Đưa đến Cố phủ?
Thanh Dương chớp mắt, có chút không lý giải được quyết định này của Nam Hi cô nương.
Cố phủ là phủ đệ của Cố Thanh Thư, vị này là Tân khoa Trạng Nguyên, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, và cũng là tân sủng của hoàng đế. Nhưng trước mắt, lời đàm luận ồn ào huyên náo bên ngoài Nhϊếp Chính Vương phủ đều có mối liên quan với vị Cố công tử này.
Tất cả mọi người ở Đế Đô đều biết, tân Trạng Nguyên Cố Thanh Thư và Nam Hi cô nương của Thừa tướng phủ lưỡng tình tương duyệt, cũng đã bàn tới chuyện cưới hỏi, nhưng một tháng trước thì Nam Hi cô nương bị Nhϊếp Chính Vương cưỡng đoạt mang về Vương phủ, thế cho nên những công tử thế gia ở Đế Đô có mối quan hệ không tồi với Cố Thanh Thư đều vì hắn là kẻ yếu thế mà bênh vực, nói Nhϊếp Chính Vương ỷ vào quyền lực bản thân, vô pháp vô thiên, cưỡng đoạt gái nhà lành, ỷ vào binh quyền trong tay mà ngang ngược hoành hành, không đem thừa tướng để vào mắt, càng không có tấm lòng trung quân ái quốc.
Trừ những kẻ bênh vực Cố Thanh Thư và khiển trách Nhϊếp Chính ra, thì cũng có không ít người ôm cây xem náo nhiệt, nói Nam Hi vào Nhϊếp Chính Vương phủ, một thân trong sạch sớm đã khó giữ, cũng không tin Cố Thanh Thư thật sự không để bụng chuyện danh tiết, cưới một nữ tử hoa tàn liễu rũ làm vợ?
Nhϊếp Chính Vương đối với những lời đồn đại nghị luận bên ngoài không có hứng thú để ý tới, mà Cố Thanh Thư này lại dùng lời lẽ ngon ngọt chính đáng thanh minh rằng, cuộc đời này của hắn chỉ thích mình Nam Hi, thϊếp thất không nạp, cũng không để bụng nàng biến thành bộ dạng gì, chỉ biết đau lòng cho những gì nàng chịu đựng, chỉ cần có một tia cơ hội, liền sẽ bù đắp gấp bội cho nàng, yêu nàng, bảo vệ nàng.
Một phen thổ lộ tâm tình này tự nhiên khiến cho rất nhiều thiên kim khuê các cực kỳ hâm mộ, cảm thấy Cố Thanh Thư là một đấng quân tử si tình, hiếm có trên đời.
Nếu ngay lúc này đem Nam Nguyệt đưa đến Cố phủ...
Thanh Dương gật gật đầu, cảm thấy đây là một ý kiến hay tuyệt đỉnh.
Đặc biệt bây giờ trên lưng Nam Nguyệt bị gắn tội danh ám sát Nam Hi cô nương, liền bị trả đến Cố phủ, Thanh Dương suy nghĩ một chút thì cảm thấy có chút mong đợi.
"Chuyện này giao cho thủ hạ làm đi." Hắn mở miệng xin chỉ thị, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Nam Hi, "Lúc đem Nam nhị cô nương đến Cố phủ thì nên nói như thế nào?"
Nam Nguyệt ở Nhϊếp Chính Vương phủ bị thương, cũng phải cho người ta một câu trả lời thỏa đáng?
Vì cái gì mà bị thương? Là ai đả thương nàng?
Người ngoài khẳng định sẽ rất tò mò.
Nếu không có một lý do chính đáng, những chuyện tốt từ trong miệng lưỡi của đám người này không biết sẽ lại nói ra bao nhiêu lời chửi bới cay độc?
"Nói tình hình thực tế là được." Nam Hi nói, "Cố Thanh Thư ngoài miệng nói lời quân tử, đối với Nam Hi vô cùng tình thâm, nhưng thật ra lại thẹn quá hóa giận, ghét bỏ Nam Hi bị mất đi trong sạch, hận không thể ngay lập tức đoạn tuyệt quan hệ với Nam Hi, vì ngại danh tiếng chính nhân quân tử không dám nói ra nên đưa dao găm cho Nam Nguyệt, bảo nàng gϊếŧ Nam Hi."
A?
Thanh Dương líu lưỡi.
Hắn vốn tưởng bản thân có thể phát huy một phen khả năng thêm mắm dặm muối, nhưng hắn phát hiện mặc dù bản thân dự định sẽ thêm mắm dặm muối đẩy cho sự việc đi xa nhưng cũng không thể nào kịch tính bằng màn kịch đặc sắc mà Nam Hi vừa vẽ ra.
"Cố Thanh Thư này dù có ngu xuẩn thế nào, cũng không có khả năng trực tiếp đưa dao găm cho Nam Nguyệt, xúi người đến ám sát cô nương được?" Thanh Dương do dự, "Đi ra ngoài nói như vậy chỉ sợ không ai tin."
Ở Nhϊếp Chính Vương phủ gϊếŧ người?
Nếu người có đầu óc sẽ không dám làm như vậy, đầu óc Cố Thanh Thư so với người thường thông minh hơn một chút, đương nhiên càng không làm ra hành động muốn đi tìm chết như vậy.
Nam Hi nói: "Người khác có tin hay không đều không sao cả, ngươi cứ làm theo lời ta nói là được."
Thanh Dương nhìn sang chủ tử nhà hắn, Dung Dục cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu: "Cứ làm theo."
"Vâng."
Mặc kệ, dù sao chủ tử hắn đã đồng ý, hắn còn do dự làm gì?
Hắn sớm đã xem Cố Thanh Thư kia không vừa mắt, bộ dạng không đẹp bằng chủ tử nhà hắn, thân phận cũng không tôn quý bằng chủ tử nhà hắn, dựa vào cái gì mà hắn có được trái tim của Nam cô nương?