Chờ đến khi tỉnh lại, tôi đã cùng anh ta đi đăng kí kết hôn.
Rồi cùng ngày tổ chức một tiệc cưới đơn giản.
Sau đó, Lục Dư Xuyên đi công tác.
Từ lúc anh ta đi công tác đến nay, giờ tôi mới được gặp mặt anh ta lần nữa.
Tôi ngây thơ thỏi: “Đúng vậy, anh vẫn luôn rất lạnh lùng với tôi, sao lại đồng ý kết hôn với tôi?”
“Vì đó là em”, ánh mắt Lục Dư Xuyên thâm trầm, “tôi mới đồng ý.”
Tôi: “…… Vì sao???”
Không phải trong lòng anh ta có nữ chính bạch nguyệt quang sao?
Lục Dư Xuyên lại gần tôi thêm một bước, mùi hương gỗ nhè nhẹ trên cơ thể anh ta bao quanh tôi: “Em nói xem? Em cảm thấy nếu không có sự đồng ý của tôi thì em sẽ tìm được WeChat của tôi à? Có thể đi đến công ty tôi đưa cơm tặng đồ à? Có thể ngăn xe tôi lại, chui vào trong xe nói nhất định phải gả cho tôi à?”
Đây là lần đầu anh ta nói chuyện với tôi nhiều như vậy.
【Tổng tài bá đạo có âm mưu, thật quá đỉnh.】
【Nhưng mà anh ta không có mồm sao? Thích Lê Lê đại khả ái sao không nói thẳng ra, tôi ghét nhất kiểu đàn ông mồm miệng như hũ nút này.】
【Nhưng mà người ta vừa đẹp trai lại nhiều tiếng, cần gì có mồm miệng.】
Tôi: “……”
Lục Dư Xuyên lại tiến thêm một bước, tôi gần như đã chui vào l*иg ngực anh ta.
Tôi hoảng loạn lui về sau.
Theo lời anh ta nói, vậy thật ra là vì anh ta thích tôi, nên mới khiến cho tôi rung động, cuối cùng còn kết hôn với anh ta.
Vậy còn nữ chính Hà Tĩnh Tĩnh thì sao?
Sẽ không phải là vì tôi hoài nghi mối quan hệ giữa anh ta và Hà Tĩnh Tĩnh, tự mình hắc hóa rồi phá hỏng cuộc hôn nhân của chính mình đấy chứ?
Nhưng mà, anh ta luôn đối xử lạnh lùng với tôi là thật mà.
Còn có ảnh chụp Hà Tĩnh Tĩnh ngồi trong xe ôm ấp anh ta thì sao, điều đó chứng minh anh ta không thực sự sạch sẽ như mình nói.
Tôi bình tĩnh lại: “Dù thế nào thì tôi cũng muốn ly hôn, anh coi như tôi chưa hề thích anh đi, chúng ta hảo tụ hảo tán.”
Tôi đã có kế hoạch của riêng mình, từ nay về sau, tôi phải chăm chỉ làm việc, chăm chỉ kiếm tiền.
Hôn nhân cái gì, đàn ông cái gì, đàn ông chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của tôi thôi!
Lục Dư Xuyên nhìn tôi chằm chằm, trong mắt hiện lên vẻ buồn bã, nhưng anh ta vẫn luôn rất giỏi kiềm chế cảm xúc.
Anh ta cũng bình tĩnh lại: “Nếu em muốn rời đi, tôi tôn trọng em. Nhưng trước khi kí giấy ly hôn, tôi có một yêu cầu.”
“Anh nói đi.”
“Tôi biết là do tôi làm không tốt mới khiến em thất vọng rời đi, tôi chỉ xin em cho tôi thời gian một năm, tôi sẽ cố gắng thay đổi, trở thành một người chồng đủ tư cách, cả tháng nay tôi bận rộn là vì muốn hoàn thành sớm công việc, dành ra cả một khoảng thời gian rảnh để cùng em đi hưởng tuần trăng mật.”
Tôi bất mãn: “Một năm? Tôi không đồng ý!”
“Vậy thì… nửa năm?”
“Không.”
Lục Dư Xuyên dừng lại một chút, tiếp tục ôn hòa thương lượng với tôi: “Thôi được rồi, vậy một tháng, em cho tôi thời gian một tháng đi, nếu sau một tháng em vẫn khăng khăng muốn ly hôn, tôi… sẽ đồng ý.”
“Một tháng cũng thật dài ——”
“Cho tôi thời gian một tháng, đến khi ly hôn tôi đưa em một trăm triệu.”
Trước khi thức tỉnh tôi luôn cố gắng chứng minh thích anh ta không phải vì tiền nên đã khóc lóc cầu xin luật sư cho chúng tôi ký giấy phân định tài sản tiền hôn nhân, nếu ly hôn, anh ta không cần chia một nửa tài sản cho tôi.
Cho nên, tôi cũng không hy vọng xa vời khi ly hôn anh ta sẽ cho tôi tiền.
Lúc này anh ta lại nói sẽ đưa một trăm triệu, làm lòng tôi dao động.
Chỉ có một tháng mà kiếm được một trăm triệu, cũng thật có lời…
Nhưng tôi còn đang phân vân thì Lục Dư Xuyên lần nữa mở miệng: “Một tỷ, cộng thêm toàn bộ cổ phần tôi sở hữu ở công ty, đều đưa cho em.”
Giọng anh ta trầm thấp hơn: “Tiền bây giờ đều nằm trong các dự án rồi, tiền mặt tôi có thể lấy ra chỉ có một tỷ thôi, xin em, chỉ một tháng thôi, giờ tôi lập tức gọi luật sư soạn hợp đồng?”
Sau đó, sau đó, tôi không biết xấu hổ mà đồng ý.