Trùng Đực Sợ Xã Hội Nổi Tiếng Khắp Cõi Mạng Nhờ Truyện Tranh

Chương 8

Bên ngoài Tinh Võng, trong căn phòng tối tăm, trùng đực đang chôn trong chăn bất chợt hắt xì một cái, sau đó trở mình, lại chìm vào trong giấc ngủ say.

Mà trong kênh video ngắn trên mạng Tinh Võng, trong bão bình luận dày đặc, truyện tranh vẫn tiếp tục phát.

"Lạnh không, Yunas?"

Trong hình ảnh, lông mi trùng đực nhìn vào ống kính hơi rủ xuống, viên đá trong tay đã biến mất không thấy.

Trong lời nói của anh ta dường như ẩn chứa sự quan tâm, nhưng kết hợp với khóe môi nhếch lên cười nhạt của anh ta lại làm cho chúng trùng cảm thấy, sự quan tâm đó chẳng qua là ảo giác tự cho là đúng của mình mà thôi.

"Quân Chủ, em~~"

Trong hình ảnh vẫn không có bóng dáng của Quân Thư, nhưng hai ký tự lượn sóng được điểm xuyến ở cuối câu có thể làm cho quần chúng trùng nhận thấy được sự run rẩy của cậu.

Có vẻ như thật sự do lạnh, hoặc là bởi vì điều gì khác.

[Tui vừa vô, không hiểu nên mới hỏi. Đây là phương thức tra tấn kiểu mới sao?]

Trong hoạt động trấn an trước đây, hoặc là trong thường thức của toàn bộ trùng tộc, hoạt động trấn an, thậm chí là sinh sản sau đó cũng không phải là sự tồn tại thoải mái gì.

Khuất phục, quỳ xuống, đau đớn, tê liệt.

Vào lúc đó, bọn họ không chỉ từ bỏ quyền kiểm soát thể xác mà còn từ bỏ tôn nghiêm tinh thần.

Mặc dù lúc đó bọn họ đối mặt chính là trùng đực mà bình thường mình rất tôn trọng và yêu quý, mặc dù quá trình đó là phương pháp duy nhất để cho pheromone của bọn họ hòa vào nhau.

Thế nhưng, trên màn hình ảo, trùng đực Quân Chủ Samuel cùng với Quân Thư kia, lại làm ra hành động hoàn toàn khác với nhận thức của bọn họ.

Trong tiềm thức, họ nghĩ rằng đây là cách tra tấn mới nhất ở trên hành tinh nào đó.

Thậm chí trong lý trí, bọn họ vẫn đang sỉ vả đây là bộ truyện rác rưởi và phi thực tế, thế nhưng trên hành vi, bọn họ lại nhìn chằm chằm vào màn hình.

Bọn họ không thể nào thoát ra, và cũng không muốn thoát ra.

"Rất là tuyệt, đúng không Yunas?"

Bờ môi mỏng của trùng đực khẽ mở, trên mặt mang theo vẻ ra lệnh xa lạ, rồi lại nở nụ cười khiêu gợi:

"Yunas, thêm một viên nữa thì sao?"

Samuel một lần nữa cầm lấy một viên đá, đặt trước mặt Quân Thư.

Hình ảnh trống trơn như thể nội tâm rối rắm của Quân Thư, có điều cuối cùng, chung quy cậu cũng không thể chịu đựng được sự mời gọi đó.

Ống kính lắc lư từ trên xuống dưới, cuối cùng vẫn rơi xuống trên người trùng đực đang đứng trên sô pha.

Dường như là cảm nhận được tầm mắt của Quân Thư, Samuel nghiêng mắt nhìn sang, đôi môi mỏng khẽ cong lên, giống như dây leo quấn quanh hoa hồng, mang theo vẻ đẹp mê hoặc trái tim của trùng,

"Em rất nghe lời Yunas, cho nên tôi chuẩn bị thưởng cho em."

"Không phải tôi nói rồi sao, chúng ta sẽ thử những phương thức trấn an khác."

Những phương thức trấn an khác?

Khán giả vừa mới tỉnh táo từ trong vẻ đẹp của trùng đực không khỏi nhíu mày lại, nhưng còn không đợi bọn họ suy đoán phần thưởng của trùng đực Quân Chủ rốt cuộc là gì.

Giây tiếp theo trong ống kính, Samuel cũng đã cầm lấy cây roi liễu trên bàn.

Đây là đạo cụ mà các trùng đực Quân Chủ thường xuyên sử dụng trong khâu chuẩn bị trước khi trấn an, tác dụng là thúc đẩy trùng đực giải phóng pheromone.

Ngoài ra, trong tay trái Samuel còn cầm một chai tinh dầu nhỏ anh đào màu hồng nhạt, bình thường sẽ được các Quân Chủ bôi lên trên làn da mềm mại mịn màng phục tùng của bọn họ.

Có điều, roi liễu và tinh dầu anh đào, hai món không hề liên quan đồng thời xuất hiện ở trên tay trùng đực.

Hơn nữa còn ở trong trường hợp đặc biệt này.

Hình ảnh dường như lập tức trở nên buồn cười.

Nhưng mà, không đợi khán giả đưa ra thắc mắc, trong truyện tranh, chai chứa đầy tinh dầu anh đào đã bắt đầu nghiêng, chất lỏng màu hồng nhạt theo đó từ miệng chai chảy ra, chẳng mấy chốc, đã tích tụ trong lòng bàn tay phải trùng đực.

[Ồ ồ ồ! Đây có phải là bàn tay xuất hiện trước đó không?]

[Vậy nên, bây giờ sử dụng tinh dầu để làm gì? Làm mềm ngón tay của trước để không bị căng cơ khi trong khi sử dụng roi hả?]

[Đó là làm gì thế kia?]

[Lầu trên, hẳn là ní nên hỏi, đó là chuẩn bị làm gì mới đúng?]

Một giọt rồi một giọt chất lỏng màu hồng nhạt theo kẽ tay, mang theo mê mang và khó hiểu của khán giả nhỏ xuống tấm thảm lông màu trắng.

Trùng đực trong hình ảnh vẫn không quan tâm.

Đôi mắt màu xanh ô liu ấy chỉ nhìn chăm chú vào tay mình, sau đó, dùng ngón tay dính đầy mùi hoa anh đào cầm lấy cán cây roi liễu như thể chuẩn bị giai đoạn đầu.

Để tiện cho các Quân Chủ, tay cầm của tất cả các công cụ được thiết kế đặc biệt.

Thậm chí để phòng ngừa khi Quân Chủ sử dụng không cẩn thận làm bị thương chính mình, phần thân chính của cán cầm bắt đầu từ chỗ gắn sợi roi dần dần thu nhỏ lại, cho đến khi cuối cùng hình thành một cái đuôi trơn bóng đường kính ước chừng một ngón tay.

[??? Vậy ra đây là phần thưởng?]

[Ủa? Như này so với hoạt động trấn an bình thường ngoại trừ thêm vài giai đoạn không cần thiết ra, có gì khác đâu?]

[Tôi đột nhiên cảm thấy mình thật ngu ngốc, vậy mà thật sự mong đợi chủ blogger có thể vẽ ra một câu chuyện khác cơ đấy!]

[Chủ blogger, buổi tối ngủ tốt nhất là mở một mắt đi!]

[Lúc xem lời mở đầu còn tưởng rằng là kim cương, kết quả chẳng qua là đống cớt chó được bọc trong kim cương mà thôi!]

Xem đến đây, những trùng cái đều không khỏi tức giận.

Nhưng mà, giống như trước đó bọn họ mắng Bùi Dụ Châu đã ghép trùng đực và Quân Thư với nhau. Quần chúng trùng vừa chửi rủa vừa chỉ tay vào nút thoát đã bị đứng hình tại chỗ trong giây tiếp theo vì hình ảnh mới.

Trong màn hình, ngoài dự đoán của tất cả trùng đó là, sợi roi liễu mềm mại mảnh mai đó không rơi xống lưng của Quân Thư như hầu hết trùng cái từng trải qua, mà là quấn quanh trên bàn tay sạch sẽ nhàn rỗi của trùng đực Quân Chủ.

Hết vòng này đến vòng khác, hình ảnh hiện lên trên màn hình khiến chúng trùng ngẩn ngơ.

Cho đến khi trùng đực nắm chặt tay cầm nhuốm mùi hoa anh đào từ nơi nó được nối với sợi roi liễu.

Ngón cái nhẹ nhàng vuốt tay cầm, Samuel ngước mắt nhìn về phía Quân Thư nửa nằm trên sô pha, mỉm cười:

"Yunas, có cần tôi thưởng cho em không?"

Tiếp theo, những ngón tay dính nhiều tinh dầu màu hồng cầm hộp đá viên bên cạnh lên.

Đợi đến khi trùng đực ngẩng đầu lên lần nữa, trong miệng đã ngậm một viên đá mới.

Ngón tay thon dài trắng nõn nắm lấy cà vạt của trùng cái.