Ánh sáng chiếu qua khung cửa, Lý Hổ sau một đêm bị ngất đi thì giật mình tỉnh dậy, ngọc giản trên tay hắn đã hoá thành cát bụi, nhưng hắn lại cảm nhận được trong tâm trí lại nhiều thêm một loại pháp quyết, bây giờ chỉ cần hắn muốn thì có thể dễ dàng xem được pháp quyết.
"Hoá ra đây là cách để đọc thông tin của người tu tiên" hắn thầm nghĩ.
Hôm qua hắn có ý định đi thư viện nhưng vấn đề của hắn đã được giải quyết nên hắn lại không có hứng thú lại đi.
"Bây giờ đã có pháp môn, ích nhất cũng phải đề cao thực lực cái đã" hắn nghĩ.
Bổng từ bên ngoài có tiếng gõ cửa, hắn chưa kịp lên tiếng thì bên ngoài đã có tiếng vọng vào.
"Khách quan ngài có tỉnh chưa vậy, ngài có muốn kêu đồ ăn sáng không để chúng tôi đưa lên"
Hắn định lên tiếng không cần nhưng bụng của hắn lại lên tiếng kêu lộc cộc.
"Đem một phần đồ ăn sáng lên giúp ta"
"Khách quan ngài đợi chút, đồ ăn sẽ lên ngay"
Nói rồi bên ngoài tiểu nhị cũng nhanh chóng rời đi.
Sau khi rửa mặt, chỉnh chu lại một chút thì đồ ăn cũng được đem lên, hắn đối với đồ ăn cũng không kén chọn nên chẳng mấy chốc đồ ăn trên bàn đã vơi gần hết.
Sắp xếp lại ý tưởng một lúc, hắn quyết định sẽ ở lại kinh thành một thời gian.
Khu vực phía đông của kinh thành là nơi tập trung các gia tộc quyền quý cùng với quan lại nên nơi này đặc biệt khá yên tỉnh, nên việc có người mua một căn nhà ở đây cũng sẽ không có người chú ý.
Hắn đi lòng vòng một buổi sáng cuối cùng cũng chọn được một biệt viện ở góc phía đông, hắn thương lượng một lúc thì cũng mua được với cái giá khá hợp lý.
Hoàn cảnh bên trong biệt viện thanh u sạch sẽ, gia cụ cũng đầy đủ hết, đem hành lí cất vào trong phòng xong thì bụng của hắn cũng bắt đầu thì thầm kêu.
Hắn vốn một thân một mình nên ngày thường cũng thường tự nấu thức ăn, nhưng kể từ lúc bị đuổi gϊếŧ cho tới lúc này hắn mới cảm thấy thư thả nấu đồ ăn như vậy.
"Tay nghề cũng không hề giảm đó hử"
Một bàn đồ ăn vào bụng, tinh thần hắn cũng cảm thấy thoải mái hơn, sau khi tắm rửa sạch sẽ liền trở về phòng.
Ngồi xếp bằng ngay ngắn trên giường, tâm trí hắn bắt đầu thâm nhập vào thức hải, từng dòng tâm pháp bắt đầu hiện ra, hắn nhìn không hiểu những kí tự đó là gì, nhưng những kí tự cứ như có ma lực dẫn dắt làm hắn tiến vào nhập định.
Hai canh giờ sau.
Hắn từ từ mở mắt ra, trong ánh mắt loé lên như hiểu ra điều gì đó.
"Cuối cùng ta cũng hiểu, muốn tu luyện thì phải cảm nhận được linh khí sau đó đưa vào đan điền trong cơ thể, nhưng linh khí lại là thứ gì?"
Tuy vẫn còn sự nghi hoặc nhưng hắn vẫn tiếp tục nhập định, kết quả ngồi hắn ngồi tê chân tới sáng nhưng vẫn không cảm nhận thứ được gọi là linh khí.
"Oái, cái chân mất cảm giác rồi"
"Sau này có chết cũng không ngồi suốt nữa"
Mất một lúc để có thể đứng lên, hôm nay hắn muốn ra ngoài để dò la thêm tin tức, mặt dù ẩn trốn kĩ thì tốt nhưng không biết tình hình bên ngoài thì cũng không thể sống lâu.
Cứ như thế qua một tháng, mỗi ngày nhập định ba canh giờ, nấu ăn, thu thập thông tin mọi thứ vẫn diễn ra như thế.
"Ha ha ha, rốt cuộc cũng cảm nhận được rồi, ta thành công rồi"
Tuy chỉ mới là bước đầu nắm bắt nhưng hắn cũng không thể ngăn được niềm vui sướиɠ, hắn lúc này đã có thể nhìn thấy được từng sợi linh khí mỏng manh đang bị hắn dùng tâm pháp dẫn nhập vào trong cơ thể, linh khí đi một vòng trong cơ thể rồi bắt đầu hội tụ về đan điền, lúc này hắn có thể cảm nhận được một thứ sức mạnh trước nay chưa từng có.
"Chắc có lẽ sẽ không còn xa nữa rồi"