Gặp Đúng Người

Chương 1

Chương 1
Tôi là Phạm Phương Thảo một cô gái với rất nhiều hoài bão về một tương lai làm một hướng dẫn viên du lịch và được ngắm nhìn thành phố mà tôi hằng mơ ước được thấy một lần đó là Paris thành phố lãng mạn đẹp bậc nhất Châu Âu,nước Pháp!…

Xào mỳ nhanh lên con bố con đi làm về rồi đấy…Bố tôi với chiếc áo xanh bộ đội vẻ mệt mỏi sau một ngày làm bốc vác ở chợ vải…

Còn mẹ tôi may khẩu trang làm thêm tại nhà,sáng sớm thì bà lại đi làm công việc chính là giúp việc…tôi còn có một chị gái

Bé Thỏ: Dì ơi ( ôm chân) dì cho con đi thăm quan nhé …

-Thỏ đi thăm quan ở đâu

-Cô bảo ở trong vườn thú “ Thiên đường bảo sơn” ạ

Mẹ: Không đi,tiền đâu mà đi

Thỏ: Không con đi thăm quan cơ

Bố: Cho nó đi bao nhiêu tiền

Thỏ: 380 ạ.

Bố: Nhiều vậy à cháu…

Mẹ: Bảo k đi là k đi đừng có nói nhiều

Thỏ: Cháu muốn đi cơ cháu muốn đi mà…

Mẹ: Mẹ mày còn đang nằm viện kia mày tưởng sướиɠ lắm à

Bố: Tôi vào trông nó đây sáng mai bà trưa k phải ghé qua đâu…

Bố đứng dậy tôi thì vẫn đứng lau cọ bếp…tôi có chị gái ,chị hơn tôi 9 tuổi ,chị bị người chồng bội bạc tạt nước sôi vào người bị bỏng 70% cơ thể…Bố tôi là bộ đội về hưu,lương hưu của ông chỉ đủ cho tôi tiền học,còn mẹ tôi lo gánh vác toàn bộ việc gia đình

Tôi: Thôi mẹ ạ con k muốn đi học nữa,con đi làm

-Mày ăn nói dở hơi thế ,tao vs bố mày vất vả đến mấy cũng không thể để cho mày thất học được

-Nhưng chị đang bị nthe

-nó là việc của nó,nó ngu thì nó phải chịu

-Kìa mẹ có thỏ,thỏ lên gác ngủ đi

Thỏ: Vâng

Mẹ: Phải bán cả nhà cả cửa chữa cho nó xong tiền cấy ghép da các kiểu giờ lại ốm đau suốt ngày,tao vì ai mà ra nông nỗi này vì nó chứ ai …

-Thôi mà mẹ chị có muốn thế đâu

-Cá k ăn muối cá ươn con k nghe cha mẹ trăm đường con hư,tao cấm nó lấy thằng bảo thế nào mày cũng biết còn gì nhưng nó vẫn cố tình lấy hậu quả đấy nó bồ bịch hại vợ rồi giờ kẻ ngồi tù kẻ vào viện còn đứa trẻ lại tao chăm

-Mẹ đi nghỉ đi con may nốt cho k nói nữa

-Tao chán sống lắm rồi ( mẹ rơm rớm nước mắt rồi vào góc phòng 20m2 mà gia đình tôi thuê)

Nhìn chỗ khẩu trang mà mẹ may tôi thiết nghĩ bàn tay bà chai sạn sần sùi khổ bao năm nay,anh trai tôi thì mới mất năm ngoái do bệnh giờ đến chị gái nên có lẽ mẹ trông mong rất nhiều ở tôi…

Điện thoại reo lên là Hiếu bạn trai của tôi …tôi và anh quen nhau khi cùng làm thêm tại một quán cafe…

Hiếu: Ra ngoài đi

-Muộn thế rồi a đến làm gì

-Anh giờ mới tan làm mà,ra a cho xem cái này

Tôi ra bên ngoài thấy Hiếu dơ tấm vé

Hiếu: Anh được the voice chọn rồi

-Anh thành công rồi ư

-Phải rồi

-Anh giỏi quá cố gắng nhé

Tôi vui mừng cười hớn hở…mẹ tôi đi ra

Mẹ: Đêm hôm cười hơ hớ vô duyên,đi vào…

Hiếu: Cháu chào bác ạ

-Cháu về đi giờ là lúc học hành k phải yêu đương

-Thảo 23 rồi mà Bác đâu còn nhỏ nữa,cháu cũng thật sự nghiêm túc

-Hoàn cảnh nhà tôi cậu nhìn thấy đấy k phù hợp với nhà cậu đâu

Tôi đứng trong nhà rồi buồn bã khi nghe mẹ nói Hiếu …thấy bà đi vào

Tôi: Sao mẹ cứ cấm con và anh Hiếu

-Nhà nó mẹ goá con côi còn nghèo hơn cả nhà mình thì lấy nó đào đâu ra tương lai

-Lấy nhau là yêu nhau chứ đâu phải cứ lấy nhau là nhìn vào tiền đâu mẹ

-Xã hội này lấy nhau k có tiền chỉ có đào đất mà ăn

Tôi nhìn qua khe cửa thấy Hiếu lặng lẽ dắt xe đạp quay đi có lẽ H đã nghe thấy lời mẹ nói…tôi cúi đầu rơi nước mắt…

Hôm sau mẹ của Thảo đi làm giúp việc,công việc chính là dọn dẹp còn nấu cơm lại có một cô giúp việc khác… đang quét nhà thì cô gái từ trong phòng đi ra tay cầm đôi giầy

Cô gái: này bà đi phơi cho tôi đôi này cho khô

Mẹ Thảo: Ơ…sao con ở đây

Cô gái: Con gì?cô ảo à…

Cô nấu cơm đi lên kéo áo mẹ Thảo

Nấu cơm: Vâng để tôi phơi cho,cô này mới đến nên k biết cô chủ mới đi du học về

Cô gái: Ra vậy tưởng bà ta ngáo đá…

Cô gái đóng rầm cửa vào phòng…

Nấu cơm: Này bà sao thế

Mẹ Thảo: Cô gái ấy giống …giống hệt con gái tôi…k sai tí nào từ gương mặt đến dáng như hai chị em sinh đôi vậy…

Tay mẹ Thảo run lên bần bật…

– [ ]

---------