng lồ trước mặt, đột nhiên thay đổi ý định.
Cảm giác nhẹ nhàng mãi cũng có phần quá nhạt nhẽo.
Cuộc sống mà, đôi khi cũng cần một chút gia vị. Tăng thêm một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chẳng phải sẽ thú vị hơn sao?
Giống như việc ăn uống, sau một thời gian chỉ với cháo trắng và món phụ, người ta sẽ muốn thêm một chút ớt để kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác.
Vào lúc mười hai giờ trưa, theo thời gian ở Tinh Võng, những trùng cái đang chờ đợi trên trang chủ của Samuel đã đứng hình ngay khi thấy trailer được cập nhật.
Đây là một trailer về hai trùng không giống với trước đó.
Chiếc ghế sô pha màu kem bị nhàu dưới sức ép từ bên ngoài, chiếc áo sơ mi màu xám xanh trên người Quân Thư đã cởi ra một nửa, lỏng lẻo treo sau lưng, chỉ còn lại phần tay áo vẫn còn dính trên cánh tay.
Khác với kết thúc của chương trước, trong trailer này, cậu quỳ một chân trên ghế sô pha giữa hai chân của Samuel, một tay đặt lên vai trùng đực, tay còn lại thì bị đối phương nắm chặt.
Mùi pheromone màu đỏ tràn ngập không gian, quấn chặt quanh Quân Thư, giống như Samuel lúc này đang trút bỏ đi vẻ ngoài dịu dàng, mang theo tư thế mạnh mẽ, hoàn toàn xâm nhập vào lãnh địa của Quân Thư.
Lần này, Samuel không còn dịu dàng, thậm chí trong hành động còn mang theo một chút mạnh mẽ rõ rệt.
Tuy nhiên, trong phần bình luận không có bất kỳ trùng nào chỉ trích, cũng không có ai lên án.
Tất nhiên, cũng không có những bình luận ca ngợi về sự hoàn hảo hay quần áo tán loạn.
Lúc này, trong khu vực bình luận tràn ngập một sự im lặng kỳ lạ, như thể những trùng cái đã hoàn toàn quên mất việc bình luận.
Họ chỉ biết mở to mắt nhìn vào hình ảnh trên màn hình, nhìn Samuel từ từ để lại một vết đỏ trên vai của Quân Thư, để lại một vết đỏ trên làn da ngăm.