Ngoại Trừ Tôi Ra, Tất Cả Mọi Người Đều Là Người Công Cụ

Chương 2.2: 5 tỷ

Hệ thống: “Người trùng sinh chính là người đã sống ở thế giới này hết cuộc đời của mình, sau đó mang theo ký ức sống lại.”

Lâm Tử Minh: “Được rồi, tôi biết rồi.”

Chính là đề tài trùng sinh vả mặt, mang theo ký ức, có mục tiêu rõ ràng, nắm chắc các sự kiện sẽ diễn ra.

Nhìn dáng vẻ lấy lòng của đối phương thì hẳn là sau này cô sẽ thành công nổi tiếng, hoặc bộ phim này sẽ bùng nổ nên mới tới đây ôm đùi.

Lâm Tử Minh nhìn một chút, sau đó lựa chọn ẩn bình luận đi, thay đổi góc nhìn, tiếp tục ngồi xuống ăn cơm hộp của chính mình.

Vì cô ẩn bình luận nên cô không nhìn thấy, số người trong phòng livestream đã biến thành 5, bình luận tiếp tục bay lên.

“Ồ, thì ra chủ phòng là nữ đạo diễn! Tôi thích rồi nha!”

“Chủ phòng nhìn cũng không tệ, hay là tự mình đi đóng phim đi?”

“Đang làm đạo diễn yên ổn không chịu, đi làm diễn viên chẳng phải tự hạ cấp bậc của mình xuống sao?”

“Trọng điểm là người trùng sinh vừa rồi kia kìa, chủ phòng không nhìn thấy chúng ta nói chuyện về người trùng sinh sao?”

“Tôi nghĩ chủ phòng không thèm để ý thì đúng hơn, cô ấy chỉ mải mê ăn cơm hộp thôi.”

“Đi thôi, chả có gì thú vị để xem nữa.”

“Người trùng sinh vừa rồi chắc là diễn viên nhỉ? Tôi phải follow chủ phòng một cái, từ mai phải tới đây xem cô ấy xử lý người trùng sinh kia thế nào.”

Lâm Tử Minh vô cùng bình tĩnh, cho dù hệ thống vừa nói cô có thể mua thêm mấy thứ gì đó để tăng khả năng của mình, cô cũng hoàn toàn không có hứng thú.

Vì trước đây cô chính là một đạo diễn nổi tiếng, mà phần lớn những người đạo diễn nổi tiếng đều mắc chung một căn bệnh, đó chính là tự phụ, cảm thấy ông đây vô địch thiên hạ!

Đối với người kiêu ngạo như vậy mà dám nói sẽ tặng bàn tay vàng cho bọn họ, chẳng khác nào sỉ nhục và kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Bởi vì bọn họ đều nghĩ rằng: Sao người kia dám cảm thấy ở phương diện này bọn họ cần đến bàn tay vàng mới có thể nổi danh? Không phải đang xem thường bọn họ thì là gì?

Có lẽ, thỉnh thoảng cũng có mấy người tự ảo tưởng sức mạnh, nghĩ bản thân xuyên không sẽ làm một trận thành danh, từ đó dựa vào bàn tay vàng để đền bù tiếc nuối đời trước, đi đến đỉnh cao cuộc đời…

Cho dù, không đi đến đỉnh cao, thì vô duyên vô cớ được sống lại một đời, ai cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.

Nhưng mà, những người này không bao gồm Lâm Tử Minh.

Đời trước, Lâm Tử Minh sống cũng không quá thuận buồm xuôi gió, nhưng cũng là hình mẫu một bước lên mây.

Tốt nghiệp đạo diễn học viện điện ảnh, xuất thân chính quy.

Tác phẩm tốt nghiệp “Người lạ mất tích” đã được giải nhất trong cuộc thi điện ảnh quốc tế, lấy tiền thưởng quay chụp phim điện ảnh và truyền hình, thu hoạch được nhiều giải thưởng quốc tế khác, trải đường cho con đường 23 năm làm đạo diễn của cô.