Dịch giả: BK
Edit: Tiểu Hy
Duyệt: Long Hoàng
La Hiếu hắn cũng không phải là một con chó chỉ biết nghe lời.
Cứ điểm chiến bại, La Hiếu hắn thậm chí chưa cần nhúng tay vào giúp đỡ, Vu Thổ đã nhẹ nhàng công phá cứ điểm Đông Húc. Hắn cũng đỡ lo việc mình phản bội bị lộ ra ngoài, giờ chỉ cần âm thầm gϊếŧ sạch đám sứ giả truyền tin, để bạo dân Vu Thổ trong vẻn vẹn mấy ngày có thể tiến vào nội địa Tổ Long thành. . .
Đáng tiếc, người của Thuần long học viện tại Vinh Cốc thành quá phiền phức, La Hiếu hắn buộc phải tự mình hạ thủ!
Không cần chặn gϊếŧ tất cả, chỉ cần xử lý ba tên ngồi trên lưng Ứng Long Thú này, còn mấy tên cưỡi Phi Điểu Ngụy Long kia dù có bay về được đến Tổ Long thành thì cũng đã quá muộn.
Đương nhiên, việc Chúc Minh Lãng là một trong ba người này là một món quà bất ngờ mà ông trời tặng cho hắn.
Từ khi Khổng Đồng nhắc đến việc thân phận thực sự của Chúc Minh Lãng, La Hiếu đã có chút nghi ngờ.
Trước đó Chúc Minh Lãng luôn luôn ở trong Thuần Long học viện, La Hiếu lại suốt ngày lăn lộn trên chiến trường, hắn không có thời gian đi xác minh thân phận của Chúc Minh Lãng. Ai ngờ được trong ba tên sư đồ muốn đi báo tin lại xuất hiện Chúc Minh Lãng, quả thật rất bất ngờ!
Nếu hắn vẫn luôn trốn trong Thuần Long học viện, La Hiếu quả thực không có cách gì để bắt được hắn, cường giả trong học viện cũng không phải để làm cảnh.
“Lê Vân Tư muốn bảo hộ ngươi, giữ ngươi ở trong Thuần Long học viện, ngươi lại tự mình xuất đầu lộ diện, ha ha. Chúc Minh Lãng ơi là Chúc Minh Lãng, ngươi với Lê Vân Tư đúng là đã diễn một vở kịch rất xuất sắc đấy!” La Hiếu nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng, cảm xúc dần dần mất khống chế.
Nghĩ tới tên nam nhân trước mặt này chính là kẻ khiến mình ăn không ngon ngủ không yên, lại nghĩ tới nỗi nhục vì đòn roi trên mặt, nỗi thống khổ vì bị trục xuất khỏi Lê Gia lúc trước, lửa giận trong lòng hắn nhất thời đều bùng phát cháy rừng rực!!
“Chúc Minh Lãng, ta gϊếŧ hai tên này trước rồi mới đến xử lý ngươi, ta sẽ vừa lột da cắt thịt ngươi, vừa nghe ngươi tâm sự chuyện tốt của ngươi với Lê Vân Tư trong địa lao!” La Hiếu triệt để đánh mất nhân tính, biến thành một đầu ma quỷ, ác độc âm tàn.
Hắn vừa dứt lời, Lưu Kim Hỏa Long kia lại tiếp tục phun ra hỏa diễm khủng bố, giống như một ngọn núi lửa phun ra vô số dung nham, bắn tung tóe về phía rừng núi yếu ớt bên này, ngay cả sương mù do Trạm Xuyên Long của Đoàn Lam lão sư bày ra cũng không cản nổi.
Hơi nóng khủng khϊếp rất nhanh đã ập tới, Ưng Long Thú gãy một cánh và Trạm Xuyên Long đứng cùng một chỗ, cơ thể đồ sộ của Lưu Kim Hỏa Long từ không trung hạ xuống núi rừng, từng đợt sóng lửa kinh người đến cực điểm bao trùm xuống từ trên cao, khí thế bàng bạc rung động cả núi rừng!
Xét về độ cường tráng của hình thể và các năng lực khác, Ưng Long Thú đều có vẻ kém hơn Lưu Kim Hỏa Long. Không những vậy, Ưng Long Thú còn vị gãy một bên cánh, chỉ có thể dựa vào độ linh hoạt vốn có của thân thể mà cố gắng tránh né từng đoàn sóng lửa rực trời trên không trung.
Còn Trạm Xuyên Long thì không ngừng thay đổi tư thế, có thể thấy từng cột sóng nước phóng lên chống lại hỏa diễm của Lưu Kim Hỏa Long. Nhưng dường như, việc gọi mưa ngày hôm nay đã tiêu tốn quá nhiều lực lượng của con Giao Long cường đại này, nó rõ ràng trông yếu đuối hơn nhiều so với lúc thường ngày!
Lưu Kim Hỏa Long bá đạo vô cùng, sóng lửa vòng quanh nó đánh xuống, chấn vào thân thể Ưng Long Thú.
Răng rồng lộ ra, trong miệng cũng tràn ngập vô tận dung nham, nó cắn mạnh vào cổ Ưng Long Thú, răng nanh cắm chặt vào da thịt, như muốn dùng hàm bẽ gãy cổ của con Ưng Long Thú này!!
Toàn thân Trạm Xuyên Long nổi lên một luồng hàn thủy giống như Thủy Mãng, nhanh chóng quấn lấy Lưu Kim Hỏa Long, đồng thời xoắn lấy cổ và ngực của nó, siết chặt kéo ra ngoài, lúc này Ưng Long Thú mới có cơ hội thoát khỏi răng nanh của Lưu Kim Hỏa Long.
“Ngao rống ~~ ~ ~”
Lưu Kim Hỏa Long ngửa đầu thét dài, vảy rồng quanh thân bùng cháy lên, đột nhiên nổ tung bạo tạc như đá lưu huỳnh. Trong chốc lát, con hỏa long liền trở nên giống như một thùng thuốc nổ cỡ lớn, oanh tạc xé nát luồng hàn thủy bao bọc do Trạm Xuyên Long đánh ra.
“Hai con rồng hạ cấp cũng vọng tưởng đọ sức cùng ta?” La Hiếu cười lớn.
Cho dù đều là cấp bậc Long Tướng, thì Ưng Long Thú và Trạm Xuyên Long dưới trạng thái hoàn hảo cũng rất khó đọ lại Lưu Kim Hỏa Long, bởi vì hiện tại Lưu Kim Hỏa Long đã đạt tới cảnh giới Long Tướng thượng cấp rồi!
Máu tươi phun ra từ cổ Ưng Thú Long, lông vũ cứng cỏi không biết đã tróc ra bao nhiêu mảng, Kha Bắc có chút bối rối, hắn biết thực lực song phương có chút cách xa, dù hiện tại có đem Long Tử khác trong Linh Vực gọi ra thì cũng khó ngăn được hỏa thế của Lưu Kim Hỏa Long.
Đồng thời, con rồng mạnh nhất của Đoàn Lam lão sư là Trạm Xuyên Long, nếu không phải vì gọi mưa trong phạm vi rộng quá đã hao tổn quá nhiều linh lực của nó, hẳn là nàng còn có thể chống lại kéo dài chút thời gian, nhưng trước mắt rất có khả năng ngay cả nàng cũng phải bỏ mạng dưới tay tên điên này!
“Ân oán giữa ngươi và Lê Gia, Thuần Long học viện chúng ta nhắm mắt làm ngơ là được, ngươi cũng biết Thuần Long học viện chúng ta không giống với thế gia bình thường. Gϊếŧ người của Thuần Long học viện chúng ta, ngươi chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp gì!” Kha Bắc nói ra.
“Cho nên các ngươi đi chết trước đi, sau này ta lại đi gϊếŧ sạch bọn chúng, ha ha ha!” La Hiếu cười lạnh.
Lưu huỳnh toàn thân Lưu Kim Hỏa Long không ngừng nổ tung, phạm vi năm mươi mét xung quanh đều bị nó oanh tạc, nó mang theo lực lượng đáng sợ này đánh về phía Ưng Long Thú, muốn một kích tất sát!
Ưng Long Thú chỉ còn một cánh còn động đậy được, muốn cất cánh bay lên thực sự vô cùng khó khăn. Mà dưới sự oanh tạc của Lưu Kim Hỏa Long, nó quả thực không cách nào tránh né…
Trông thấy Ưng Long Thú sắp chết thảm, đột nhiên một đạo kén gió lăng lệ vυ't qua, lướt qua thân thể khổng lồ của Lưu Kim Hỏa Long, tiến về phía La Hiếu đang đứng trên một cây thông khổng lồ.
Trong kén gió, có thể thấy một bóng hình trắng không tì vết, nó giống như là tinh linh của Băng và Gió, đang dùng pháp thuật cường đại tập kích Mục Long Sư La Hiếu.
“Băng Thần Bạch Long?” Đoàn Lam nhìn thấy bóng hình kia.
Chính là Băng Thần Bạch Long của Chúc Minh Lãng, so với lúc đầu ở học trường, Băng Thần Bạch Long này có vẻ còn mạnh mẽ hơn, giống như một cơn lốc quét ngang, mà bên trong lại có vô số mảnh băng sắc bén! !
Băng Thần Bạch Long đã đạt đến trưởng thành kỳ.
Chúc Minh Lãng không chỉ huy nó tấn công con Lưu Kim Hỏa Long khủng khϊếp không ai bì nổi kia, mà trực tiếp công kích bản thân La Hiếu!
La Hiếu lúc nhìn thấy Băng Thần Bạch Long, sắc mặt có chút thay đổi.
Hắn từ đầu đến cuối không thèm đem Chúc Minh Lãng để vào mắt, hắn cũng không thấy Kha Bắc và Đoàn Lam triệu hoán ra long sủng khác, cho nên một đòn tập kích này của Băng Thần Bạch Long đích thực là làm cho hắn không thể ngờ tới!
“Dám xem Lá Hiếu ta là tên ngu sao?” La Hiếu đột nhiên cười ha hả.
Hắn đứng bất động tại chỗ, nhẫn trên ngón tay phát ra hồng quang sáng chói, có thể thấy những luồng ánh sáng này vô cùng mạnh mẽ, nhanh chóng xen lẫn nhau tạo thành một thứ hình dáng gì đó màu hồng quang trước mặt La Hiếu!
Hình dáng này rõ ràng chính là bóng dáng của Lưu Kim Hỏa Long, mà những hồng quang mơ mơ ảo ảo hỗn loạn kia nhanh chóng đan kết lại thành một tấm khiên chắn bảo vệ La Hiếu.
. . . . .
Xung quanh La Hiếu xuất hiện một tấm khiên hoa lệ, bảo hộ hắn vô cùng chặt chẽ.
Tốc độ Băng Phong Phủ Kích của Băng Thần Bạch Long đã vô cùng kinh người, giống như một trận gió lốc quét qua, những vẫn không nhanh bằng tốc độ huyễn hóa của cái khiên này.
"Keng Keng Keng ~ ~ ~"
Trong kén gió, thân thể lung linh của Băng Thần Bạch Long từ từ hiện ra giữa những cơn gió trắng xóa và mảnh băng sắc lẻm, đôi cánh hoàn mỹ của nó giang rộng như cự ưng, còn có cánh phụ phía dưới mở ra, khiến nó trông như một con thánh điệp vô thượng, băng giá phủ xuống như nhung lụa, đẹp đẽ đến cực điểm…
Thân thể nó cũng trở nên dài hơn rất nhiều, nhanh nhẹn như hươu linh, mạnh mẽ như báo tuyết, cái đuôi dài kéo theo một đạo băng ngấn kinh diễm, trong lúc kén gió không cách nào công phá áo giáp hồng quang vô kiên bất tồi của La Hiếu, chiếc đuôi của Băng Thần Bạch Long lại trở thành một kiện lợi khí đoạt mệnh! !
“Bạch!”
Chiếc khiên chắn kiên cố không gì sánh bằng của La Hiếu bị đâm một lỗ thủng, hắn quá sợ hãi, nhưng vẫn không thể né kịp.
Máu tươi phun ra, La Hiếu hét thảm rơi xuống khỏi cây tùng.
“Ngao rống ~ ~ ~ ~”
Lưu Kim Hỏa Long điên cuồng gào thét, nó vứt thi thể Ưng Long Thú xuống mặt đất, sau đó một đường phóng thẳng xuống, nó phun hỏa diễm đốt sạch cây cối cản đường, kịp thời đỡ La Hiếu đang ngã xuống.
La Hiếu tay ôm chặt lấy trán, nỗi đau khiến cả khuôn mặt hắn nhăn nhúm lại, huyết dịch nhuộm đỏ cả mái tóc dài, từng giọt lăn dài trên gương mặt trắng bệch của hắn, cặp mắt kia trừng lên, từng tia sát khí mãnh liệt tỏa ra giống như ác quỷ độc oán!!
“Chúc Minh Lãng ! !” La Hiếu gầm lên.
Chúc Minh Lãng bắt đầu lo lắng.
Đυ.c cho một lỗ trên trán rồi, vậy mà còn không có chết …
Chung quy cũng nhờ chiếc khiên kia đã giảm thiểu sát thương từ pha tấn công chí mạng của Băng Thần Bạch Long, nếu không La Hiếu đã phải chết không nghi ngờ!
Mục Long sư rất yếu đuối, có cơ hội nhất định phải gϊếŧ chết Mục Long Sư trước, Chúc Minh Lãng mới vừa nãy không để Bạch Khởi xuất kích chính là đang chờ đợi cơ hội này.
Chỉ tiếc La Hiếu lại có lá chắn hộ thể!
Mặc dù Long giáp là trang bị phòng ngự của long sủng, nhưng cấp bậc như La Hiếu đã có thể thành lập một loại huyễn hóa chi pháp, đó chính là đem căn nguyên ở trong khải cụ trống rỗng triệu hoán đến trước mặt mình, dùng để tạm thời bảo hộ bản thân Mục Long Sư.
Không thể không nói, khải ảnh này đã cứu La Hiếu một mạng, càng câu thời gian cho Lưu Kim Hỏa Long gϊếŧ trở về bảo vệ chủ nhân.
Mặc dù bỏ lỡ một cơ hội tốt, nhưng Chúc Minh Lãng không tiếc nuối lắm.
Coi như gϊếŧ được La Hiếu thì đầu Lưu Kim Hỏa Long này cũng không vì thế mà chết đi, ngược lại nó sẽ thêm cuồng bạo, điên cuồng trả thù cho chủ nhân, không chết không thôi, bọn hắn vẫn không thoát nổi.
“Rống ! ! !”
Hỏa diễm toàn thân Lưu Kim Hỏa Long phóng cao lên, thân thể khổng lồ đứng lên như một tòa thành rực lửa, nó giương đầu lên, phun một mảng dung nham lớn về phía Băng Thần Bạch Long.
Vẻn vẹn chỉ một giọt nham tương cũng có thể khiến một đám bụi cỏ hóa thành tro bụi, những giọt nham tương nhiệt độ cao hoàn toàn có thể xuyên thủng cả nham thạch, tương dịch đỏ bừng phun về phía Băng Thần Bạch Long, nhưng Băng Thần Bạch Long lại lợi dụng cánh phụ tinh xảo liên tục tránh né giữa không trung như vũ điệp.
Giữa không trung cũng dấy lên một ngọn lửa khổng lồ, Bạch Khởi linh hoạt bay xuyên qua, lúc nó đang muốn thoát khỏi đám nham tương đầy trời, thì bỗng Lưu Kim Hỏa Long chẳng biết từ lúc nào vυ't qua, vuốt rồng sắc bén muốn chụp lấy cổ của Bạch Khởi…
Mạnh mẽ như Ưng Long Thú cũng chết dưới kim trảo này, có thể thấy uy lực một kích này mạnh mẽ phi thường đến mức nào.
“Mãng oa!”
Giọng nói Đoàn Lam vang lên, con ngươi Trạm Xuyên Long lóe lên một tia hào quang màu xanh thẳm, tại chỗ mà ánh mắt nó nhìn tới, những dải băng nước thô cuồng liền hóa thành những con mãng xà Thủy nguyên tố, thân thể thật dài của bọn chúng quấn lại một chỗ, giống như một dòng xoáy chảy xiết kịch liệt!
Vòng xoáy Thủy Mãng quét sạch một bên, đánh vào Lưu Kim Hỏa Long một cách chính xác, khiến nó bị thổi bay ngã ra đất!
Nhưng những con Thủy Mãng kia cũng chưa biến mất, mà lập tức biến thành những con rắn nhỏ hơn, nhanh chóng quấn chặt tứ chi Lưu Kim Hỏa Long.
"Xuy xuy xuy xùy ~~~~~~~ "
Vốn là những dòng nước lạnh buốt, là Thủy huyền thuật cường đại, nhưng hàn thủy bám lấy thân thể Lưu Kim Hỏa Long lại đang bốc hơi, Thủy Mãng huyền thuật cũng nhanh chóng hóa thành khói.
Lửa của Lưu Kim Hỏa Long thực sự cường thế bá đạo, chỉ dựa vào huyền thuật của Trạm Xuyên Long căn bản không cách nào áp chế được.
. . .