“Ba viên được rồi, hắn không lừa muội đâu.” Tô Tiện sâu sắc nói một câu: “Nếu ở trong tiệm, ít nhất bốn viên linh thạch trung phẩm.”
Lục Linh Du kiên định lắc lắc đầu.
Ba viên với mười viên, đối với nàng khác biệt không lớn, nàng sẽ không mua.
Nàng chỉ có hơn bốn trăm viên linh thạch hạ phẩm để ăn cơm với thăng lên Luyện Khí tầng bốn.
Lục Linh Du thở dài: “Khó trách mọi người đều nói Lăng Vân Các với Huyền Cơ Môn giàu có.” Một cái túi trữ vật nhỏ nhất, thủ công thô ráp nhất đã đắt như vậy.
“Thôi đợi kiếm thêm tiền rồi mua.”
Chờ nàng lên được Luyện Khí tầng bốn, luyện chế đan dược bán thêm rồi tính.
“Nếu muội không cần gấp có thể đợi mấy ngày, thì để ta làm tặng cho muội.” Tô Tiện đột nhiên nói một câu như vậy.
“Hả?” Lục Linh Du kinh ngạc nhìn qua.
Tô Tiện hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo:“Không phải ta đã nói với muội sao? Ta là kiếm khí lưỡng đạo song tu, nếu muội không gấp thì giờ mình đi mua chút vật liệu, tranh thủ mấy ngày nữa luyện chế cho muội.”
Tiểu thuyết không đề cập đến việc Tô Tiện là kiếm khí lưỡng đạo song tu, nên Lục Linh Du không biết điều này. Nàng chỉ có ấn tượng rằng cậu là một tên ngốc hay tìm đường chết, một kẻ bỉ ổi ác độc.
"Tô sư huynh, huynh có thể luyện ra túi trữ vật tương tự như cái kia không?" Lục Linh Du hỏi.
Dù sao Tô Tiện mới chỉ ở Trúc Cơ kỳ, có lẽ khí đạo cũng chỉ mới nhập môn.
"Xem thường ai vậy? Chẳng nói gì khác, ít nhất cũng tốt hơn cái túi rách kia." Tô Tiện hừ hừ đáp.
Nghe vậy, Lục Linh Du cảm thấy vui mừng. Người một nhà luyện chế, tiết kiệm được tiền công, nàng biết rằng đan dược với pháp khí linh tinh, tiền công chiếm đến hơn một nửa giá thành.
"Có điều..." Lục Linh Du lo lắng rằng mấy trăm viên linh thạch hạ phẩm của mình không đủ để nàng tiến giai Luyện Khí tầng bốn: "Có thể hoãn lại mấy ngày được không? Chờ lần sau chúng ta bán thêm đan dược..."
"Ta bảo muội đưa tiền hồi nào?" Tô Tiện trừng mắt, bất mãn hừ một tiếng: "Ta đã nói là tặng cho muội rồi. Còn nói tiền với ta làm gì?"
Cuối cùng, Tô Tiện vẫn trực tiếp đến cửa hàng bán vật liệu luyện khí, mua tơ thiên cách với bột phấn thạch không gian. Hơn hai trăm viên linh thạch trong tay nháy mắt đã tiêu gần một nửa.
"Ta là sư huynh, muội là sư muội, tặng muội chút đồ vật thì sao nào? Về sau có kiếm được tiền gì, nhớ đến sư huynh là được."
"Vâng, cảm ơn Tô sư huynh. Sư huynh đúng là người tốt." Lục Linh Du chân thành nói lời cảm ơn.
Hiện tại nàng thực sự cần túi trữ vật, nên không giả vờ chối từ. Chờ sau này có cơ hội, nàng sẽ trả lại ân tình này.
"Ta đương nhiên là người tốt, tất cả mọi người ở Thanh Miểu Tông đều là người tốt. Cảm ơn gì chứ, đi thôi, ta còn phải nhanh chóng về luyện khí."