Trương đại sư cũng không ẩn tàng tin tức của bản thân, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
【 Trương Thiên, cấp 52, trận pháp đại sư. 】
Lâm Mặc Ngữ hơi kinh ngạc, không ngờ lại là trận pháp đại sư, hơn nữa đẳng cấp còn lên tới cấp 52.
Trận pháp đại sư có thể tính là chức nghiệp loại phụ trợ hi hữu, cũng không phổ biến.
Trận pháp đại sư vô cùng cần thiết trên chiến trường, một khi thiết lập tốt trận pháp, ai vào khu vực trận pháp người đó phải chết.
Lục Vân hàn huyên với Trương Thiên vài câu sau đó lại đi trở về.
Hắn lấy một phần danh sách ra, nhìn các học sinh, "Tiếp theo ta đọc đến tên ai người đó đi vào chuyển chức trận pháp."
"Những gì cần dạy ta đều đã dạy, các ngươi cũng đều đã biết, không cần căng thẳng, cứ thả lỏng là được."
"Người đầu tiên, Từ Đạt!"
Từ Đạt đáp một tiếng, sau đó thấp thỏm đi vào chuyển chức pháp trận.
Pháp trận vận chuyển ù ù, nương theo một trận quang mang rực rỡ, Từ Đạt kết thúc chuyển chức.
【 Chức nghiệp loại sinh hoạt: Nông phu 】
Sắc mặt Từ Đạt trở nên tái nhợt, không nghĩ tới mình lại biến thành nông phu.
"Từ Đạt thành nông phu."
"Nông phu cũng được nha, nếu sau này có thể thăng cấp thành đại nông tượng, thậm chí là thánh nông tượng, cũng là chức nghiệp không tệ."
"Cũng đúng, trong các chức nghiệp loại sinh hoạt lý, nông phu cũng không tính là kém."
Sau khi Từ Đạt xuống khỏi pháp trận, mấy người bạn thân thay nhau an ủi hắn.
“Trương Lực!”
Người bị gọi tên chạy thẳng vào pháp trận.
Lại một luồng sáng chói lóa.
【 Chức nghiệp loại sinh hoạt: Đầu bếp 】
Trương Lực có vẻ rất hài lòng với chức nghiệp của mình: “Cha mình là đầu bếp, không nghĩ tới mình cũng là đầu bếp, như vậy có thể tính là kế nghiệp cha mình.”
“Hàng Văn.”
“Ngưu Đại.”
Một loạt người đi lên tiến hành chuyển chức, phần lớn người đều có chức nghiệp loại sinh hoạt.
Thỉnh thoảng có mấy chức nghiệp loại phụ trợ, chức nghiệp chủ chiến thì ít càng thêm ít.
Theo số người chuyển chức mỗi lúc một tăng, sắc mặt Lục Văn càng lúc càng khó coi.
Trương Thiên đang đứng bên cạnh Lục Vân, thân là người bố trí pháp trận chuyển chức, hắn hiểu rất rõ tình huống trong lúc chuyển chức.
“Học sinh năm nay thật bình thường.”
Nghe thấy lời Trương Thiên nói, Lục Vân cũng thở dài: “Đúng thế, tới giờ còn chưa gặp người nào có chức nghiệp hi hữu.”
Trương Thiên cười nhạo: “Còn chức nghiệp hi hữu, trường trung học phổ thông số 1 các ngươi đã rất nhiều năm không xuất hiện chức nghiệp hi hữu rồi, có thể ra một chức nghiệp cao cấp loại chủ chiến đã may lắm rồi.”
Lục Vân cười cười: “Đúng thế, mỗi năm cả thành phố Tây Hải cũng chỉ có một hai người chuyển chức thành chức nghiệp hi hữu, là ta hi vọng quá xa vời.”
“Hạ Tuyết!”
Lục Vân lại kêu một cái tên.
Hạ Tuyết lên tiếng trả lời.
Trước khi bước ra, Hạ Tuyết còn liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ, trong mắt lóe lên ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Nàng với Lâm Mặc Ngữ được xưng là nhị đại thiên tài trong trường.
Nhưng trên mặt thành tích, từ đầu tới cuối Lâm Mặc Ngữ vẫn luôn đè ép Hà Tuyết, Hạ Tuyết vẫn luôn xếp hạng hai.
Hạ Tuyết không cam lòng, nàng sẽ không chịu thua.
Lâm Mặc Ngữ lại chẳng quan tâm tới vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Hạ Tuyết, hắn làm như không thấy được, vẫn duy trì dáng vẻ hờ hững ban đầu.
“Hừ, bản tiểu thư sẽ cho ngươi biết người nào mới là thiên tài thật sự!”
Hạ Tuyết như thiên nga cao ngạo, tự tin bước vào chuyển chức pháp trận.
Trương Thiên vẫn luôn nhắm mắt từ đầu tới giờ bỗng mở mắt liếc Hạ Tuyết một cái: “Nữ oa này rất khá.”
Lục Vân sững sờ: “Sao Trương đại sư lại nói vậy?”
“Tinh thần lực của nàng tối thiểu cũng phải mạnh gấp đôi người thường, có thể sẽ chuyển chức thành pháp sư.”
Pháp sư!
Lục Vân lập tức phấn chấn lên.
Pháp sư là chức nghiệp cao cấp loại chủ chiến, năm nay tới hiện tại còn chưa xuất hiện chức nghiệp cao cấp loại chủ chiến đâu.
Nếu nàng có thể chuyển chức thành pháp sư đặc biệt nào đó, chẳng phải trường bọn họ sẽ có chức nghiệp hi hữu hay sao?
Pháp trận vận chuyển, hào quang rực rỡ.
Trong luồng sáng đột nhiên xuất hiện hai hỏa cầu thật lớn, cuối cùng nổ tung như pháo hoa.
Lục Vân kích động tới phát run: “Dị tượng, chức nghiệp hi hữu.”
Dị tượng xuất hiện, đại biểu cho chức nghiệp hi hữu xuất hiện.
【 Chức nghiệp hi hữu loại chủ chiến: Nguyên Tố Pháp Sư 】
Lục Vân kích động vô cùng, mới vừa rồi hắn còn tưởng chức nghiệp hi hữu chỉ là hi vọng xa vời, không nghĩ tới buồn ngủ lại gặp chiếu manh, nguyện ước thành sự thật!
“Oa, Hạ Tuyết thật lợi hại, không ngờ lại là chức nghiệp hi hữu loại chủ chiến.”
“Nguyên Tố Pháp Sư luôn, quá mạnh mẽ, có người nói sau khi tăng cấp, lực công kích tương đối đáng sợ.”
“Đương nhiên, thành phố như thành phố Tây Hải chúng ta, Nguyên Tố Pháp Sư thần cấp chỉ cần ném một cấm chú xuống là có thể xóa sạch.”
“Không hổ là thiên tài, danh bất hư truyền.”
Hạ Tuyết cũng cực kỳ kích động bước xuống khỏi pháp trận.
Trương Thiên cố ý nói một câu: “Tiểu cô nương, ngươi rất khá.”
Lục Vân cũng đang cười tít cả mắt, vui vẻ vô cùng.