Mẹ Chồng

Chương 3

Chương 3
Tránh ra…!

Đó là câu đầu tiên tôi nói ra,chồng tôi gàn anh ta không cho tôi bước vào trong phòng.

-Em nghe anh nói chuyện đi được không ( tôi gạt tay đẩy chồng mình ra,Huyền vội vàng mặc đồ)

-Hoá ra đây là đi công tác à ( tôi nhìn chồng anh ta nhắm mắt không nói được câu gì)

Huyền vội vàng giải thích

-Bọn chị chỉ nói chuyện bàn về công việc…

-Im mồm nếu chồng chị nhìn thấy cảnh này liệu anh ta có bỏ qua cho chị không?

-Đừng mà em sự việc không như em nghĩ hãy nghe chị nói ( tôi rút điện thoại Minh giật lại)

Minh: Em định làm gì ( tôi vả thẳng vào mặt Minh)

-Thằng khốn nạn,nếu thế thì ngay từ đầu đừng lấy nhau

-Nếu em không có bầu thì chưa chắc anh đã lấy em ( câu nói như sét đánh ngang tai,tôi vả mạnh vào mặt Minh lần nữa)

Huyền: Anh Minh đừng nói nữa,chị sai lỗi ở chị,chị sai xin lỗi em

-Tôi sẽ không đánh chị vì chị không đáng,còn anh tôi nghĩ anh không cần nói nữa bây giờ bỏ nhau cũng đã muộn đâu,không con cái không ràng buộc,tôi ghê tởm con người như anh…( tôi đi qua chồng tôi nói với)

-Chờ anh ở dưới ( tôi lúc này muốn cười cũng chẳng được mà khóc cũng chẳng thể,tôi mím chặt môi,nắm chặt tay bước đi)

Huyền: Em ơi xin đừng nói cho chồng chị biết,chị vơi anh Minh chỉ là bạn thôi,không còn quan hệ gì cả…( tôi lặng lẽ vào thang máy khi thang máy đóng lại là lúc tôi bật khóc,đến mức ôm miệng để không phát lên tiếng)…

Tôi đâu làm gì sai,khi anh ta tán tôi thì khi đó tôi cũng không biết rằng anh ta vẫn đang yêu Huyền,tôi không hề biết rằng họ vẫn lằng nhằng,3 tháng sau khi kết hôn tôi phát hiện họ vẫn liên lạc qua email với nhau,nói lời âu yếm rồi mua đồ cho nhau ăn,tôi đã sốc,tôi tin rằng chồng của mình khi đó đã hữa sẽ không gặp lại người yêu cũ nữa,tôi thật sự ngu ngốc.

Tôi bắt taxi trở về Sài Gòn,tôi tắt điện thoại ngay sau khi rời khỏi đó,tôi không muốn thấy mặt anh ta nữa,hắn đã phản bội tôi đó là điều tôi không bao giờ tha thứ.

Trời đã muộn tôi quyết định ngủ lại 1 đêm tại Sài Gòn rồi sáng mai bay về.Tôi đi bộ trên con phố đêm Nguyễn Huệ ,nhìn các cặp đôi tôi lại thấy tủi thân rồi cứ cố không nghĩ đến nữa ,tôi cố an ủi mình bằng việc không có con là điều tốt nhất…nhưng sao vẫn thấy buồn đến thế này.

Trở về nhà mẹ đẻ vào ngày hôm sau ,vừa về tới nhà tôi thấy yên bình,thấy đây mới thật sự là nhà,mẹ vội vã đứng dậy khi thấy tôi

Mẹ: Về sao không báo trước

-Mẹ ơi !!! ( tôi bật khóc)

-Sao đấy con ( bố tôi đang ở vườn chạy ra)

Bố: Có chuyện gì thế con…

Tôi nhất quyết không nói gì và cứ vậy xin nghỉ phép vẫn còn,tôi ở lại nhà ngoại,điện thoại tôi vẫn tắt ngấm từ sau hôm đó

Mẹ: Vợ chồng cãi nhau là bình thường nhưng mà con không được bỏ đi nthe,nthe là con sai

-Con quyết định ly hôn rồi

Bố: Nói vớ vẩn ly là ly thế nào,bao giờ không kể rõ lý do thì đừng có mà nói linh tinh,xã hội bây giờ kiếm 1 thằng như thằng Minh khó lắm con,đàn ông đôi khi mình phải biết giữ con ạ

Mẹ: Phải đấy con,nó tiền đồ cao cũng là đứa suy nghĩ chín chắn…

-Mẹ không hiểu đâu,con ăn xong rồi ( tôi vào nằm trên giường rồi buồn lại khóc)…

Mẹ gõ cửa phòng

-Thằng Minh nó gọi đấy con nghe máy đi ( tôi lắc đầu) con đi 3 ngày rồi ai chẳng lo …( tôi cầm cho mẹ vừa lòng rồi nghe)

Minh: Bao giờ em về ( nói như k có gì xảy ra)

-Mai tôi sẽ gửi giấy ly hôn qua email cho anh

-Em thật trẻ con

-Tôi không trẻ con cũng 28 rồi đủ suy nghĩ và biết thế nào là nên tiếp tục hay dừng lại

-Mai anh xuống đón

-Tôi không về đâu ( tôi cúp máy)

Ngày hôm sau tầm trưa thấy Minh xuất hiện ở nhà tôi,tôi chẳng nói gì?

Minh: Con chào bố mẹ (mẹ tôi đon đả)

Mẹ: Ơ về đấy à con để mẹ đi bắt gà ,bố mày vừa đi họp hội đồng niên rồi.

-Thôi ăn bình thường cũng được mà mẹ…(tôi nói móc)

Tôi: Anh ấy thích ăn ghẹ cơ mẹ ạ ,ghẹ to ( Minh lườm tôi,mẹ k hiểu ý)

-Vậy mẹ ra chợ xem hôm nay có ghẹ to không ( mẹ đứng dậy đi tôi chưa kịp gàn)…

Minh: Em lớn rồi mà ăn nói k hề suy nghĩ.

-Tôi cần gì phải suy nghĩ nhiều .

-Về đi mai còn đi làm

-Anh sao k nói vs bố mẹ tôi là anh rủ gái đi biển rồi nói phét đi công tác

-Anh đi công tác nhưng gặp Huyền cũng đang trong đó nên bọn anh hẹn

-Hẹn nhau đi khách sạn à,anh đúng là loại mặt trơ rồi

-Bọn anh chỉ nói chuyện

-Dẹp đi nam nữ vào khách sạn mà lại bảo chỉ nói chuyện…

-Cô ấy buồn vì chuyện gia đình nên bọn anh chỉ nói chuyện…

-Ngậm miệng lại đi anh,anh càng nói tôi càng thấy khó chịu,ghê tởm …

-Thế bây giờ ý em thế nào?( anh ta vùng vằng)

-Tôi muốn ly hôn

-Mạnh miệng lắm,được để xem em cứng đuọc đến bao giờ ( Anh ta gọi cho mẹ) con có cv đột xuất phải về mẹ ạ..( tôi quay vào phòng đóng cửa lại luôn)…

Tôi quyết tâm từ bỏ vì vốn dĩ rằng khi đến với nhau,anh ta lại luôn nghĩ rằng vì tôi có thai nên anh ta mới lấy…1 tuần sau hôm nào cũng mệt mỏi buồn ngủ,mẹ tôi lo lắng

Mẹ: Hay ăn phải cái gì mà cứ kêu buồn nôn

-Mấy hnay con chả ăn được gì

-Hay có bầu,mẹ mua que thử nhé

-Chắc không có đâu mẹ ơi

-Thì cứ thử xem sao

Mẹ mua que về kết quả que lên 2 vạch

Mẹ: Ôi dời ơi là dời có bầu rồi con ơi…( tôi như chết lặng chẳng biết phải thế nào)…

Mẹ vội vã gọi cho Minh…

Mẹ: Con à,vợ con có bầu rồi đấy ,uk mới biết sáng nay xuống đón vơ con nhé…

Quyết định ly hôn dường như sụp đổ ,tôi không thể vì bản thân mà khiến con không có bố được,con tôi cần có bố!

Chào bố mẹ và tôi lại sách túi đồ trở về nhà chồng,trên đường đi tôi chẳng nói chuyện gì với Minh…

-Em đói không ăn gì không ( sờ tay lên bụng tôi..tôi gạt)

-Tôi không đói anh đừng chạm vào tôi,nếu anh muốn ly hôn lúc này tôi cũng sẽ đồng ý,đừng vì đứa con mà lại phải ở với tôi …

-Sao em cứ nhắc đi nhắc lại thế nhỉ anh thề anh và Huyền k có gì cả,lúc ý tức nên anh nói vậy thôi.

_Tôi làm gì mà anh tức ,đừng nói chuyện với tôi tốt nhất là cứ như thế đi…

Vừa bước vào cửa mẹ chồng tôi vứt bịch cái chổi xuống sân

Mẹ Ck: Nhà này éo phải muốn đi là đi muốn về là về nhé ,bố mẹ mày chứa mày thì về nhà bố mẹ mày mà ở

Minh: Mẹ nói ít thôi,chuyện bé xé ra to nó đang có bầu rồi

-À thế nó có bầu là nó được làm mẹ tao đi đâu éo cần hỏi à,mày gọi cho bố mẹ mày để tao nói chuyện không thi đừng hòng vào nhà tao ở.

Tôi tức …

-Con hỏi mẹ ,việc mẹ vào Sài Gòn biết anh Minh k ở nhà bác K sao mẹ k nói vs con.

-Tao việc gì phải nói với mày,con tao nó đi đâu phải xin phép mày à

Minh: Thôi đau đầu quá

-Vậy con nói nhé anh ấy vào đấy đi ngủ với người yêu cũ tại khách sạn,con bắt được nếu là mẹ thì mẹ sẽ làm gì?( mẹ ck nhìn Minh)

Minh: Em thôi đi lên phòng.

-Không thôi được ,con hỏi mẹ nếu là mẹ thì mẹ sẽ làm gì?

-Mày nên cố suy nghĩ xem tại sao chồng nó lại đi với con khác,đừng đổ cho đàn ông lỗi tại con đàn bà hết …

Minh: Anh bảo em lên phòng cơ mà…( tôi lên phòng chẳng nói gì nằm quay vào trong) lần sau em cãi ngang mặt vs mẹ nthe đừng trách anh…( anh ta lên giường ôm)

-Để tôi yên ( tôi kéo chăn rồi nằm khóc trong chăn)…

Sáng sớm hôm sau thấy mẹ chồng oang oang nói gì đấy qua điện thoại

Mẹ Ck: Con anh chị đẻ ra anh chị phải có nghĩa vụ dậy nó,đã gả đi rồi thì phải lựa mà khuyên bảo con về ,đằng này lại bao che dung túng cho nó,nếu là nhà khác còn lâu nó mới cho về…tôi nói anh chỉ để tự liệu mà cư xử…

Tôi đi xuống ra chợ sắp thịt lợn cho mẹ chồng nghĩ thương bố mẹ đẻ ra mình đi lấy chồng,nuôi nấng bao năm giờ còn để người ta nói bố mẹ,nghĩ mà hận đời sinh ra là phụ nữ thật sự quá khổ…

Hàng xóm: Mẹ mày có bồ đấy biết không ( tôi cười nhạt không trả lời)

Mẹ Chồng: Xong chưa,mua cái chim bò cho thằng Minh về hấp cho nó ăn nóng.

Hàng xóm: Không tẩm bổ cho con dâu à mà chỉ cho con trai thế

Mẹ chồng: Con trai tôi vất vả trí óc chứ “con này” sướиɠ chảy thây ra,toàn con tôi nó lo hết …

Hàng xóm: Chuẩn bị bế cháu đi là vừa

Mẹ Ck: Này xin lỗi nhá đây không có khái niệm bế cháu,con nó thì nó phải bế phải lo ( tôi chẳng nói gì vì thấy thật sự chán)

Thế rồi cái bụng mỗi lúc 1 to lên ,tôi gần đến ngày sinh,sau vụ bắt được tại khách sạn tôi gần như ly thân với chồng,ít nói hơn không như xưa nữa,anh ta thì đêm nào cũng đi chơi đánh bài bên nhà bà bác đến muộn mới về…tôi cứ lủi thủi như 1 đứa bị tự kỉ trong căn nhà này…

Hôm nay chị dâu đèo đi ăn chè

-Sắp sinh rồi mà mai mẹ bảo đập cổng chuyển cổng ra hướng đẹp hơn

-Vâng thì sao chị

-Thì nguy chứ sao,xây nhà,xây cổng độc lắm sợ ảnh hưởng con cháu…

-Vậy phải sao hả chị

-Tối về bảo ông Minh nói đi ,ông Mạnh có bh nói chuyện vs mẹ đâu…

-Vâng tối em bảo xem sao?

Tối đến lúc ăn cơm

-Mẹ ơi chị Linh nói làm cửa độc lắm mẹ đi xem chưa?

-Không phải việc của chị ,nhà tôi khắc tôi biết sắp xếp

-Nhưng mà …

Minh: Vợ con nói đúng đấy ,mẹ cứ tự ý làm rồi vợ con sắp sinh rồi nhỡ ảnh hương ( mẹ ck đập đũa xuống bàn)

-Mày cái gì cũng vợ mày,còn mẹ mày thì không lo,phải đổi cổng tao mới có sức khoẻ tốt được,mày lo cho nó hơn cả lo cho mẹ mày à…

Minh: Mẹ nghĩ sao cũng dc ( đứng dậy) …

Tôi chẳng dám nói gì nữa,hôm sau thợ đập cồng tôi phải dọn dẹp mặc dù bụng bầu đã to,

Mẹ ck: Nhặt cái gạch cũ để vào kia để xây lại ( tiết kiệm thuê có 1 thợ vừa phá vừa xây)…

Tôi bụng to nặng đến gần sắp đẻ,trời nắng tôi thở như sắp chết khi cứ vừa nhặt từ góc nọ sang góc kia rồi quét quét

Mẹ Ck: Nhanh cái tay lên làm éo gì cũng chậm…( bà ngồi tu cốc nước mía mà k hỏi xem con dâu có uống không )

Khi xong cũng là chập tối,mới hoàn thiện dc 1 nửa tôi vừa ngồi nghỉ

Mẹ Ck: Đi nấu cơm luôn đi còn ngồi đấy,xưa tao đẻ 2 thằng còn phải làm bục mặt ra mà vẫn khoẻ,đây mới làm 1 tí đã kêu than.

-Con không có kêu nhưng nay nắng quá con ít lao động nên mệt

-Thằng Minh nó để cho ăn sung mặc sướиɠ còn mẹ nó thì phải làm từ sáng đến tối( nghe vậy tôi đứng dậy đi nấu cơm) 7h mà chưa có cơm thì tao bảo cho…

-Mẹ này mẹ cũng làm dâu mà sao mẹ không thương con dâu ( mẹ ck nghe vậy nổi điên lên)

-Đéo cần mày nấu nữa,tao sống với bố mẹ ck quá biết điều nên đéo ai nói được gì

_Vâng vậy con có chỗ nào kb điều hả mẹ…con có phải là đứa hư hỏng mất nết gì đâu mẹ

-Không hư hỏng mà chửa trước à…

Tôi nghe câu nói đó như sét đánh ngang tai,đúng vậy bầu trước có thể sai có thể đúng và tuỳ hoàn cảnh nhưng dường như tôi đã sai khi đặt chân vào gia đình này,chồng tôi thì nói rằng vì có thai nên mới lấy,mẹ chồng thì cho rằng tôi là kẻ hư hỏng nên mới chửa trước,tôi có nên tiếp tục sống cái cảnh mẹ chồng áp đặt nàng dâu,coi thường cùng những lời lẽ thiếu văn hoá…

– [ ]

---------