Chương 28
Chúng ta sẽ mãi mãi có thể sống bên nhau đúng không …đúng vậy bởi vì anh rất yêu em…
Tôi đã mơ một giấc mơ đẹp như vậy đấy,tôi đã ước rằng chúng tôi có thể tạo nên một lễ cưới thật đẹp và giấc mơ đó đã trở thành sự thật,người đàn ông đó đã cầu hôn tôi…
Tại hãng hàng k Vk
Mẹ K: sao cơ nó cưới
thư kí: dạ vâng giấy mời được gửi đến rồi ạ,cuối tuần này sẽ tổ chức ạ
-cô dâu tên gì
-dạ Nguyễn Thu Hương
-là đứa trẻ đó…thật sự con trai tôi đã tìm được người mà nó yêu thật lòng,sau bao năm nó vẫn yêu con bé đó…
Mẹ Khánh cười rơi nc mắt
-chúc mừng chủ tịch sắp có con dâu
-nào mau chuẩn bị tôi phải có bộ áo dài đẹp nhất trong ngày cưới con trai mình…
Tại nhà Khánh công đoạn chăng đèn và trang trí đang diễn ra tấp nập…
Thím: ấy cẩn thận khéo vỡ di chuyển sang kia dùm tôi
Bà dì đứng khoanh tay nhìn rồi tức ra mặt…
Tại nhà Vũ…thiệp mời được đưa đến tay …Vũ nhớ lại khoảnh khắc Hương tựa vai vũ ngủ trên máy bay …gương mặt Vũ trùng xuống ” giá như tôi biết em sớm hơn có lẽ tôi cũng sẽ yêu em như hắn vậy”…
Vân tại spa ngồi khóc tu tu khi nghe tin
Phong: thôi nào xưng hết mắt rồi
-cuối cùng họ…họ cũng được ở bên nhau ,họ cũng thật sự rất yêu nhau
-chỉ cần yêu nhau thì ai rồi cuối cùng cũng sẽ về bên nhau anh tin là như vậy
Phong ôm Vân rồi cười nhẹ…
Tôi khi tỉnh dậy đã thấy thím giúp việc nói tôi cần đi lam đẹp
Thím: xe sẽ đưa cô đi làm đẹp chăm sóc toàn bộ cơ thể và gương mặt để cpi cho hôn lễ
-dạ vâng,anh Khánh đâu rồi thím
-chủ tịch đến công ty rồi…
-dạ vâng…
Tôi đánh răng rửa mặt rồi nghĩ đến chuyện hôm qua,đêm qua anh ấy không hề làm gì mình,chỉ ôm mình ngủ…anh ấy thay đổi rồi …
vừa ra bên ngoài tôi gặp dì của Khánh
dì: hóa ra là chuột sa chĩnh gạo
Tôi khựng lại quay lại cười nhẹ
-đúng là em tuổi chuột ạ
-còn k gọi tôi là mẹ
-khi nào chính thức cưới em sẽ gọi chị là dì như anh Khánh chứ k thể gọi mẹ,mẹ anh Khánh chỉ có một thôi…
-mày dám ăn nói ngang mặt vs tao sao
-chị đang mất bình tĩnh đấy,nhà đầy camera đừng để anh Khánh biết sẽ không hay…
-mày …
Hương cười nhẹ rồi quay đi,nghe thím kể cô ta rất ghê gớm hạnh họe người dưới là tôi thấy không ưa…Tôi gọi cho Phương cô bạn của tôi
Phương: mày đang ở đâu vậy ,có người tìm đấy ,tao đang ở phòng trọ rồi đây
-tao sắp cưới rồi
-thật sao
-thật…chiều đi cafe mang bài đi cho tao đẻ ôn lại 1 tháng qua nhé
-uk ok chiều đi nhé…
Tôi bước ra bên ngoài tuyết đã ngừng rơi nhưng trời rất lạnh,tôi cảm thấy bản thân yêu đời hơn…
Khánh tại công ty sau cuộc họp …
Khánh: cuối tuần tôi sẽ cưới thiệp sẽ được gửi đến tay mọi người ,hy vọng mọi người tới chung vui
Ban quản trị ngỡ ngàng,họ vỗ tay chúc mừng
Ông A: cuối cùng chủ tịch của chúng ta cũng cưới vợ,bố cậu dưới suối vàng có lẽ sẽ rất vui…
-cám ơn mọi người (Khánh nở nụ cười tươi rói)…
Thiệp mời được gửi tới Hà vợ cũ của Khánh …cô ta vò nát thiệp mời
‘Vẫn là nó ,vẫn là con chó chết đó,nó hơn tôi ở điểm gì hả Khánh “…
Tôi và Phương gặp nhau tại quán cafe
Phương: 1 người đàn ông hỏi mình về cậu anh ta nói tên Kiên (thư kí của K)
-à anh đó làm cho bạn trai mình
-thế bỏ cuộc chơi theo chồng thật đấy à,mày thật may mắn vừa qua 1 tháng đã có bạn trai rồi còn cưới luôn nữa
-điên à tao quen anh ấy 3 năm trước rồi,giờ mới gặp lại giải tỏa khúc mắc hiểu lầm năm xưa nên quay lại vs nhau
-nói tao nghe đi anh ta là người thế nào
-khó tính,ít nói
-thế k dc cái điểm gì
-dc mỗi cái kiếm tiền giỏi thôi
-mở dc công ty bên này thì là giàu rồi,chúc mừng nhé sau này mong mày thật hạnh phúc
-lễ cưới nhớ đến nhé,nhà thuê đó cứ ở đi còn lâu mới hết hạn
-uk rồi cám ơn mày…
Tôi trở về nhà nhìn ở sân bố mẹ và anh chị tôi đã ở đây,tôi ngạc nhiên khi thấy họ…
_bố …mẹ
Khánh đi từ trong nhà ra đang bê đồ ăn mời mọi người
Khánh: về rồi à,bố mẹ em vừa sang…
-cám ơn anh
-cưới thì phải có bố mẹ chứ gì nữa,k cần cám ơn anh
Khánh thấy Hương vui vẻ nói chuyện cùng bố mẹ và anh chị mình,anh ta cười nhẹ …
Gdinh H ở quê thật thà chất phác k nghĩ con của mình lại có thể cưới được người giàu đến vậy…
anh trai: mày phải tu mấy kiếp đấy
-có lẽ em ăn ở có phúc nên vậy…
Tối đến sau khi tắm xong Khánh đưa cho tôi ly sữa
K: uống đi em gầy lắm rồi
-cám ơn anh
-xong ngủ sớm đi sắp tới còn nhiều việc,mai em và anh sẽ về Việt Nam…
-làm gì vậy ạ
-cứ đi rồi biết…ngủ đi anh còn việc phải làm…
Khánh ngồi vào bàn máy tính,tôi thấy lạ là Khánh k động vào tôi chút nào…
Hôm sau hóa ra Khánh đưa tôi ra mộ con tại Việt Nam …
K: Chú và mẹ cháu sắp kết hôn nên chú đến nói vs cháu một tiếng,cháu k trách chú chứ
Tôi ôm miệng khóc ,Khánh nắm lấy tay tôi ” chú nhất định sẽ chăm sóc mẹ H thật tốt và chú xin lỗi cháu vì tất cả”
Tôi tựa vào đầu Khánh khóc nức nở ,mỗi lần đứng trc mộ con là cảm xúc trong lòng tôi không thể kiểm soát được,tôi vẫn luôn đau ở trái tim trước nỗi đau mất con…
Dắt tay nhau ra khỏi cửa nghĩa trang tôi gặp Văn và bố mẹ chắc đến thăm mộ con
Văn: em khỏe k
-em ổn còn anh
-anh đã cưới vợ nữa và cô ấy cũng sinh hai bé cho anh rồi
-anh k quên con là tốt rồi
-kia là bạn trai em đúng k,yêu cũng lâu rồi nhỉ
-bọn em chia tay 3 năm trc chỉ vì vợ cũ anh cô ta nói anh ấy nhờ cô ta đừng để con gặp em và gián tiếp hại chết con em
-k đúng đâu cô ta chủ đích hại tú linh đó em
-em hiểu ,em ngu nên nghe lời cô ta và chia tay anh ấy
-anh ta rất giàu,anh biết hết ,anh cũng hy vọng em có hạnh phúc
-em sẽ kết hôn vào cuối tuần này
-chúc mừng em
-anh cũng hãy giữ gìn sức khỏe
Tôi và Văn chia tay nhau dưới gốc cây gạo,chúng tôi đã từng có duyên nhưng k thể nắm giữ…thậm chí còn k thể giữ dc con của cả hai…duyên có lẽ đã cạn…tôi đang có người chờ mình phía trước
Tôi nhìn Khánh ngậm thuốc đứng chờ tôi…
K: chúng ta về thôi…
Tôi gật nhẹ rồi nắm tay nhau rời khỏi nơi đó…
-anh k ghen ầm lên nữa à
-ghen gì cái gì đúng thì thôi chứ
-nói dối trc anh ghen lắm
-đấy là khuất mắt còn em chỉ chào hỏi anh ghen làm gì mất hay đi
Khánh nói chống chế tôi bĩu môi cười…
Ngày cưới cũng đã đến…xe đến đón cô dâu ra lễ đường…tôi hồi hộp bước lên xe tới điểm làm lễ…trong phòng chờ Vân mở cửa rồi tôi nhìn Vân cười tươi
vân: xinh lắm nhé
-em cám ơn chị bên ngoài đông k ạ
-đông lắm chủ tịch masan cưới mà k đông sao được,mạnh mẽ lên cô gái chúc em hạnh phúc
Tôi ôm Vân như một người chị
-em cám ơn chị rất …rất nhiều,chị luôn ở sau em giúp em âm thầm,anh K nói cho em tất cả rồi…chị cho em gọi chị một chữ chị gái được k?
-được…được chứ
vân và tôi òa khóc,có lẽ sau bao năm tháng chúng tôi thật sự còn hơn cả tình thân…
Mẹ Khánh mở cửa vào đeo cho tôi vàng đầy ắp cổ và lắc tay
Mẹ K: con dâu của mẹ là k dc xuề xòa
-con cám ơn mẹ
bà xoa má tôi
-chúc hai con trăm năm hạnh phúc,dù có khó khăn cũng k dc buông tay nhau con nhé…
Bước ra lễ đường chú rể trong bộ vest đỏ lịch lãm…tôi đi tới trong chiếc váy cô dâu khăn voan trải dài trên nền thảm…mọi người vỗ tay chúc mừng…Khánh đỡ lấy tay tôi cùng bó hoa…
Thầy : hai con có nguyện yêu nhau hết đời này dù cho khó khăn ốm đau hay bệnh tật không
K: con nguyện yêu cô gái đứng trc mặt đến hết đời dù khó khăn hay bệnh tật
H: Con nguyện yêu chàng trai đứng trước mặt đến hết đời dù khó khăn hay bệnh tật
Thầy: các con có thể trao vật đính ước (nhẫn cưới)
K dơ chiếc nhẫn trên tay
K: con đã đeo nó 3 năm nay rồi
H: chiếc nhẫn con vẫn giữ trên tay đã lâu lắm rồi
K: anh yêu em
khánh mở khăn voan hôn cô dâu ngay trước mặt mọi người
huy: này thầy đã bảo hôn đâu
Phong và Vân cười lớn…mọi người vỗ tay còn Vũ quay đi trong lặng lẽ…
Tôi ném bó hoa ra sau…Phương cô bạn học cùng ôm dc bó hoa
Phương: ôi ….
-này con bạn sắp đến lượt mày đấy
-tao còn chưa có người yêu mà
mọi người cười ầm lên…
chúng tôi nắm tay nhau lên chiếc siêu xe màu đỏ rời khỏi lễ đường tới thẳng khách sạn mà Khánh đã chuẩn bị
sau khi tắm xong tôi thấy Khánh đang kéo violin gương mặt nhìn xuống bên dưới trầm lặng…tôi lau tóc rồi đi ra bàn ăn bên hiên ngồi xuống …Khánh đưa tôi ly rượu
K: rượu này sẽ giúp em đỡ mệt hơn
-sao lại đỡ mệt hơn
-nhấp môi đi
-em là tu hết chứ k phải nhấp phí rượu
Khánh thấy Hương tu hết anh ta cười nhẹ rồi thấy H lảo đảo ,Khánh đi vào giường vỗ tay xuống giường rồi lấy sau lưng một chiếc dây
Khánh: đêm nay anh bịt mắt em nhé
Tôi hình như đã nhận định quá sớm,anh ta về chuyện chăn gối có lẽ k thay đổi,anh ta có lẽ nào còn đáng sợ hơn xưa?…
---------