Tri Hạ

Chương 7

Đêm đó có rất nhiều paparazzi chụp được chúng tôi... Cố Tri Hành mặc đồ tây đen, tôi mặc váy ngủ màu trắng nằm trong ngực hắn.

Rất nhiều người điên cuồng ship chúng tôi, nói đây là kiểu bế công chúa thế kỉ của tổng giám đốc bá đạo và nữ minh tinh.

Tôi nhìn bình luận, cười khổ một cái.

Cho dù bác sĩ nhanh chóng giúp tôi xử lí vết thương nhưng sau khi lành lại, trên bắp chân tôi vẫn có một vết sẹo rất rõ ràng.

Lúc đầu khi tham gia hoạt động tôi sẽ dùng che khuyết điểm để che vết sẹo.

Sau này có lần, không biết là vô tình hay cố ý, Cố Tri Hành nói, đây là ấn kí hắn lưu lại trên người tôi.

Từ đó về sau, tôi không những không che vết sẹo này đi mà còn hợp tác với nghệ nhân xăm mình nổi tiếng trong giới, biến nó thành một dây leo có gai đang nở hoa.

Cố Tri Hành hỏi tôi ý nghĩa của hình xăm này là gì.

Thật ra không có ý nghĩa gì, thợ xăm căn cứ vào hình dáng vết sẹo của tôi để thiết kế ra hình xăm tương thích nhất mà thôi.

Nhưng tôi chỉ trầm ngâm hai giây rồi nói với Cố Tri Hành:

""Ý của nó là, tình yêu sẽ khiến chúng ta bị thương, nhưng tình yêu cũng sẽ nở rộ.""

Đáp án này hình như rất khiến Cố Tri Hành hài lòng, hắn dịu dàng vuốt tóc tôi.

Sau này bộ váy đuôi cá màu hồng nhạt kia vẫn là tôi mặc đi sự kiện.

Mà Y Y cũng biến mất khỏi công ty. Giảng viên thanh nhạc nói với tôi rằng Cố Tri Hành nói một công ty không thể nâng đỡ quá nhiều nghệ sĩ giống nhau được nên đã hủy hợp đồng với Y Y.

Cứ như vậy, tài nguyên của công ty đều là của tôi.

Người ngoài nhìn vào đều nghĩ tôi thuận buồm xuôi gió.

Nhưng đâu ai biết tôi vẫn luôn đi chữa bệnh tâm lí.

Tôi đã nói chuyện với bác sĩ tâm lí rất lâu, sau đó bác sĩ đã viết xuống sổ chẩn đoán bệnh, trong mối quan hệ thân mật của bệnh nhân và đối tượng, đối phương là người có tính cách mạnh mẽ và biết chi phối bệnh nhân, đối phương liên tục dùng tình cảm, sự ủng hộ, đồng thời cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ và tàn bạo phá hủy tình cảm đó, người bệnh dễ nảy sinh tâm lí Stockholm (1) phức tạp.

(1) Hội chứng Stockholm hay quan hệ bắt cóc là thuật ngữ mô tả một loạt những trạng thái tâm lý, trong đó con tin lâu ngày hình thành mối quan hệ tình cảm với kẻ bắt cóc trong thời gian bị giam cầm. Những cảm xúc nói trên của "nạn nhân" thường được xem là vô lý vì họ đang nhầm lẫn hành vi hành hạ với lòng tốt của kẻ bắt cóc, mặc cho những nguy hiểm mà họ đã phải trải qua

Vì để biểu đạt cảm xúc trong lòng, tôi bắt đầu tự mình sáng tác, viết hết bài này đến bài khác, có khi còn ngủ ở phòng thu âm.

Cố Tri Hành sẽ đến xem tôi, hắn sẽ khoác âu phục lên người tôi. Lúc tỉnh lại, tôi phát hiện hắn đứng bên cạnh mình xem lời bài hát, đôi mắt đen lấp lánh tỏa ra ánh sáng động lòng người.

""Thời gian chúng ta ở bên nhau đều được em dùng âm nhạc để ghi chép lại sao?""

Hắn cười hỏi tôi, còn tôi thì dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu.

Cố Tri Hành xem những bài hát này là thư tình tôi viết cho hắn, hắn có thể liên tưởng từng lời hát tôi viết thành những chuyện chúng tôi đã từng làm với nhau.

""Bông tuyết rơi xuống mặt nước, nước mắt rơi xuống chén rượu"" là lúc chúng tôi đi du thuyền ngắm sao, lắng nghe tiếng cá voi xanh hát.

""Cánh hoa rơi xuống, em từ từ nở rộ"" là lúc chúng tôi nắm tay nhau chạy trong cơn mưa hoa anh đào.

Cố Tri Hành chưa từng nghi ngờ tình yêu của tôi dành cho hắn.

Ngay cả những ca khúc tôi biểu diễn trong concert cũng đều là những bài này.

Cho nên dù thế nào hắn cũng không thể chấp nhận được rằng... đối tượng cầu hôn của tôi, tại sao lại không phải hắn?

Cố Tri Hành rất tức giận.

Tôi xem điện thoại trong hậu trường, tin tức ""Concert cầu hôn của Hạ Tô, chú rể không phải cậu Cố"" đã thu hút rất nhiều bình luận, tiêu đề này cũng nhanh chóng xuất hiện trên bảng hotsearch.