Lâm Tử Minh hơi hoảng hốt.
Cô mơ hồ nhớ bản thân đang quay bộ phim "Thiên Địa Vi Chứng" bản thân đã chuẩn bị suốt ba năm, vất vả lắm mới vác cái mặt dày đi kéo đủ vốn đầu tư, chỉ còn lại vài cảnh quay cuối cùng, liên tiếp cả tháng chưa nghỉ ngơi tử tế...
Sau đó, sau mười lần liên tiếp không quay đạt, cô nhịn một chút nhưng không nhịn nổi, tức giận quăng kịch bản, chuẩn bị mở miệng mắng, nhưng lúc đứng lên thấy tim đập liên hồi, đầu mê muội đi...
Lúc mở mắt lần nữa là khung cảnh như bây giờ.
Chỉ là... Cô cho là bản thân sẽ tỉnh lại trong bệnh viện, không ngờ rằng lại tỉnh dậy trong studio.
Nhưng mà ở studio cũng tốt, cô có thể tiếp tục hoàn thiện bộ phim...
Mà lạ ghê!
Lâm Tử Minh nhìn mấy người xa lạ trước mặt, ánh mắt dần sắc bén... Mấy người này là ai vậy?
Trong lúc cô đang hoang mang, bỗng như đã thương lượng xong điều gì đó, ký ức như thủy triều tràn vào đầu cô. Trong vài giây ngắn ngủi, Lâm Tử Minh đã chứng kiến toàn bộ trải nghiệm của một cô gái cùng họ cùng tên với mình.
Bỏ qua mấy việc lặt vặt bên lề không đáng nói, tổng kết mấy điểm quan trọng lại thì... Cái người tên Lâm Tử Minh này năm nay hai mươi bốn tuổi, là một đạo diễn mới, hiện tại đang ở trong studio quay bộ phim chiếu rạp đầu tay của cô ấy: Vì yêu mà tới.
Tên bộ phim này nghe như phim rác, nhưng cũng được đầu tư rất lớn.
Cũng không biết vì sao, công ty giải trí Tinh Quang lớn như thế, sở hữu tám ngàn vạn bộ phim lại dám để một đạo diễn mới ra trường chưa tới hai năm đến đạo diễn. Hơn nữa lúc này còn không ít người đến thử sức, nhận vai, còn có cả diễn viên có chút danh tiếng, thậm chí là có cả nhóm tiểu hoa đán có lưu lượng nữa.
Chợt được làm đạo diễn cho một tác phẩm quy mô lớn như thế đúng là rất vui, nhưng cơ hội rơi từ trên trời xuống thật sự không đúng lắm. Chí ít cô cảm thấy rất bất an với tình huống này, thậm chí là hoài nghi công ty cần rửa tiền nên đẩy mình ra làm rào chắn.
Thật ra nếu như không phải Lâm Tử Minh phát hiện cô gái này chỉ là con của một gia đình làm công ăn lương bình thường, thì cô cũng cho rằng cô ấy có bối cảnh không muốn ai biết.
Nhưng đạo diễn trẻ và diễn viên minh tinh... sẽ xuất hiện một vấn đề rất lớn... Tiếng nói của đạo diễn không có sức nặng!
Cũng vì thế nên giờ studio hơi hỗn loạn.
"Đạo diễn, hô cắt được chưa?" Phó đạo diễn thấy Lâm Tử Minh đứng im không động tĩnh, lên tiếng nhắc nhở.
Lâm Tử Minh bình tĩnh gật đầu, ừ một cái rồi cao giọng hô: "Cắt!"
Lúc này, thư ký trường quay mới chạy lên hành động, cảnh quay này coi như kết thúc.
Lâm Tử Minh quay phim điện ảnh nhiều năm như vậy, ở trường quay, cô chẳng khác nào cá gặp nước, nhất là lúc cô ngồi trên ghế đạo diễn, chẳng khác nào cô đang nắm trong tay cả thế giới.