Thập Niên 80: Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tháo Hán

Chương 11: Vợ của Tạ Niên Cảnh anh không dễ chọc

“Cô, cô, cô……”

Bà Vương tức giận đến vỗ tay, ưỡn mông dậm chân, thiếu chút nữa xông lên kéo tóc Tô Hòa Nịnh.

Tạ Niên Cảnh đi ra khỏi sân, cách đó vài bước, bà Vương liền từ bỏ ý định tìm đường chết.

“Hừ, tên người què này còn hung dữ như vậy” Bà Vương nhỏ giọng phỉ nhổ, nhìn Đỗ Bạch Vi nói: “Thanh niên trí thức Đỗ, cô tới phân xử đi, Tô Hòa Nịnh này đang nói cái gì vậy!”

Những lời mà bọn họ nói đều là thanh niên trí thức Đỗ dạy, nhưng mà người đàn bà đanh đá không nghe!

Tô Hòa Nịnh bình tĩnh mà nhìn Đỗ Bạch Vi, người phụ nữ này rốt cuộc ghen ghét cô đến mức nào?

Ngay cả loại chuyện nhỏ này, cô ta cũng phải quan tâm và can thiệp vào.

Hiện tại Tô Hòa Nịnh càng ngày càng nghi ngờ, đời trước người phụ nữ này không chỉ thay đổi cốt truyện mà còn đóng vai trò thúc đẩy nó.

Đỗ Bạch Vi xấu hổ mà ho khan một tiếng, cô ta vốn không muốn xuất hiện.

Tô Hòa Nịnh nhìn cô ta liếc mắt một cái: “Thanh niên trí thức Đỗ khi nào thì biến thành bác gái Thôn Ủy Hội? Loại chuyện này cô cũng quản sao?”

Đỗ Bạch Vi còn chưa kịp nói gì đã bị Tô Hòa Nịnh bóp nghẹn trở về.

Cô ta lập tức lộ ra bộ dáng nhu nhược đáng thương, nhưng thật ra cũng rất phù hợp với gương mặt thanh tú của cô ta.

Đám thôn phụ lập tức liền nói: “Sao cô lại nói chuyện cùng thanh niên trí thức Đỗ?”

“Đúng vậy, cô ta chính là ghen ghét! Mặc kệ là đổi ai cũng đều sẽ chọn Tống Ngọc Trạch?”

“Đúng vậy, người ta chính là sinh viên đại học trong thôn, đương nhiên chướng mắt những người không có đầu óc.”

“Thanh niên trí thức Đỗ có khí chất và tu dưỡng còn cô ta là cái gì? Cũng khó trách chỉ có thể tìm người thân thể khuyết tật.”

Đỗ Bạch Vi trên mặt hiện lên một tia khó xử: “Không phải, Hòa Nịnh kỳ thật tính tình khá tốt……”

Tô Hòa Nịnh một phút đều không muốn nghe lời cô ta nói: “Các chị, các dì, các người đã nói xong chưa? Mấy lời giả dối này tôi nghe đã chán lắm rồi, có thể đổi sang cái gì mới được không.”

Cô vừa nói như vậy, những người phụ nữ ba hoa chỉ biết mắng chửi người khác đều nghẹn họng.

Bà Vương tức giận đến ấn huyệt nhân trung: “Sao, cô còn không kiên nhẫn?”

Tô Hòa Nịnh cười nhạo một tiếng: “Không, tôi chỉ cảm thấy các người nói được quá hay, quá đúng.”

“Chờ tôi già rồi, tôi cũng muốn học theo các người, mở miệng liền nói lung tung.”

Bà Vương: “Cô!!!”

Hiện trường không riêng gì Đỗ Bạch Vi, ngay cả mẹ ruột của Tô Hòa Nịnh đều sợ ngây người.

Con gái bảo bối nhà bà, đây là gϊếŧ, gϊếŧ điên rồi?!

Tô Hòa vỗ vỗ tro bụi trên người, cô mặc một bộ quần áo bông màu trắng trông rất đẹp.

Đặc biệt là vòng eo thon gọn và thân hình quyến rũ của cô, làm những người phụ nữ ba hoa với cái eo như cái thùng phi nhìn đến ngây ngẩn cả người.

Cô nghiêm túc nói: “Tôi là người không có đạo đức, ai cũng đừng nghĩ bắt buộc tôi phải tuân theo đạo đức.”

“Dù sao, cái gì nên nói tôi cũng đã nói cùng các người rồi, nếu không dám cùng tôi đi đến đồn công an đối chất, được, vậy đừng lãng phí thời gian của nhau nữa được không?”

Bà Vương bọn họ lăn lộn nửa ngày, không chỉ không nhận được bồi thường mà còn bị tức giận không nhẹ.

Tô Hòa Nịnh đi lên liền muốn đi đồn công an, bọn họ chột dạ thành như vậy, sao dám đi a?

Vương Cẩu Đản ngồi bệt xuống đất, bắt đầu chơi xấu: “Tôi không đi! Nếu cô không bồi thường, tôi sẽ kêu ba tôi gọi người đem ruộng đất nhà cô lật lên!”

Mấy đứa trẻ khác cũng bắt đầu làm ầm ĩ theo.

Bà Vương híp mắt: “Nghe không? Ngay cả trẻ con cũng hiểu điều đó, chẳng lẽ cô nghe không hiểu.”

Trần Tương Nghi khó thở, nhóm người này cùng với bọn ác bá có cái gì khác nhau?

Tô Hòa Nịnh lại nói: “Được, không bồi thường liền đêm ruộng đất của chúng tôi lật lên?”

Đám người phụ nữ ở đối diện cho rằng có chuyện hay liền sôi nổi gật đầu.

Đỗ Bạch Vi cảm thấy không ổn lắm, chờ cô ta nghĩ ra, lúc muốn ngăn cản thì đã chậm rồi!

Tô Hòa Nịnh cười tủm tỉm nói: “Tôi đếm được rõ ràng, sáng mai lúc 6 giờ, năm người nhà các ngươi không đúng giờ đến ruộng của tôi, đem đất của tôi lật lên thì đó chính là cháu trai của tôi.”

Bà Vương bọn họ đều ngơ ngác, bọn họ cho rằng Tô Hòa Nịnh điên rồi.

Nhưng mà bọn họ căn bản không biết, Tô Hòa Nịnh không chỉ phân gia mà còn được phân một mảnh ruộng đất vô cùng kém chất lượng!