Tiếp đó, hai khô lâu chiến sĩ trực tiếp vọt về phía hai gã Cung Tiễn Thủ.
“Vậy mà hắn không chỉ có một vật triệu hoán!”
Sắc mặt Triệu Cát đại biến, trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn ta không ngờ tới Lâm Mặc Ngữ lại không chỉ có một vật triệu hoán.
Nhưng có một số Triệu Hoán Sư cũng sở hữu nhiều vật triệu hoán, cho nên Lâm Mặc Ngữ vẫn có thể tính là bình thường.
Trong công hội của bọn hắn cũng có một vị Triệu Hoán Sư sở hữu 4 vật triệu hoán.
“Ngăn nó lại cho ta!”
Triệu Cát hô lớn lên. Lúc này, lại có Chiến Sĩ Kỵ Sĩ chạy qua che chắn trước mặt Triệu Cát, thay hắn ta ngăn chặn khô lâu chiến sĩ.
Không còn nguy hiểm tính mạng, Triệu Cát lại giơ cao pháp trượng lên chỉ thẳng về phía Lâm Mặc Ngữ, miệng nhanh chóng niệm chú ngữ.
Gϊếŧ vật triệu hoán không bằng gϊếŧ Triệu Hoán Sư.
“Hỏa Xà Cuồng Vũ!”
2s sau, một đầu hỏa xà bay ra từ trong pháp trượng của hắn ta, bắn thẳng về phía Lâm Mặc Ngữ.
“Không xong, đây là kỹ năng chỉ có Pháp Sư cấp 20 trở lên mới có thể học được, hơn nữa còn là kỹ năng vô cùng hiếm hoi.”
“Được xưng là kỹ năng có công kích mạnh nhất trước khi Pháp Sư nhị chuyển, lần này Lâm Mặc Ngữ huynh đệ phiền to rồi.”
“Có người nói trên thế giới chỉ có không tới 1/3 Pháp Sư có thể nắm giữ kỹ năng này.”
Mấy người phía sau đều lo lắng cho Lâm Mặc Ngữ. Nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn không rục rịch mảy may, trước người lại lần nữa xuất hiện vòng xoáy.
Lần này, tròn 20 chỉ khô lâu chiến sĩ đồng thời bước ra.
20 đóa linh hồn chi hỏa lập lòe giữa màn đêm.
Hỏa Xà Cuồng Vũ rơi xuống người chúng nó, nổ ầm một tiếng, bắn ra hỏa quang xán lạn.
Trong ngọn lửa, 20 chỉ khô lâu chiến sĩ đồng loạt lao ra, phóng thẳng về phía đám người Vương Triều Công Hội.
Sắc mặt Triệu Cát trở nên khó coi không gì sánh được: “Sao có thể nhiều như vậy!”
Mới vừa rồi có 3 chỉ khô lâu chiến sĩ xuất hiện đã đủ khiến hắn ta kinh ngạc, không nghĩ tới lần này lại xuất hiện hẳn 20 chỉ!
Số lượng khô lâu chiến sĩ đã vượt quá số lượng thành viên Vương Triều Công Hội.
“Tổ đội bày trận nghênh chiến!”
Triệu Cát rất có kinh nghiệm, cũng không vì vậy mà hoảng loạn.
Vương Triều Công Hội không hổ là công hội đã từng chinh chiến, kinh nghiệm phong phú.
Các chức nghiệp giả trong công hội đều từng trải qua rất nhiều trận chiến, có khả năng phối hợp rất ăn ý.
Bọn hắn nhanh chóng tập hợp.
Kỵ Sĩ đứng ở phía trước nhất, Chiến Sĩ, Cung Thủ, Pháp Sư đứng ở trung tâm tấn công, phía sau cùng là phụ trợ.
Ở trong mắt Triệu Cát, tuy đám vật triệu hoán này rất cường đại, nhưng đội ngũ của mình càng hoàn thiện hơn.
Muốn gϊếŧ chết khô lâu chiến sĩ chỉ là tốn chút thời gian mà thôi.
Đội ngũ do mười mấy người tạo thành tụ lại một chỗ. Phụ trợ nhanh chóng thêm trạng thái cho mọi người.
Cường hóa lực lượng, cường hóa nhanh nhẹn, cường hóa tinh thần.
Tốc độ kích phát, năng lượng hộ tráo, cuồng chiến chi hồn.
Chỉ cần là trạng thái có thể cộng thêm, phụ trợ không bỏ sót một cái nào.
Trước sau vẻn vẹn chỉ 30s, tất cả trạng thái đã được gia trì xong xuôi, từ đó cũng có thể lộ ra sự phối hợp ăn ý của bọn họ.
Trên mặt Triệu Cát lại lần nữa lộ ra nụ cười tự tin.
Mặc dù hiện tại bọn hắn đang bị khô lâu chiến sĩ vây quanh, nhưng cũng không phải bọn hắn chưa từng gặp phải tình huống như thế này bao giờ.
Hắn ta tin chắc rằng, người có thể cười tới cuối cùng chính là bọn hắn!
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ giơ tay lên, cúi đầu nói với đám người Vương Nghĩa sau lưng: “Các ngươi lui về phía sau.”
Cho tới bây giờ, không ai dám không nghe lời của hắn.
Ai có thể ngờ tới, hắn có thể dựa sức một người đối kháng với mười mấy nhân mã của Vương Triều Công Hội.
Mọi người lập tức lùi về sau, chỉ nháy mắt đã cách xa hàng chục mét.
Triệu Cát thấy vậy, trong lòng nảy sinh nghi ngờ, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Đột nhiên hắn ta phát hiện trước mắt có mấy luồng hỏa diễm phóng qua, ngay sau đó, một vị Cung Tiễn Thủ kêu thảm thiết.
Sinh mệnh lực của Cung Tiễn Thủ kia giảm mạnh, chỉ chớp mắt đã tử vong.
Ngay sau đó, một đạo trị liệu thuật rơi xuống người đối phương, nhanh chóng kéo hắn ta thoát khỏi quỷ môn quan.
Lâm Mặc Ngữ sử dụng Linh Hồn Hỏa Diễm nhưng lại không thể trực tiếp miểu sát Cung Tiễn Thủ.
Phụ trợ của đối phương phản ứng rất nhanh, trực tiếp tiến hành trị liệu cho Cung Tiễn Thủ.
Triệu Cát cả kinh túa mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghĩ tới chức nghiệp của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ không chỉ là Triệu Hoán Sư, mà hắn còn là Tử Linh Pháp Sư.
Ngoại trừ là Triệu Hoán Sư, hắn còn là Pháp Sư.
“Phụ trợ chú ý, phải trị liệu thật nhanh, đối phương sở hữu pháp thuật có năng lực công kích.”
Triệu Cát lớn tiếng chỉ huy, khiến mọi người trong đội ngũ càng căng thẳng hơn.
Ai có thể ngờ tới, mười mấy người bọn họ lại bị một người vây gϊếŧ.
“Tập trung công kích một người.”