Điều Xa Vời Mang Tên Hạnh Phúc

Chương 24: Đi mũi né

Phương Nhi bước ra cổng thì gặp Dong- min, ông chồng người Hàn Quốc của Xuân Liên đang hí hoáy sửa chiếc xe đạp 4 bánh cho con trai, Min- kyu. Nhìn thấy cô anh ta cười mỉm rồi khẽ gật đầu chào. Cũng giống như Châu, Dong- min là 1 ông bố tuyệt nhất thế gian. Dong- min đã dành 1 tình yêu lớn cho vợ, không có gì phải ngạc nhiên khi anh ta cũng yêu thương con vô bờ bến.

Dạo này Phương Nhi nói chuyện với Dong- min khá thường xuyên. Cô học tiếng Hàn mà, có người bản xứ để thực hành tiếng thật tiện quá, phải tận dụng ngay.

John chẳng cần lo lắng gì. Mắt Dong- min híp dịt mà Phương Nhi lại chỉ thích mắt to nên ngay từ đầu anh ta đã không vượt qua được vòng loại. Thêm vào đó Dong- min đã có vợ rồi, tức là có cớ để đánh trượt lần 2.

Thỉnh thoảng cô cũng trông giúp vợ chồng hàng xóm đứa con trai Min- kyu hoặc đón thằng bé từ nhà trẻ về nếu chị vợ có việc bận. Mà dạo này thấy Xuân Liên bận suốt, cứ biến mất đầy bí ẩn.

Đổi lại Dong- min thường cho Phương Nhi phiếu giảm giá để đi spa, đi bơi hay phiếu ăn buffet ở các khách sạn.

Trái ngược hẳn với John gần như chẳng bận tâm gì khi cô và Dong- min thân thiện với nhau, cứ thấy Xuân Liên lại gần anh là Phương Nhi lo ngay ngáy.

Xuân Liên thì đi thả thính khắp nơi, cứ hễ là nam giới là chị ta đong đưa ngay, chả tha ai, thừa còn hơn thiếu. Mà Xuân Liên hấp dẫn vô cùng, da trắng bóc, trắng bật tông, thân hình gợi cảm, gương mặt đẹp sắc sảo đầy mê hoặc. Đến phụ nữ như cô đây còn thấy cuốn hút huống chi mấy gã đàn ông.

Kĩ năng chiều chồng của Xuân Liên cũng thuộc dạng đỉnh cao. Chị ta sẵn sàng đứng hàng giờ xếp hàng giữa nắng để mua cho kì được món ăn chồng ưa thích, ngồi tỉ mẩn giặt tay cả buổi vì sợ bỏ vào máy giặt sẽ làm hỏng mất mấy cái áo sơ mi lụa đắt tiền của Dong- min. Nhà có ôsin nhưng những việc liên quan tới chồng Xuân Liên đều giành lấy để làm với mong muốn được tự mình chăm sóc anh ta.

Xem ra về khoản chiều chuộng đàn ông Phương Nhi chẳng thể bì với Xuân Liên rồi. Bảo cô bò lê bò lết ôm hết việc nhà về mình sao, chịu thôi. Phương Nhi và John đã quen cùng chia xẻ mọi việc còn không cũng là cưa đôi cho công bằng.

Lúc nào cũng thấy Xuân Liên tươi cười, giọng nói thì nhẹ như hơi thở. Chị ta cứ như làn gió mát trong lành thổi qua ve vuốt dịu dàng anh chồng Hàn Quốc.

Cô sao có thể làm vậy, cô bị trầm cảm. Bình thường thì chẳng sao nhưng đôi khi tâm trạng tuột dốc không phanh chẳng vì lí do nào cụ thể. Giống như trời mùa hè nắng vàng đang trải khắp nơi thì uỳnh 1 cái 1 cơn mây dông nhiệt kéo đến, mưa như trút nước, gió giật đùng đùng thổi mạnh tới mức bay cả mái tôn nhà, mọi vật chìm trong tối tăm.

John đã luôn ở bên cô, ngay cả những lúc như thế, động viên, cổ vũ, xốc dậy tinh thần cho cô, là bờ vai vững chắc đáng tin cậy để Phương Nhi dựa vào. Tuy nhiên, anh sẽ chịu đựng được tới bao giỡ? Lỡ đâu đến mai anh thấy chán ngán thì sao?

Những ngày hè đang tới gần, báo hiệu cho chuyện ấy là John tối nào cũng say sưa lên Google tìm các tua du lịch, đặc biệt là các chuyến đi biển. Chẳng biết là sẽ đi đâu, anh cứ lên đủ thứ kế hoạch rồi tự thấy khoái chí. Đúng là đứa trẻ ngoan, tự chơi 1 mình không cần người lớn trông coi cũng không quậy phá.

Cuối cùng chốt đơn là đi Mũi Né 3 ngày 2 đêm. Chuyến đi do vợ chồng hàng xóm mời, ngay khi Dong- min nói với John anh đã gật đầu lia lịa đồng ý, chẳng cần biết ý kiến của cô ra sao.

Chi phí ăn ở tại khu nghỉ dưỡng cao cấp do vợ chồng Xuân Liên trả, vì thực ra anh chồng được tặng chuyến đi này, bọn cô chỉ phải tự túc vé máy bay.

Ngay lập tức John lôi Phương Nhi đi mua áo tắm. Vui sướиɠ và phấn khích khi nghĩ tới cái viễn cảnh đi bên cạnh cô mặc bộ bikini nhỏ xíu, bao ánh mắt đàn ông xung quanh nhìn cô thầm ghen tỵ với mình.

Hóa ra vợ chồng tay hàng xóm rủ John và Phương Nhi đi cùng là để có người trông trẻ cao cấp, họ đẩy con trai cho cô để tung tăng đi chơi với nhau. Nhìn Min- kyu dính nhằng nhằng cả ngày với Phương Nhi anh bực kinh khủng. Đã vậy lắm kẻ đi qua còn khen mẹ con cô đều đẹp. Mắt có bị lệch trục không vậy, 1 thằng nhóc tóc xoăn tít, mắt 1 mí giống bạn gái của anh ở chỗ nào?

John đã muốn tính sổ với 2 kẻ lợi dụng Dong- min và Xuân Liên nhưng thấy Phương Nhi vui vẻ bên Min- kyu quá nên đành nén giận cho qua. Hãy đợi đấy, anh cho nợ chứ chẳng quên đâu.

John tìm được mấy tên cũng nhắng nhít như mình, tụ tập bia bọt hét hò ầm ỹ rồi kéo nhau đi trượt cát. Cô thì chẳng thấy hứng thú gì nên ngồi xây lâu đài cát với Min- kyu.

Bỗng 1 gã trong đám nhí nhố ấy ngã lộn vòng từ trên cồn cát xuống lăn về phía Phương Nhi làm cô phát hoảng. Khi cô đang sợ anh ta ngã gãy đầu gãy cổ gì rồi thì anh ta vụt đứng dậy cười tươi roi rói. Có phải đầu bị đập vào đâu chấn thương sọ não rồi không, ngã thế mà cười cái nỗi gì?

Hóa ra là James, anh ta có kì nghỉ tại đây cùng những người khác ở Đại sứ quán. Không trượt cát nữa, James ngồi chơi với cô và Min- kyu.

Phương Nhi ghét mặc bikini, toàn loại bé xíu như chiếc lá dính vào người. Thật hối hận khi để John đi cùng mua áo tắm, lại còn nghe lời dụ dỗ của anh mua cái thể loại dù 1 mảnh hay 2 mảnh vẫn lòi ra đủ thứ, mặc như không mặc.

Tuy có thân hình khá đẹp, hôm nào cô chẳng bị anh ép tập gym cùng, Phương Nhi vẫn thấy mất tự nhiên khi bị người ta nhìn chằm chằm. Ai chẳng có những chỗ trên người không cảm thấy hài lòng, đến cả mấy nàng Hoa hậu đăng quang xong là kéo nhau đi phẫu thuật thẩm mỹ ùn ùn đấy thôi.

Ban nãy Phương Nhi có mặc bên ngoài chiếc áo khoác mỏng nhưng đi xuống phòng ăn bất ngờ bị John giật phăng mất, rõ ràng là anh cố tình. Cô có cảm giác như bị lột trần, từng cm da thịt đều bị ánh mắt đàn ông chiếu vào làm Phương Nhi ngày càng hoảng hốt.

1 bên quần của chiếc bikini bị vướng vào đâu đó trong lúc cô tiến về phía cái bàn để những loại cocktail pha chế đẹp mắt. Đây là loại bikini buộc dây, sợi dây tuột ra làm Phương Nhi luống cuống che đỡ, mắt đã rơm rớm nước. Ngó quanh 1 lượt tìm John nhưng không thấy bóng dáng anh đâu. Anh đang làm gì vậy, lúc cần giúp lại không thấy tăm hơi.

Phương Nhi đã suýt bật khóc vì tuyệt vọng thì James xuất hiện đứng chắn cho cô. Lùi Phương Nhi về 1 góc quầy rượu rồi đứng xoay lưng về phía cô, anh ta dùng thân hình to lớn che giúp Phương Nhi trong lúc cô run rẩy buộc lại dây quần.

- Cảm ơn anh nhiều! - Phương Nhi lí nhí trong miệng.

- Ừm! - James ậm ừ trong miệng rồi bỏ đi khi thấy John từ xa đang chạy ào tới.

Nhìn thấy mọi thứ từ đằng xa, John hận chẳng thể chạy nhanh hơn tới bên cô, để người con gái mình yêu phải tự xoay sở chật vật như thế. Anh lao đến ôm chặt lấy cô như muốn che chở cũng như muốn giữ chặt món đồ chơi ưa thích để không ai chạm vào.