Chương 20: Yêu
Tôi lúc này kb là có nên hạnh phúc hay không bởi vì tôi vẫn hoang mang…người đến nhanh như 1 cơn gió…dưới những tán hoa Tử Đằng tím rơi nhẹ lên chúng tôi …tôi cảm thấy lòng ấm áp mặc dù kb sau này sẽ ra sao…nhưng tôi cảm nhận ở hiện tại…(N): Bạch xà đi theo Huy lẳng lặng từ sau
Huy: Em gái tôi lại mất tích 1 năm nay rồi giờ tôi k có tâm trạng nghĩ đến vc yêu đương nữa
_Anh có muốn dc sống mãi mãi bên tôi không
_Bằng cách nào vậy
_Chỉ cần anh để tôi cắn anh là dc ( Huy xua tay)
_Tôi rất bận k có thời gian đùa vs em
_Đó là sự thật khi nào anh thay đổi chỉ cần gọi tên tôi sẽ tới…và nếu a muốn găp lại em mình
_em biết nó ở đâu sao ( Bạch xà biến mất trong cơn gió Huy ngạc nhiên nhìn xung quanh) …
Tôi và điện hạ đẩy hoàng tử nhỏ về phòng…
Vua: Ta phải đi bế quan tĩnh dưỡng khoảng 10 ngày trong 10 ngày này em đừng ra khỏi huyết cung em hiểu ý ta chứ
_Vâng em hiểu rồi …
_Ngoan lắm ta đi rồi sẽ về nhanh thôi ( Vua xoa má tôi)…
_Điện hạ em có 1 băn khoăn đó là anh trai em nếu 10 ngày ở đây sẽ là 10 năm dưới đó …
_Ta sẽ cho người đưa em đi gặp anh trai nếu anh ta muốn có thể gia nhập tộc xà …ta sẽ ân chuẩn…
_anh ấy chắc sẽ ngất mất …( Vua thở dài rồi biến mất)… anh ta sao k nghe mình nói nỗi lòng chứ…người đâu thật tẻ nhạt…bảo bối của mẹ đói chưa mẹ cho em ti ti nhá ( Tôi thơm con rồi ôm con lên giường ngủ)…
(N): Phu nhân đến cổng huyết cung bị chặn
Phu nhân: Ta đến xem cháu mình k dc sao
_Có lệnh k ai dc đến đây thưa phu nhân …điện hạ đã ra lệnh xin phu nhân quay về
Hắc Xà: Phu nhân đừng nóng vội hoàng tử sẽ sớm dc phu nhân bế thôi…
_Tự dưng ta có linh cảm gì đó nên lòng mơi thế này …
Hôm sau tôi thấy Bạch Xà ủ rũ
Bạch xà: Anh cô nói nhớ cô
_Vậy chúng ta đi gặp anh tôi thôi …
_Trần Hương để gia nhập tộc xà k chỉ người của tộc cắn mà còn phải hứng chịu 49 tia lửa 57 loài rắn cắn tôi sợ anh ấy k chịu nổi
_Vậy thì k dc tôi k thể để anh mình nguy hiểm được …tôi sẽ về thăm anh ấy Hoa Đán đâu rồi
_Đang ở Phủ Sinh Tử
_Ở đó làm gì vậy đưa em qua đó xem xem …tôi bế con ra ngoài lính đi theo…
Lính: Điện hạ…điện hạ có lệnh đi theo tiểu chủ
_Vậy cũng dc đi thôi ( toi bế hoàng tử theo đến Phủ sinh tử thấy Hoa Đán đang ngồi lặng bên mặt hồ)
Hoa Đán: Em xin lỗi suốt bao năm qua em chỉ yêu có mình anh nhưng giờ trong tim em lại dành chỗ cho 1 người khác em phải làm sao đây em thật sự xl anh Vương Khải ( tôi đi ra vỗ nhẹ vào vai) sao cô ở đây
_Buông bỏ đi cô và ngài ấy có duyên k phận,ngài ý đã có 1 tình yêu tuyệt vời vs người ngài ấy yêu,tình yêu của họ thật đáng ngương mộ…( tôi đứng dậy sờ lên hàng chữ Hoa cứ rơi người cứ đợi) câu nói này thật buồn…à mà tim chị có ai vậy Hoa Đán ( quay ra thấy né né )
Hoa Đán: Đưa hoàng tử tôi tôi bế eo ơi mắt mũi giống mẹ quá đi mất…quá giống
Bạch Xà: Hy vọng kp là Thanh Xà
_Tại sao k dc vậy
_Tộc Thanh Xà tuyển con dâu kĩ lắm tuyệt đối 1 tiểu tinh như Hoa Đán tôi sợ k nc được qua cửa nhà họ …
_Làm gì ghê vậy hoa đán tu hành đã lâu lại có tấm lòng lương thiện…mà thôi đi gặp anh em thôi…
_Vậy chị về đây
_Ấy về đâu…đi nào …đi …chị k bảo vệ em sao
_Có nhưng …( tôi kéo tay đi về thấy tay tôi bế con anh khóc lớn)
Huy: Sao mày cứ khiến anh lo vậy Hương sao cứ đi đi về về k 1 lời…
_em xl từ giờ em sẽ thường xuyên về thăm anh ( Tôi đưa Hoàng Tử cho anh bế )…cháu anh đấy ( Anh khóc lớn hơn khiến tôi và mn lúng túng)
_Thằng bé đẹp trai quá k giống em chứ giống thì xấu lắm ( tôi bật cười)…
(N): Phía xa tộc Ngưu vua tức giận hất cốc trà…
Vua Ngưu: Mẹ kiếp con rắn chó chết nó nghĩ nó là ai mà lại lưu đày con ta chỉ vì 1 con nhỏ phàm trần…đêm nào tao cũng nghe tiếng con mình gọi tên cha mà lòng chua xót bất lực…
Tướng: Điện hạ lúc này phải bình tĩnh hắn mới lên ngai vàng nhưng độc ác hơn cả cha hắn chúng ta cần phải lo phòng bị
_Phòng thì vẫn phòng ta tính gả con gái sang ý nhưng giờ thì sao giờ thì bị lưu đày
_Chúng ta sẽ gả quận chúa Triệu Tây sang đó công chúa văn võ đều giỏi lại xinh đẹp k ai sánh …công chúa sang đó rồi sẽ nghĩ cách cứu được trương công chúa và còn nghe ngóng cho chúng ta
_Hay …hay lắm…lập tức báo sang xà tộc sinh thần lần này của Vua xà tộc ta sẽ dâng cho ông ta 1 món quà vô giá để hắn ghi nhớ …( Vua cười lớn)….
Bên trong động rắn Vua đang ngồi ôm ngực phọt máu ra …Thanh xà vội đỡ
_Điện hạ dường như ma đạo vẫn k bị áp chế
_Không thể áp chế dc nó ta đã thử mọi cách rồi giờ chỉ còn cách đối mặt thôi
_Nhưng nếu để ma đao hoàn toàn xâm nhập vào thì điện hạ phải làm sao đây ạ …khi đó tính tình người sẽ thay đổi…
_Ta vẫn sẽ là ta phải để cho xâm nhập hoàn toàn mới có thể khống chế dc tất cả…( Vua ép ma đạo vào người )….luồng sáng khiến vạn vật khô héo …đôi mắt ông ta đỏ lên đáng sợ…hiện nguyên hình là con rắn đỏ…
9 ngày sau…tôi thấy trong cung trang trí đèn khắp nơi…tôi đang đứng nhìn thì Huyền đi tới
Huyền: Chào tiểu chủ nhân
_Cô đừng gọi vậy khách sáo rồi
_ở đây cũng chỉ có mỗi tôi là con người thật sự rất cô đơn
_Vậy chúng ta là bạn nha (tôi dơ tay ra) mình là Trần Hương
_Mình là Trần Huyền thật trùng hợp hai đứa mình còn có nét giống nhau
_Thật sao cậu xinh mà…
_Chúng ta đi dạo đi ( tôi đi dạo cùng Huyền) tiểu hoàng tử đâu rồi ạ
_Thằng bé đang dc vυ' nuôi bế ( Huyền đưa tôi đi qua 1 con đường rất lạ)…đường này đi ra đâu vậy…
_Đây là con đường chết chóc…đi qua con đương này rồi nhẩy xuống cái giếng đó thì chúng ta sẽ được trở lại nhân gian
_Thật sao vậy sau này mình về sẽ nhẩy xuống đó ( Huyền nhếch mồm)
_Đấy là khẩn cấp còn bt bị cấm đó …
_Ra vậy à cậu ở cung nào
_Mình ở bên kia hoa viên rảnh ghé chơi nha
_uk cám ơn cậu… (tôi đi bộ về thấy Vua đứng nhìn tôi lừ lừ) anh vê khi nào vậy…
_Ta đã nói em k dc ra ngoài mà
_Chỉ là đi lại thôi có gì đâu sao anh lại nói lớn vậy
_Trong cung phải gọi ta là điện hạ hiểu không
_Từ trc đến nay anh đâu có bắt em gọi vậy anh sao vậy sao tính cách lại thay đổi vậy ( anh ta bóp mồm tôi)
_Ta nói cho em nhớ em chỉ là phàm nhân vì sinh con cho ta nên ta mới giữ em lại,,,tốt nhất nên sống đúng vs thân phận đi…( a ta thả ra tôi lùi lại)…
_Vậy tôi sẽ về là dc chứ gì …( tôi lườm)
_Người đâu giam cô ta lại bh hối lỗi mới cho gặp hoàng tử
_Anh k có quyền tách tôi khỏi con tôi …phạm khang …đứng lại đó ( Cũng nữ giữ tay tôi rồi nhốt tôi vào phòng) phạm khang…mau trả lại con cho tôi…xin hãy trả con cho tôi ( tôi khóc lớn)…hãy để tôi gặp con …tôi xin anh đừng ngăn cách mẹ con tôi mà…Phạm Khang rốt cuộc anh tại sao lại đối vs tôi như vậy…
(N): Vua lên triều mn sợ sệt khi thấy thần thái ông ta
Phu Nhân: Chúc mừng điện hạ bế quan trở về
_Vào vc chính đi bữa tiệc lần này cũng là để thâu tóm và dằn mặt từng nước lân bang…nếu kẻ nào cảm thấy có mưu đồ gϊếŧ k cần hỏi
_Vâng điện hạ nghe nói nước Ngưu lần này nói có món quà vô giá tặng điện hạ…( Vua nhăn mặt)
Quan: Cũng là nhân cơ hội lần này các nc tiến tặng công chúa để điện hạ lập hậu mới đó ạ
Phu Nhân: Chủ nhân hậu cung k dc để trống quá lâu ạ
_Cái đó là vc ta cần phải quan tâm sao …( Vua nghe thấy tiếng lắc tay của Hương rung lên) …
Tôi ngồi ôm đầu khóc nhớ con…cứ nói đi nói lại… mau trả con cho tôi phạm khang…tôi nhớ con lắm tôi k đi đâu hết tôi nghe theo anh …( Vua đang trên triều nghe thấy câu đó liền cười …các quan thần thấy ngạc nhiên)
Vua: Ta về nghỉ ngơi bãi triều …( Vua vụt biến tới căn phòng của Hương )…
Tôi thấy bàn chân liền ngẩng lên ông ta đứng nhìn tôi…tôi vội đứng dậy
_Con…tôi nhớ con …Phạm Khang tôi nhớ con ( Vua giữ tay)
_Cô k nhớ ta sao …( tôi ấp úng)
_Cái này…lúc đi thì nhớ nhưng lúc về thì sợ làm k dám nhớ nữa ( Vua cười lớn)
_Ta thương em nên chỉ cần em ngoan là được đừng làm trái ý ta…( tôi gật)
_Con đâu rồi …con ( Vua xoa tay gương hiện ra con đang ngủ cùng vυ' ngon lành)…vậy để con ngủ em cũng …đi ngủ đây ( tôi chạy 1 mạch vào giương chùm chăn)…ông ta thay đồ rồi nhẹ nhàng mở chăn ra ôm tôi…hôn cổ từ sau…) em vừa sinh nên chưa thể hầu hạ anh được nên ( tôi quay lại Vua mặt nghệt ra)
_Chưa đươc sao
_Chưa
_Uk vậy thì ngủ thôi ( ông ta ngại ôm tôi vào lòng) ta k muốn phạt em đừng để ta phải làm vậy 1 lần nữa …( tôi ôm ông ta lắc tay rung lên vua cười) có khi nào rảnh ta phải xuống thăm kẻ cho ta cái lắc này mới được ( Vua hôn nhẹ lên trán tôi) ngủ thôi…
Hôm sau dậy tôi vươn vai ngáp ngắn dài gãi đầu…hqua k gội nay đã ngứa rồi…thấy cung nữ đang thay đồ cho anh ta tôi thụt lại…họ nhìn tôi như sinh vật lạ…quần áo xộc xệch…
Tôi: Chào…chào mn buổi sáng tốt lành ( tôi quay đi chạy vυ't vào trong thật nhanh)…
Vua nhìn theo rồi cười nhẹ
Thanh Xà: Điện Hạ các quan khách đã tới cả tên Vua tộc Ngưu cũng vừa nhập cung ( vua đổi sắc mặt)…
_Tiếp khách cho chu đáo tối còn xem nhiều kịch hay…à các ngươi cpi đồ cho tiểu chủ đưa cô ấy đến tiệc đúng giờ cho ta…
_Vâng điện hạ…
Tôi qua chỗ con rồi vυ' nuôi nói
_Tối cô có qua chính điện dự sinh thần điện hạ k
_Sinh thần ạ hôm nay sao ( tôi bật dậy)
_Đúng rôi tối tổ chức mà
_Vậy cháu phải đi chuản bị quà…tôi gọi Hoa Đán và Bạch Xà…
Hoa Đán: Ông ta đâu có thiếu gì
Bạch xà: Tốt nhất k tặng còn hơn…
_Ai lại vậy sinh thần cần có quà mà…( tôi nghĩ cả chiều ra vườn Tử Đằng ngồi tôi vẫn k nghĩ dc ra gì)…đúng rồi Hoa Đán đưa tôi xuống nhân gian đi…( tôi đi xuống ra tiệm vàng mua 1 cái lắc bằng vàng y hệt có khắc tên tôi trên đó)… tối đến tôi cùng Hoa Đán và Bạch Xà vui vẻ đến chính điện…tôi bước vào đám quan binh nhìn tôi ánh mắt khinh rẻ miệt thị…họ xì xào
Quan: Cô ta tư cách gì đến dự tiệc vậy
_du sao cũng sinh con cho điện hạ nên điện hạ thương tình đó thôi
Hoa Đán: Dạo này nhiều người muốn đắc tội vs điện hạ hay sao thế nhỉ ai lại đi nói người điẹn hạ đang yêu thương nthe người nghe dc sẽ trách tội cho xem ( Hoa Đán nói họ tôi kéo tay)
_Kệ đi k sao đâu …thân phận k qtrong…qtrong trong lòng mình ra sao là đủ…( tôi thấy phía đối diện Huyền nhìn rồi gật nhẹ)…Cánh hoa đỏ rơi xuống chiếc ghế tôi thấy Khang xuất hiện anh ta mặc bộ vest đỏ đun mái tóc vuốt gọn gàng…mn hô vang tên ông ta…còn tôi ngồi lặng yên nhìn k cúi đầu…Khang nhìn tôi …
Vua: Lại đây ( mn nhìn sang tôi…tôi xua tay rồi vẫn phải đứng lên đi lên trên trong ánh mắt của mọi người)…1 chiếc ghế đặt sẵn cạnh vua
Phu Nhân: Chỗ đó của Hậu cô ta k thể ngồi ( tôi k dám ngồi)
Vua: Được hay k chưa đến lượt người quyết định…ngồi xuống ( tôi ngồi rồi cúi đầu thở dài hai mẹ con họ thật rắc rối)…
Thanh xà: Bắt đầu đi ( ánh sáng giảm xuống 1 dàn mỹ nhân nổi trội vào múa…tôi đặc biệt thấy 1 cô gái xinh đến tôi còn mê
Tôi: Cô áo đỏ kia xinh quá ( nói lớn quay sang thấy vua đang nhìn tôi cười trừ) xinh thật mà…
Phu Nhân: Nghe nói cô gái kia là thứ nữ tộc ngưu để tỏ lòng họ muốn gả cô gái đó cho con ( tôi lặng yên nắm tay vào váy…Vua k trl) điện hạ có ưng k ạ
Vua: Ưng…rất ưng…vì xinh mà ( ông ta nói rồi nhìn sang tôi…có lẽ vì tôi vừa khen xinh)…
Phu Nhân: Vậy thì còn chờ gì nữa …ta sẽ lập tức cho cô gái đó nhập cung…( tôi thấy họ bê quà lên cô gái đó ưỡn ẹo)
Tây: Đây là viên ngọc dạ minh châu ngàn năm xin dâng lên điện hạ ( Vua k trl chỉ nhìn xuống mặt lúc nào cũng lạnh tanh)
Phu nhân: Cám ơn con…cám ơn nha…( tây ngại đỏ mặt quay xuống)… tôi đứng dậy giấu chiếc lắc đi
Vua: Cái gì đó
_Đâu có gì ( Vua nhăn mặt) cái này là quà của em …( Vua tóm giật vội)
Vua: Dc rồi có là dc rồi ( Vua cho hộp quà biến mất)
_Điện hạ đừng chê nhé …tại em cũng k có tiền ( kể lể rồi thấy Hoa Đán say xưa Bạch Xà đang nháy tôi xuống)…
Ngưu Vương: Con gái thần có làm điện hạ vừa lòng k
Vua: Vừa hay k còn để thời gian trả lời ( mắt Vua đỏ lên)
Tây: Em có thể mời điện hạ ra ngoài thưởng nguyệt được k
_Được ( Vua đi xuống đi qua mn đỡ tay cô ta đi ra ngoài)…tôi lầm bầm rồi chạy xuống đỡ Hoa Đán…
Bạch xà: Đồ điên ý rượu ở đây có phải uống là k say đâu đã thế uống hết hai chai
Hoa Đán: Tình yêu là cái quái gì …( Thanh Xà nhìn Hoa Đán chăm chú) tôi đã phản bội vương Khải …để yêu người khác tôi là kẻ có tôi ( Hoa Đán chạy ra ngoài)…
Bạch Xà: Tôi sẽ đi nc vs Thanh Xà xem có chuyện gì cô mau đuổi theo hoa đán đi…tôi chạy theo gào lên…
_Này đồ điên kia đầy là hoa đấy sao lại cho vào mồm ăn ( chạy tới nơi đa thấy cô ta vụt mất) ai đời người phàm đi đuổi tiểu tinh thì nàm sao mà đuổi được ( tôi đi theo mùi hoa …vào 1 căn phòng tôi thấy tiếng gáy…đồ điên này …cúi xuống gầm giường tôi chui vào kéo ra thì chợt có tiếng người vào…đột nhiên tôi bịt mồm Hoa Đán…thấy đôi giầy…dáng này là Điện Hạ…ông ta đang bế Triệu Tây
Tây: Em xl do bị trẹo chân phiền đến người rồi
_K có gì ngươi nghỉ ngơi đi…( cô ta đột nhiên ôm Vua)
_Em mới tới đây người cũng phê chuẩn cho em nhập cung rồi vậy đêm nay người có thể ở lại bên em không ( tôi lừ lừ hoa đán gạt tay lắc tay tôi rung lên tôi nắm lại …)
(N): Vua nghe thấy rồi cuoi…phẩy tay Triệu Tây ngất …
_Ta đáng lẽ k chú đến nguoi nhung có 1 cô gái nói người xinh nên làm ta chú ý …tim đập nhanh hơn khi ngưoi đến gần chắc ta thích rồi đấy …đêm nay ta sẽ ở đây ( tôi ức rơi nc mắt)…
_Tên khốn hoá ra do mình khen xinh nên hắn chú ý hơn ( tôi gạt nc mắt ngẩng lên thấy ông ta ngồi cúi xuống nhìn) đừng hiểu lầm chỉ là Hoa Đán cô ấy say tôi k có ý đi theo 2 người ( tôi bò bò ra thấy Triệu Tây ngất)
_Vì sao cô khóc
_Tôi đâu có khóc ( Vua kéo tay rồi vụt biến mất về phòng)…
_Ta hỏi vì sao khóc…
_Tôi bảo k khóc mà lại ( cố cãi bằng dc…vua biến ra chiếc hôp quà rồi bóc ra 1 chiếc lắc) cái này nếu k thích có thể…
_Đeo cho ta đi ( tôi ngạc nhiên cầm lên đeo cho ông ta)
_Ở đây có tên của em …người có thích k ( tôi nhìn Vua ông ta lăng nhìn)
_Ta hỏi lại em vì sao em khóc nếu em k nói ta sẽ cho Hoa Đán ngủ mãi k tỉnh
_k có …tại thấy Điện hạ nói thích người khác vì xinh nên có chút…chút ấm ức chỉ vậy thôi
_Vậy là ghen
_Thì thích mới ghen chứ ( tôi tự vả mồm ngu rồi)… Vua kéo tôi sát lại rồi hôn tôi…
_Ta rất thích món quà từ em …ta sẽ trân trọng nó …( tôi cười tủm)
_Tại sao lại cười
_Thì vui mới cười mà ( vua véo mũi tôi)…Ông ta ôm tôi ngồi trên lầu Huyết cung ngắm trăng…tôi cứ ngồi gật gù rồi ngủ trong lòng ông ta lúc nào k hay…
(N): Vua xoa má Hương ông ta nhìn lên ngôi sao
_Ngôi sao của em k tốt…ta phải sao đây…ta yêu em ( Vua hôn lên trán Hương rồi vẽ ngôi sao phong ấn len trán)…bên lầu huyết cung vị vua lạnh nhạt ngày nào chỉ càn ở bên Hương gương mặt ông ta lại thay đổi…) niệm tình…ta k tin vào nó mà ta tin vào định mệnh…định mệnh đã để em đến bên ta…ta thương em ta giữ chăt lại đây….
– [ ]
---------