Chương 8
-Tôi ngồi trên xe buýt mồ hôi vã ra như tắm ( bao lâu rồi mình chậm kinh câu hỏi đó lặp đi lặp lại trong đầu ) Đên chỗ làm đi qua hiệu thuốc tôi không dám mua que thử tôi vội lên mạng đọc và tìm hiểu về dấu hiệu khi mang thai : lông mày dựng ngược cảm giác chán ăn …tôi vào tolet soi lông mày cả tiếng đồng hồ (lông mày mình bình thường tự an ủi) mình vẫn ăn tốt ra lấy bánh ăn cứ thế ăn ( mình không chưa đâu do mới quân hệ nên chắc loạn kinh thôi làm gì có chuyện 1 lần đã chửa )… đi làm về tôi như người mất hồn tôi xin sáng hôm sau nghỉ…. ra hiệu thuốc mua que thử mà tôi bịt kín như ninja ( gái có ck cơ mà không ck đâu mà ai biết mình là ai) về tới phòng trọ tôi bắt đầu thử run lắm 2 vạch mất rồi ( khóc như ma làm) bạn tôi về tới tôi khóc to hơn-mày sao thế Q có chuyện gì thế?
-tao tao chửa rồi
-nó đánh bộp mạnh vào vai tôi
-con điên này tin vui làm sao mày phải khóc
-không không vui tý nào cả tao chán lắm rồi tao đang gom tiền để đi học lại tao không có tương lai rồi
-cái con điên này mày vẩn đi học bình thường được chứ sao Mẹ ck gọi đúng lúc nhưng tôi không nghe tôi không biết phải làm thế nào Tôi đành kể hết cho bạn tôi nghe về anh ta và tôi
Bạn tôi khóc nó khóc to tôi còn phải dỗ
Mày điên à tao không khóc thì thôi mình khóc làm gì
Tao nghĩ mình lấy người mày yêu nên mới nhanh thế, mày tính thế nào gọi cho mẹ ck đi còn gì
Không tao không muốn họ biết
Con điên này mình định phá thai à
Tôi :uk
Nghe đến hai chữ “phá thai” tôi đau lắm …tôi chán gét bản thân mình,„chán gét mọi thứ …tôi bảo tôi đến viện khám xem thế nào nếu ổn tôi bỏ luôn…bạn tôi gàn
-mày nghĩ kĩ đi ít nhất phải cho bố nó biết ( mịa liên lạc được đâu mà nói)
-không tao không muốn sống với anh ta …hắn coi tao là đồ chơi thôi không thích ràng buộc vì đứa con
-mày nghĩ kĩ đi giờ đi khám đã … tao đi với mày
-uk ( đúng lúc bạn trai bạn tôi đến)
-bạn tôi: anh ở nhà chờ em lúc em đi có việc với cái Q
-uk đi đi anh chờ
Tôi đi thay đồ ai ngờ bạn tôi lại bảo với người yêu rằng tôi đi khám thai
Tôi và bạn đi còn bạn trai của bạn tôi ở phòng trọ bố mẹ tôi đến ( chắc hỏi tiền) lại ngu bảo hương đưa Q đi khám thai rồi bác
Tôi thấy điện thoại bố mẹ gọi nhiều tôi không nghe
Khám thai được khoảng 5 tuần tôi ( đi về như người mất hồn)
Tôi bảo bác sỹ
Cháu muốn bỏ thủ tục nhanh không ạ Cháu sinh lần nào chưa
Chưa ạ lần đầu tiên
Suy nghĩ đi chưa đẻ đứa nào sao không để đã có ck chưa
Cháu có rồi
Vậy thì để chứ sao lại bỏ
Tôi ra về mệt mỏi về tới phòng mẹ tôi lao vào đánh bôm bốp vào lưng
Mày chửa mà mày không bảo ai đế tao xấu hổ với nhà thông gia à
Tôi khóc bạn tôi nói bạn trai anh bảo bác à ư em có dặn anh giữ kín đâu anh nghĩ bố mẹ thì biết rồi
Tôi nói: không sao cả con muốn đi ngủ
Mẹ tôi lôi dậy mày bảo bà thông gia chưa
Con bảo rồi (tôi nói dối)
Bà ý bảo thế nào
Còn thế nào nữa con sẽ quay về mỹ
Chửa con cháu cho nhà họ rồi thì phải đòi hỏi sao nuôi mày lớn mà mày ngu thế
Thôi về cho con nó nghỉ ngơi ( bố tôi) mai về nhà ăn cơm nhé con
Về nhà chắc mẹ tôi gọi cho mẹ ck bà gọi tôi nhiều cuộc đến nỗi máy sập cả nguồn
Đến đêm tôi mở máy bà nhắn tin dài lắm
Sang tuần mẹ sẽ về với con đi đứng cẩn thận con nhé
(tôi đọc tin mà khóc ròng thương bà sao nỡ bỏ đây)
Tự dưng có tin nhắn tiếp đến máy Của ck tôi
“Cô có ý gì mà không bảo mẹ tôi cô chửa , nếu cô gϊếŧ con tôi …tôi sẽ cho cả nhà chết theo nhớ đấy”
Tôi khóc nhiều quá đến nỗi mệt không khóc thêm được buồn quá phải làm sao đây
Hôm sau tôi về nhà trên đường về tôi ghé qua phòng khám…tôi đăng ký phá thai rồi nhưng tư dưng thấy tội lỗi thấy đôi bạn trẻ đưa nhau ra cô gái cứ Ôm bụng tôi sợ …tôi bỏ đi…đi bộ lang thang rồi về nhà
-mẹ tôi: mẹ bảo bà thông gia rồi ngày kia bà ý V con trai sẽ về
– sao mẹ không lấy dao gϊếŧ con đi (tôi nói như mất hồn)
-cô chắc đang stress trước khi sinh (chị dâu)
-bố tôi: thôi ăn đi con đến đâu thì đến kể cả bố con mình nghèo nhiều không hèn…
-tôi ăn gắp lấy gắp để ăn như chết đói
-mày ăn cái kiểu gì đấy ( mẹ tôi)
-em ý chửa nên đói việc bình thường mà mẹ (chị dâu)
-tôi chạy vào tolet khóc (tôi thật sự sợ hãi nếu gặp lại người đàn ông đó)
Tôi quay lại phòng trọ tôi dọn đồ rồi đi xe buýt bắt xe khách đi xa xa nơi này tôi vẫy xe khách vẫy đúng tuyến sapa – lào cai
Tôi tắt máy lên tới sapa tôi quyết định sẽ tự sinh con làm mẹ đơn thân … nhìn nhiều đứa trẻ trên sapa bán đồ dù còn rất nhỏ tôi thấy thương con mình từ giây phút này… ở đó được 2 hôm tôi bắt đầu mở máy
Mẹ ck tôi nhắn tin nhưng tôi xoá luôn không đọc …nhưng anh ta thì không nhắn tin nào… bố tôi: con ở đâu về đi con mọi người tìm con đấy … tôi xoá
luôn …cái ngu của tôi là nói cho bạn thân tôi
nghe tôi đang ở đâu … tôi đi dạo quanh sapa tối đến xem các đôi nam nữ ở chợ tình thấy ấm lòng quên đi nhiều chuyện sáng hôm sau, có tiếng gõ cửa phòng nghĩ là lê tân hoá ra là mẹ ck tôi
bà lần đâu tiên mắng tôi
-con sao thế Q con không coi mẹ là gì của con à
-không không phải thế …sao mẹ tìm được con
-mẹ hỏi bạn con bạn con cũng lo cho con lắm đấy
Đi về nhé con thằng D mẹ sẽ đánh nó cho con vui được không? Nó bận nên vẫn bên kia không về được …mẹ con mình lại qua đó nhé (tôi nghĩ ngày tận thế lại bắt đầu rồi) chuẩn bị gặp con quỷ quái đản …
Tôi quay về trên đường đi mẹ ck cứ hỏi
-con ăn gì không ?
-không mẹ ạ
-sáng nay ra bầu bí mà không ăn sáng à con
-con không đói mẹ ạ
-con uống sữa nhé
-vâng ( uống sữa mà tôi rớm nước mắt)
về tới biệt thự bố mẹ tôi đã chờ sẵn ở đó tôi mệt mỏi chờ tôi hay chờ tiền …
-bao giờ đi ( mẹ tôi hỏi bà ý không hỏi tôi đi đâu làm gì)
-nó vừa về để nó nghỉ ngơi ( bố tôi)
-mẹ ck :anh chị ở lại ăn cơm
-em còn về nấu cơm cho con dâu chị ạ ( mẹ tôi)
Anh chị yên tâm tôi sẽ bảo người mang đồ ăn về cho con dâu chị đảm bảo bổ dưỡng
-thôi vk ck tôi để hôm khác ( bố tôi)
Dắt tôi ra ngoài
-mày đi thì tiền nong thế nào chưa thấy mày nhắc đến
-con không vay được
-được rồi mày là đứa vô ơn
Bố tôi bảo mẹ tôi
-im đi
-ai nuôi nó lớn bằng từng này rồi quần áo ăn học (tôi lặng người)
Bố tôi tát mẹ đã bảo mày im đi
Tôi can mẹ tôi giật tay ra
– mày nghe cho kĩ tao không phải mẹ đẻ mày ,mẹ đẻ mày là con dân tộc bố mày tằng tịu với nó đẻ ra mày rồi mang về tao nuôi mày lớn không đẻ ra mày thì mày phải nhớ ơn
-mẹ đùa à
-mày hỏi thằng bố mày ý
-bố tôi không nói gì (tôi nghĩ sự thật rồi)
-mẹ về đi mai con mang tiền tới
-mày chắc chắn chưa?
-con chắc chắn 1 tỉ 2
– mẹ tôi cười vui lắm
-mẹ về nhé sáng mai nhé con … lại buồn
---------