Duyên Phận 1

Chương 27

Chương 27
Cậu hãy ở lại chăm sóc D thật tốt chuyện mình và cậu làm nếu lộ ra cậu cũng sẽ khổ hiểu ý mình không ngọc gật

Tôi đi không biết mình đi đâu bây giờ đi đâu

Tôi không biết nữa

Cô bỏ nhà đi đúng không ( người tài xế)

Tôi nhìn chú đó cười

Cậu lúc nãy là người yêu cô à

Không là ck tôi à không là quá khứ rồi (tôi cười nhạt)

Cô không có chỗ nào đi thì về nhà tôi

Tôi nhìn ông ta giật mình

Cô yên tâm tôi không phải người xấu vk của tôi cũng là người việt nam mà chúng tôi đã có với nhau 4 đứa con

Chú thật hạnh phúc (tôi cười)

Nhà tôi đang cẩn tuyển nhân viên bán đồ ăn cho khách du lịch nhà tôi gần biển mà lúc nãy cô đi đấy

Tôi tắt máy và cắt liên lạc hoàn toàn với mọi người

Tôi đến đó bắt đầu làm việc lương không cao nhưng có chỗ ăn ở là tốt rồi (tôi cám ơn vk ck họ)

Đã 1 tháng trôi qua …tới tối nào cũng ra bờ biển đó thời gian đầu tôi lúc nào cũng u buồn bao giờ thì đỡ hơn rồi tôi nghĩ anh đang hạnh phúc với ai đó là được rồi

Tôi mở máy không thấy cuộc gọi hay tin nhắn nào cùa anh ta ( có lẽ anh ý quên mình rồi) tôi mỉm cười nhưng nước mắt lại cứ rơi

Dược 1 lúc thì có tiếng điện thoại của chị quản lý

Tôi nghe máy

Chị khoẻ không

Q à em khoẻ không trời ơi sao bây giờ em mới mở máy ngày nào chị cũng gọi cho em luôn

Có việc gì không chị

Em đi khỏi nhà còn bảo không có việc j à …chị còn phải gọi mẹ ck em về đây …bà chủ vừa đi ra ngoài còn dặn chị 1 tiếng gọi điện cho em 1 lần em về nhà đi cậu chủ nguy lắm rồi

Tôi đứng dậy

Sao vậy chị chị nói đi

Từ hôm cô đi cậu chủ không ăn uống gì phòng của cô và cậu chủ đập phá hết đồ đạc …hôm nào buổi tối cũng thấy cậu ý tay ròng ròng chảy máu cậu ý đang tự hành hạ bản thân mình đấy em biết không?

Tôi lặng người …em đã nói chi tay anh ý rồi

Chị không biết chuyện thế nào nhưng cậu ý hiện đang nằm viện vì sốt cao và viêm phổi …cứ ban dêm là cậu ý lại nhảy xuống hồ bơi

Tôi không nghĩ rằng tất cả những gì tôi làm không phải là hạnh phúc mà là đau khổ cho người mình yêu mất rồi

Còn ngọc thì sao

Cậu ý vẫn cho ngọc ở lại còn dặn không bà chủ không được phép đi tìm em

Anh ý nói ra lời đó rồi tự trọng của anh vẫn cao lắm (lúc bảo không bao giờ gặp lại tôi nữa )

Chị và bà chủ có gặng hỏi ngọc cậu ý không nói gì cả

Chị nghỉ ngơi đi thời gian rồi sẽ quên được hết thôi

Chị nhắn tin địa chỉ phòng cậu D em nhớ đến nhé

Em không đến đâu em đang ở xa lắm rồi chị nghỉ đi em cúp máy đây

Tôi bắt đầu lo lắng tôi tự trách mình mình có nên đi thăm không (tôi sợ đến sẽ không thể rời xa anh được nữa)

Tôi quyết định đi …trên đường đi tôi cứ bồn chồn lo lắng…tôi đã làm anh đau cả thể xác và tâm hồn mất rồi… tôi đến cổng viện vừa chạy vừa khóc …thấy mẹ ck tôi đi ra tôi vội tránh ( vì tôi không thể đối diện với bà lúc này)…con muốn đến bên anh trước con xin lỗi mẹ

Tôi đến cửa phòng thì thấy ngọc đang ở bên cạnh ngọc đang cho ck tôi ăn ( cô ý đang chăm sóc ck mình rồi ,ngu thật mình đã là người từ bỏ cơ mà)

Tôi quay ra công viên ngồi …anh không sao là tốt rồi chỉ cần em nhìn thấy anh dù chỉ là cái bóng hay chỉ nhìn thoáng qua …

Tôi quay ra về thì thấy ngọc đi ra …tôi không kìm chế được cảm xúc tôi quay lại phòng của anh Anh đang ngủ …anh tiều tuy quá khuôn mặt hốc hác ..chàng hoàng tử đẹp trai của em đâu rồi (tôi nói mà lòng như bị ai đó cào xé) tôi cầm bàn tay anh nó vẫn còn vết đỏ rớm máu 1 bên thì băng …anh có cần đến mức như vậy không? Hay quên em đi tất cả là tại em chỉ hôm nay thôi cho em được nắm đôi tay cho em được hôn môi anh ?

a hãy mãi là người đàn ông tự tin kiêu hãnh như lần đầu em gặp anh nhé ..tôi thấy anh ngủ mà có nước mắt rơi tôi hôn anh như điều tôi muốn em muốn dùng đôi môi mình để xoá vết thương của anh …anh ngủ ngon nhé .. tôi bất giác đứng dậy thấy Ngọc đang đứng nhìn tôi

Cậu khoẻ không Q ( mặt cô ta lạnh tanh)

Tớ khoẻ

Cậu muốn quay trở lại với anh D à

Không tớ chỉ đến thăm thôi tớ đi luôn đây

Tớ hy vọng cậu đã từ bỏ thì cậu nên dứt khoát

Cậu yên tâm tớ sẽ không gặp lại anh D đâu

Tôi đi ra khỏi phòng đóng cửa lại …trong phòng chợt có tiếng của D tỉnh lại

Em vừa nói chuyện với anh khi anh ngủ đấy à

Vâng ( ngọc cô ta nhận)

Vậy à

…giờ em đành ra đi cớ sao lệ lại cay …tôi chạy đi thì gặp 1 ca cấp cứu

Viện ta hết nhóm máu 0 rồi ở đây ai nhóm máu 0 không hãy cứu bệnh nhân

Tôi giơ tay cháu cháu nhóm máu 0

Tôi vào xét nghiệm trước mà người thì như mất hồn

10p sau bác sỹ nói:

Cô không thể cho máu được

Tại sao vậy Cô đang có thai

Tôi cười …bác sỹ hiểu lầm rồi tôi đi khám và bác sỹ kết luận tôi vô sinh

Không đâu xét nghiệm máu là chuẩn nhất rồi

Tôi lao vội sang khoa sản …tôi muốn kiểm tra

Gặp vị bác sỹ ngày trước

Ôi cô đây rồi chúng tôi liên lạc cho cô không được hôm đó kết quả của cô là do sai xót của chúng tôi lúc đó đông bệnh án quá nên ghi nhầm tên sang hồ sơ của bạn khác

Tôi quay đi không nói gì ( vừa mừng vừa tủi) ông trời đang thử thách con phải không

Tôi khám thai đã được gần hơn 2 tháng rồi

Nghe tim thai của con tôi mừng rơi nước mắt

Tôi chạy đi định nói cho D biết nhưng lời nói của ngọc làm tôi chùn bước …do tôi đã quyết định sai lầm ở tôi…

Tôi quay trở ra và lo lắng vế cái thai của mình số phận trêu đùa mẹ đúng không con…

Tôi đi ra ngoài thì gặp mẹ ck tôi Ị

Trời ơi Q con …(lần đầu tiên bà đánh vào lưng tôi)

Mẹ điên vì hai đứa mất tại sao lại vậy hả con…thằng D thì say xỉn đập phá tối ngày công việc bề bộn không lo vừa tối hôm qua còn đánh nhau nữa mẹ chưa

bao giờ thấy con trai mẹ như thế …kể từ sau khi gặp con nó cởi mở hơn con không thấy sao con

Con con cũng không biết phải nói sao cho mẹ hiểu nhưng chúng con đã chia tay nhau rồi

Tại sao trên giấy tờ hai đứa đã là vk ck hợp pháp chưa có ly hôn tại sao lại nói là chia tay

Bà kéo tay tôi đi vào đây với mẹ

Đi đâu vậy mẹ

Đi vào chỗ thằng D với mẹ mẹ muốn nghe hai đứa nói chuyện lý do làm sao

Con không đi đâu mẹ ơi chúng con chia tay rồi

Vị bác sỹ thử máu cho tôi gặp tôi

Cô đi kiểm tra lại chưa chắc có nhầm lẫn rồi

Con bị ốm hả Q

Vị bác sỹ nhanh nhảu trả lời

Không cô ý có thai rồi tin vui mà

Mẹ ck tôi: ôi trời ơi phước đức đầy nhà rồi đúng không con

Con con

Rồi bà giật tờ giấy trên tay tôi hơn 2 tháng rồi Mẹ yêu con lắm Q ạ đi đi với mẹ

Mẹ ơi con không dám vào đâu

Vậy con không dám vào thì tại sao con lại đến bệnh viện nay

Do tình cờ thôi ạ

Tình cờ sao mẹ biết hết kể cả con ở đâu D nó cũng biết nhưng nó tự tôn cao quá nó không dám đến gặp con

Ngày nào nó cũng xuống chỗ con làm rồi nhìn con từ xa lái xe đều báo cáo lại hết với mẹ ,mẹ đã định tìm con nhưng nó bảo nếu không muốn thấy nó chết thì không được gọi con về mẹ thật khổ với 2 đứa …đứa nào cũng ngang…

Bà kéo tay tôi về phòng D (tim tôi lúc này đập nhanh quá)

D xem ai tới đây

Anh ta không nói gì

Bà kéo tay tôi vào

Anh ta ngạc nhiên

Mẹ gọi cô ta đến đây làm gì

Con nói gì thê Q nó có chuyện muốn nói với con ( bà ghé tai tôi nói con bảo nó con có thai rồi đi con)

N đi tới

Q à cậu đi đâu tớ lo lắm biết không

Mẹ ra ngoài cho mấy đứa nói chuyện nhé Tớ

Cô có việc gì nói đi ( mịa tinh tướng tau lại đi giờ)

Em (tôi đang định nói thì ngọc nói

Em có thai rồi ( người tôi như chết lặng)

Anh ta ôm tim ( như kiểu cảm thấy đau đớn)

Tôi nói: hai người ở lại đi em đi về đây

nh ta chạy theo tôi dứt cả dây chuyền ra

Đừng đừng đi

Anh sắp có con rồi anh nên chú tâm vào

Đừng , xin em ở lại được không

Em xin lỗi em về trước đây

Tôi đi ra ngoài và đóng cửa lại nghe thấy anh ta vừa hét vừa khóc…

Không em đừng đi

Tôi quay đi thì mẹ ck tôi đến

Con nói chưa con

Con có việc về trước đây có gì con liên lạc với mẹ sau

Uk cứ về lấy đồ đi mai mẹ đón con

---------