Tôi biết ánh mắt khinh thường của đàn ông nhìn đầy vẻ coi thường,đáng lẽ tôi nên can đảm nói ra trước khi mọi chuyện xảy ra…
Hầu gái vào dọn dẹp phòng và mang chiếc ga trải giường đi…tôi tay chân run bắn lên…anh ta sẽ đối vs mình thế nào mình cũng phải chấp nhận,nếu anh ta nói ra chuyện này cha mình chắc chắn sẽ không yên với phu nhân…
Thomas tới bàn đánh cờ cùng Vua,anh ta gương mặt lầm lỳ không mấy vui vẻ
Vua: Vợ con có làm con vừa lòng k
-Sao cha lại hỏi vậy
-Ta thấy từ ngày kết hôn con cũng chẳng vui lên là mấy,vẫn luôn có thái độ lạnh nhạt và thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh
-Vậy thì lý do gì cha nghĩ người đàn bà đó sẽ khiến con vui vẻ hơn
-Ta sống tới từng này tuổi,ta tin vào ánh mắt của mình…con bé trong sáng
Thomas nghe đến trong sáng anh ta bật dậy
-Con phải về làm việc rồi
-Cứ nghỉ ngơi đi con ,ta muốn các con đến đây để vui chơi chứ k phải làm việc
-Con xin phép
Thomas quay đi ,Vua đặt quân cờ lên bàn rồi thở dài
Thư kí: cậu ấy tính vậy rồi ngài đừng buồn
-Nó k thể làm vua được,nếu nó làm vua tất cả sẽ chết
Lời nói của Vua khiến người thư kí cúi đầu…ông ta tỏ ra lo sợ…
Tại căn phòng của nhị hoàng tử Kevin ,Naomi mặc chiếc váy ngủ mỏng tang ngồi trên giường khóc một mình…cô ấy nhớ lại chuyện đêm qua
Naomi: Hôm nay em có thể hầu hạ người được không
Kevin: Ngủ sớm đi (quay đi)
-Anh đi đâu vậy
-Anh ra ngoài làm việc em cứ ngủ trước đi
-Em ăn mặc thế này anh k có chút rung động nào sao
-Rung động thật sự ở trong tim ,anh ghét phụ nữ lố lăng và mặc thế kia làm hạ thấp em rồi…
Naomi khóc rồi buồn bã một mình trong góc giường…
Hầu gái: Hoàng phi,có hoàng phi Quỳnh tới chơi ạ
-Bảo cô ấy vào đây còn các người k ai được vào…
Tôi lúc này chỉ muốn tâm sự,thật sự mệt mỏi mà chẳng biết nói vs ai đành tìm naomi…
Hầu: Hoàng phi mời tiểu chủ vào trong ạ
-ta được vào sao
-Dạ
Tôi mở cửa bước vào thì thấy Naomi đang thắt dây lên trần nhà định treo cổ
Tôi: Này cậu làm gì thế
Naomi: Mình k muốn sống nữa ( tôi ôm chân)
-Có gì từ từ nói sao lại k muốn sống nữa cậu hâm à
-Anh ta coi thường khinh thường tớ
-Thì chí ít cậu cũng k nên gọi tớ vào rồi chết trước mặt tớ chứ đồ hâm này…
Hai chúng tôi mỗi đứa cầm chai bia ngồi bên bờ biển…tôi kể hết cho naomi nghe chuyện của mình…
Naomi: Trời ơi lớn chuyện đấy kp chuyện nhỏ đâu,sao cậu lọt qua được lúc khám vậy
-Hôm ý phu nhân lại k khám tớ ,tớ cũng k dám nói sao mà dám nói chứ…thế cho nên cậu cứ cố gắng sẽ có ngày ngài kevin hiểu tấm lòng của cậu
-Tớ thích ngài ấy rất nhiều
-Biết rồi tớ nhìn là biết rồi
-Còn cậu có thích ngài Thomas không
Câu hỏi của Naomi bên bờ biển khiến tôi lặng im một hồi…
-Tớ có người trong lòng rồi
-Là người đầu tiên của cậu đây hả
-Phải,tớ thật sự yêu người đó bằng cả trái tim mình,chỉ tiếc rằng cả hai không đến được với nhau…
-Buồn thật,à này Tâm Như cậu k nên đến gần cô ta
-Sao vậy
-Hôm qua lúc dây áo cậu tuột,cậu nhớ là lúc trước nao mi có làm gì đó ở gáy cậu k
Tôi nhớ lại rồi lắc đầu
-Cậu ấy k thể làm vậy vs mình dc
-Cô ta là kẻ tính toán đấy,cô ta lúc đầu đáng lẽ được chọn ngài thomas nhưng sau đó cậu lại chọn ngài thomas nên tớ thấy có lẽ cậu ta ấm ức,đại hoàng tử Jan là kẻ nổi tiếng cυồиɠ ɖâʍ bệnh hoạn nên có lẽ cậu ta tiếc…
-Cậu ta k chọn và mình đổi mà vậy mà lại nvay thật xấu xa,thôi uống nốt đi hôm nay k say không về…
Phu nhân nhìn chiếc ga trải giường lòng ưng bụng…
Phu nhân: Có thế chứ
Thư kí: Biết đâu sau ngày ở đây về phu nhân có tin vui ạ
Phu nhân cười vui ngạo nghễ
-Vậy thì ta có chết cũng nhắm mắt
Vua bên ngoài nghe tiếng…
Vua: Em chỉ chết khi có lệnh của ta nhé
Phu nhân ấp úng
-Điện hạ người đến khi nào vậy
-Ta vừa tới,sang năm chúng ta có cháu em yên tâm
-Dạ ( phu nhân cúi đầu)
Quay ra nói nhỏ với thư kí “ Mang canh bổ cho Thomas uống,phải ăn chắc”
-Dạ phu nhân…
Hoàng hậu đưa cho Tâm Như viên thuốc
Hoàng hậu: nếu con có thai thì đây là cơ hội của con và của Jan,chỉ cần có người nối dõi nó sẽ lên thái tử đương nhiệm là điều chắc chắn
-Viên này có tác dụng gì vậy ạ
-Kí©ɧ ŧɧí©ɧ có thai,người đâu mang đi sắc canh cho Hoàng Phi…ta chờ tin của con
-Vâng…
Tâm Như ra bên ngoài lầm bầm “ Ta đâu phải để bà chỉ đâu ngồi đó,còn lâu ta mới ở vs hắn”
Thomas và Kevin đấu kiếm trong phòng,cả hai đến cuối hiệp Thomas dí kiếm lên cổ Kevin…
Trọng tài: Kết thúc
Cả hai cúi chào nhau rồi bỏ mặt nạ
Thomas: Anh tiến bộ đấy
Kevin: Anh dạo này ít tập…
Thomas: Đừng làm việc quá sức
Kevin: Anh cũng làm như em thôi
Hai người nhìn nhau ánh mắt sắc bén
Thomas: Quân đội của anh nếu có đang tập thì kín kín vào và nhất là đừng để em tìm ra chỗ anh tập quân đội
-Quyền là của cha sao ta lại tập quân đội được
-Vậy có thể em nghe sai tin chăng ( Thomas nhếch mồm cười)
Hai người đang tranh luận thì hầu gọi
Hầu: Dạ thưa hai hoàng tử hai hoàng phi…hai hoàng phi …
Cả hai ra bên ngoài thì thấy hầu đang đỡ cả hai say mềm người…
Quỳnh: Hết bia lại rượu sao phải xoắn
Naomi: Uk xoăn phải sáo,à sao phải xoắn…
Kevin vẻ mặt k vui bế bổng naomi lên
Naomi: Ai đây,à là anh à,anh k động vào tôi cơ mà
Kevin: Em im miệng ngay cho ta…
Họ đi khuất chỉ còn tôi ,tôi ôm miệng nôn hết trước mặt Thomas,K và hầu gái nhìn tôi nhăn hết cả mặt
Thomas: Lau dọn sạch sẽ ,chuyện này không được truyền ra ngoài…
Tôi: Truyền ra thì làm sao,anh sợ à
K: Này hoàng phi cô say rồi đấy
Tôi: Tôi chả sợ ai cả kể cả anh
Tôi chỉ thẳng vào Thomas mà ai nấy sợ cúi đầu k dám nói gì…
Thomas: Trần Thu Quỳnh
Tôi: Gì,sao ?( nói bớp chớp)
Vừa nói xong ngã ngữa ra Thomas đỡ kịp
Tôi: Anh khinh tôi chứ gì…
Thomas vác bổng tôi lên
-Anh bỏ tôi xuống tôi tự đi được…
-Cô ngậm miệng lại …
Lấy tay bịt mồm bị tôi cắn chảy máu tay…
-Ai chẳng có quá khứ,tôi chỉ ngủ duy nhất với mối tình đầu tiên,tôi và anh ấy mới ngủ với nhau có 1 lần
Thomas đặt tôi xuống giường rồi dùng tay bóp cổ tôi…
Thomas: Nếu nói nữa ta sẽ gϊếŧ chết ngươi,ngươi là sự sỉ nhục lớn nhất trong đời ta,một đứa đàn bà lang chạ như ngươi lại dám nằm trên giường của ta,thật kinh tởm…
Nói xong thomas bật dậy ra bàn uống ly nước rồi sang phòng làm việc…nghĩ đến việc Quỳnh nói ngủ với người yêu mắt anh ta đỏ lên như muốn gϊếŧ chết quỳnh…
Tại phòng của Kevin…
Naomi: Bỏ tôi xuống đi anh bảo tôi tự hạ thấp mình thì đưng động vào tôi
Kevin: Ý ta kp như vậy
Naomi: Vậy ý anh là tôi ăn mặc giống gái làng chơi à,tôi chỉ muốn quyến rũ anh nhưng không được…
Vừa nói đến đó Kevin bóp miệng rồi hôn Naomi…
Naomi: Ơ uhm…uhm…
Kevin lột sạch đồ của Naomi…
Kevin: Vậy ngươi sẵn sàng cho việc tối nay chưa…
Naomi cứ ôm miệng khóc…
Tôi sau khi nghe anh ta nói vậy tôi nằm yên trên giường rồi cười trong nước mắt “ tôi chỉ muốn nói rõ vs anh để anh có thể hiểu nhưng có lẽ anh chẳng bh hiểu vì anh là đàn ông”…
2 tháng anh ta đi công tác…tôi bị cấm chỉ được ở tây cung
Công chúa: Rốt cuộc chị làm gì mà bị cấm vận trong cung vậy
Naomi: Uk sau hôm say đó nên bị vậy à
-Chẳng biết nữa chán thật…
Hầu: Phu nhân đến
Phu nhân: trời đẹp thế này sao các con không ra ngoài chơi nhỉ
Tôi: Con bị cấm chỉ được ở trong cung…
Phu nhân: Ta cho phép ra ngoài chơi…
Tôi và Naomi nhẩy lên vì sung sướиɠ…tôi naomi và công chúa ra bên ngoài đi ăn hết các đồ trên phố ,chúng tôi được bảo vệ đứng từ xa để cho chúng tôi có không gian riêng tư
Naomi: Sang kia mua tách cafe đi Quỳnh
-Ok,công chúa ăn gì
-Em cũng cafe
Tôi sang quán cafe vừa bước vào cửa thì gặp Dũng…cả hai chúng tôi như chết lặng…
Dũng: Quỳnh,.đúng là em rồi ( ôm chầm lấy tôi)
Tôi lặng yên k phản ứng được gì…
D: Anh quanh quẩn gàn cung điện 3 tháng nay,tiệm cafe này a cũng mới lấy lại để tiện cho việc tìm em
-Quên chuyện giữa chúng ta đi,anh cũng là một kẻ ngốc si tình…
-Vậy em biết anh si tình vậy rồi tại sao k quay về vs anh,anh sẽ lấy em bất chấp dù cho mẹ anh có nói gì đi nữa
-Anh biết em sang đây kết hôn vs ai rồi chứ
-Chỉ cần em thuận theo anh là dc mà,em sao có thể làm vợ hoàng tử được,hắn sẽ bỏ rơi em nếu biết em k còn trong trắng
-Dù có thế nào thì em và anh ấy cũng đã kết hôn,em sai nên em sẽ chịu mọi chuyện
-Anh sai ,anh mới sai,nghe anh,chúng ta cùng bỏ trốn đi em…
Tôi ra về và k quên trao đổi số vs Dũng,cả đêm nhắn tin và D luôn thuyết phục tôi bỏ đi nhưng còn cha mình sẽ ra sao và mình…
Dũng: Ngày mai anh chờ em ở quán,chỉ cần em đến chúng ta sẽ bay luôn anh hứa sẽ bên em…anh chờ câu trả lời của em..,
Tôi nghĩ cả đêm rồi đánh cờ cùng Naomi
Naomi và tôi cùng ôm miệng nôn oẹ khi có mùi canh gừng…hai đứa thi nhau nôn khan
Hầu: Nôn khan giống như bầu vậy
Hai chúng tôi nhìn nhau rồi vội vàng đi thử thai…naomi hét lên
Naomi: Trúng rồi
Chạy sang chỗ tôi naomi vỗ vai
Naomi: Cậu thế nào
Nhìn que hai vạch đậm tôi ôm mặt
Naomi: Tớ cũng hai vạch rồi này…đồ quỷ chúng ta lại cùng có bầu rồi…
Tiếng điện thoại của K vang lên
K: Bên kia là
Tâm Như: Tôi là Tâm Như có chuyện muốn nói vs ngài Thomas…
Thomas nghe điện xong mặt đổi sắc
K: Họp luôn hay về cung điện ạ,ngài mới bay về sáng nay vẫn còn mệt hay mai rồi họp ạ
Thomas: Huỷ …về cung điện ngay…
-Dạ
Tôi ngồi nhìn bức ảnh của tôi và Dũng…tôi xé một nửa rồi quyết định tới chỗ hẹn trả lời người mình yêu một cách đàng hoàng…
Hầu: Lệnh cấm hoàng phi k dc đi đâu ạ
-Tôi đi 1 tiếng sẽ k ai biết nếu cô k nói
-Nhưng
-Tôi có việc quan trọng,xin cô đấy
-Dạ vậy hoàng phi đi nhanh về nhanh…
Tôi đội mũ lưỡi trai mặc áo khoác phao dầy…quần jean và giầy thể thao tới quán cafe…
Thómas về đến tây cung
Hầu: Hoàng phi vừa ngủ ạ
-Mở cửa
-Dạ vừa mới ngủ thôi ạ ( run bắn)
K: Bảo ngươi mở cửa phòng sao lại lắm lời thế
Cửa phòng mở ra Thomas thấy phòng trống trơn…
K: Nói ,hoàng phi đi bao lâu
-Dạ nói là đi 1 tiếng thôi ạ…tiểu thàn kb hoàng phi đi đâu
Thomas: 10p nữa ta muốn biết cô ta ở đâu
K: Dạ
Thomas cười nhạt “ Ngươi dám làm chuyện k hay sau lưng ta sao ,gan ngươi lớn lắm rồi”…
Đến quán cafe tôi đăt tấm ảnh lên bàn…
Tôi: Em xé ảnh là anh tự hiểu rồi,em dù còn yêu anh nhưng giờ em phải toàn tâm toàn ý theo chồng nên mong anh quên em đi cũng đưng tìm em mà làm việc vô bổ nữa…em rất vui và hạnh phúc khi có người yêu mình như vậy nhưng chúng ta hết duyên sẽ k có phận nữa…
Dũng nắm lấy tay Quỳnh
D: em nghĩ kĩ đi
-Em kp nghĩ nữa,em trả lời a rồi,em đến tận đây vì em tôn trọng anh…chúng ta đã lỡ đánh mất nhau…vì vậy đã lỡ thì k thể nữa
Dũng ôm lấy tôi
-Anh k thể quên em được…
Tôi khóc lớn trên vai Dũng…tiếng vỗ tay từ sau lưng cứ bồm bộp…bộp…bộp…bộp
Thomas: Tình chỉ đẹp khi còn dang dở nhỉ…
Tôi vội lau nước mắt rồi đẩy Dũng ra…
Dũng: Ai đây
Thomas: Em yêu nói cho hắn biết anh là ai đi
Tôi sợ k dám nói câu gì…
Thomas: Nói đi ( quát lên)
Dũng: Mày sao lại lớn tiếng
Dũng vừa nói dứt mồm thì Thomas đấm bốp vào mặt liên tục…tôi gàn
Tôi: Em xin anh Thomas em và a Dũng chỉ nói lời tạm biệt
Thomas: Lấy chồng rồi giờ vẫn còn nói tạm biệt với ngy cũ à,cô đúng là một con đàn bà lăng loàn bẩn thỉu
-Anh k dc xúc phạm tôi
Thomas: K…lôi thằng này về chặt hết tay của nó,tay nào nó ôm hoàng phi chặt tay đó nếu nó ôm cả hai chăt hết,gọi cha cô ta sang đây
-Tôi cầu xin anh chuyện k có gì đâu mà đừng như vậy…
Anh ta đứng dậy đi ra xe tôi chạy theo …
Thomas: Đừng đến gần ta
-em xin anh đừng làm đau anh ấy
-Cô yêu hắn đến vậy à
-Phải rất yêu…
Thomas cười như mỉa mai…
Thomas: Nó nhất định chết…yêu hắn thì cô chết theo đi
-Em k làm được
-Thế thì sao gọi là yêu được
-Em mang thai rồi…em có thai rồi nên xin anh hãy tha thứ và tha cho anh ấy …em cầu xin anh..,
Tuyết rơi xuống…tôi quỳ dưới chân Thomas còn anh ta chẳng mảy may rung động…có lẽ cái giá của việc gặp lại người yêu cũ sẽ rất lớn!
– [ ]
———