"Ưm ~"
Thấy ba vẫn chưa hôn, Giản Hi hơi nóng lòng chuyển động lưỡi thúc giục, giây tiếp theo, Giản Dịch Thâm như sói đói vồ lấy thức ăn, cuốn lấy lưỡi nhỏ vào miệng mình, cứ lặp lại động tác mυ'ŧ vào trong rồi đẩy ra ngoài.
Sự ám chỉ rõ ràng thế này, Giản Hi sao lại không hiểu, đã mấy lần đầu lưỡi cô bị mυ'ŧ hơi đau. Cô vỗ vai Giản Dịch Thâm, ý bảo anh nhẹ hơn, nhưng Giản Dịch Thâm cứ như mất kiểm soát, bú ʍúŧ miệng cô như điên dại, không bỏ qua một ngóc ngách nào trong miệng cô.
Cùng với động tác mãnh liệt của ba, áo khoác cũng rơi xuống khỏi người Giản Hi, gió lạnh ngoài cửa sổ thổi vào, Giản Hi không kiềm được run lên. Vừa định nhắc ba bật lò sưởi thì cảm giác tầm mắt mình thay đổi, Giản Dịch Thâm bế cô đi đến bên tường, một tay siết chặt mông cô, một tay lần mò bật công tác lò sưởi.
Giản Hi hôn nhẹ lên cánh môi ba, chỉ cảm thấy anh thế này siêu đẹp trai, ánh mắt tràn ngập tình yêu.
Đương nhiên cảm xúc của cô không thể giấu được Giản Dịch Thâm: "Thích ba thế này hử?"
Giản Hi lần nữa gục ngã trước giọng nói này của người đàn ông: "Ba ơi..." Cô dán sát má anh nói: "Ba có biết không, hành động này của ba đúng chuẩn bạn trai."
"Đúng chuẩn bạn trai?" Giản Dịch Thâm cười: "Bạn trai của ai?"
"Ba muốn làm bạn trai của ai?" Giản Hi khẽ nhướng mày, vẻ mặt kỳ lạ.
"Ba không muốn làm bạn trai của ai hết, ba chỉ muốn làm ba của Hi Hi."
Giản Hi nghe vậy, trong lòng vui sướиɠ, cô liếc mắt nhìn yết hầu đang chuyển động của Giản Dịch Thâm, vô cùng quyến rũ, thế là cô không nghĩ gì mà nhướng người lên trên, đôi môi ấm áp ngậm lấy yết hầu vào miệng, đầu lưỡi quét qua, nghe thấy tiếng rên trầm thấp của Giản Dịch Thâm.
Đây là lần đầu cô nghe được rõ tiếng rên khó kiềm chế và không chút che giấu của ba, trước đây đều là cách cánh cửa nhà vệ sinh, mơ hồ nghe thấy. Lần này, cô cảm nhận được ba nứиɠ vì mình.
Phút chốc, Giản Hi tràn đầy cảm xúc đắc ý, cô càng to gan hơn, miệng nhỏ bên trên ngậm lấy yết hầu của ba, liếʍ mυ'ŧ như trêu ghẹo, còn miệng nhỏ bên dưới dán sát bộ phận đang nhô lên của ba, cọ xát liên tục.
"Bốp"
"Ngoan nào."
Mông nhỏ quả nhiên bị ba tát cho một cái không đau không ngứa. Giản Hi nhả yết hầu vừa bị cô mυ'ŧ đỏ, nghiêng đầu liếʍ tai ba, cố ý nói bên tai ba: "Ba ơi, ba cứng rồi kìa..."
Giản Dịch Thâm cười khổ: "Có giỏi thì cọ cho ông đây bắn ra."
Giản Hi tự thấy mình không có cái tài đó, phút chốc sợ liền, nhanh chóng đổi chủ đề: "Ba ơi, ba bế con lâu vậy có mệt không?"
Nhưng Giản Dịch Thâm không hề có ý tha cho cô, bàn tay to của anh vuốt ve cánh đùi Giản Hi, khiến cô run rẩy: "Sao, không cọ nữa à? Chỉ biết đốt lửa, không biết dập lửa?"
"Dập lửa gì chứ, cháy ở đâu nào?" Giản Hi giả ngu.
"Quên là ba có bệnh gì à?" Tay Giản Dịch Thâm men theo đùi cô trượt vào trong, khi ngón tay anh sờ đến l*и nhỏ thì dừng lại. Nhưng dù là cách lớp quần bò dày, ngón tay anh cũng cảm giác được ướŧ áŧ.
Trong căn phòng này, người đang bốc cháy không chỉ có mình anh.
Cơ thể Giản Hi không kiềm được run một phát, cô nhìn vào mắt ba, mím môi không dám nói tiếp. Nói thật là cô chưa sẵn sàng làm đến bước cuối với ba, ít nhất là hôm nay vẫn chưa được. Nhưng cơ thể ba...
Thôi vậy, nếu ba muốn thì cô cũng có thể.
Sau khi nhanh chóng chuẩn bị tâm lý, Giản Hi lớn gan hơn, vểnh mông tìm đến tay ba, dùng l*и nhỏ của cô cọ lên ngón tay thon dài của ba.
"Ba ơi, nếu ba muốn, con cũng có thể..."
"Bốp"
Lời còn chưa nói xong, mông đã bị đánh. Giản Hi hơi phẫn nộ bĩu môi, rõ ràng là nghĩ cho bệnh của ba, thế mà ba không nhận tấm lòng.
"Được thôi, cho ba nhịn chết luôn."
Nói rồi Giản Hi buông lỏng cánh tay đang ôm lấy cổ Giản Dịch Thâm, từ từ trượt xuống như chú gấu. Thế nhưng cô vừa đáp đất chưa đứng vững đã bị Giản Dịch Thâm túm về lại.
"Đi đâu?" Giọng nói trầm thấp từ tính của người đàn ông vang lên, tạo cảm giác áp bức.
"Đi tắm! Đi ngủ!"
"Ba cho con đi chưa?"
"Không phải ba không muốn làm à?" Giản Hi trợn mắt, quay người định đi.
Nhưng chưa đi được bước nào đã bị người phía sau ôm lấy từ sau lưng. Tiếp đó cô nghe thấy giọng nói hơi run rẩy của người đàn ông ở bên tai mình.
"Không được đi, để ba cọ xát."
"Ba... ba ơi..."
Giản Hi còn chưa kịp xem xảy ra chuyện gì thì cô cảm giác phía dưới mình mát lạnh, quần bò không biết bị Giản Dịch Thâm cởi xuống lúc nào, đến cả qυầи ɭóŧ cũng bị kéo lệch. Cô nghe thấy âm thanh kim loại va chạm, ba đã cởi thắt lưng của mình.
Cô không dám quay đầu, chỉ nghe được người đàn ông phía sau phát ra tiếng động và suy đoán hành động của anh lúc này. Một lát sau, cùng với tiếng thở hắt thỏa mãn của người đàn ông, giữa đùi cô bị nhét vào một thứ nóng rực, cô vén áo trên nhìn xuống...
Qυყ đầυ màu đỏ thẫm nhô ra giữa háng.
Lần đầu tiên, cô nhìn trực tiếp bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đàn ông, lại còn là của ba mình.
Giản Hi cảm thấy mình sắp nổ tung rồi.