Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Không Muốn Đội Nồi Thay Nữ Chủ Nữa

Chương 16

"Có lẽ nhập định là may mắn thôi, dù sao cũng ở Vô Cực Tông, với không phải lần đầu tiên tu luyện."

"Được rồi, lo cho bản thân mình trước đi, ta phải nhanh chóng quay về tu luyện, không muốn lần sau lại bị quản sự lấy ra để so sánh với người khác."

Mỗi đợt đồng môn đi qua đều lặp lại những lời nói na ná nhau, Lục Linh Du mắt điếc tai ngơ.

Tô Tiện tìm được chỗ tốt với lò luyện đan, quay đầu lại tìm Lục Linh Du, thì nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người.

Lại nhìn đống "cỏ dại" bên người Lục Linh Du, lòng không khỏi dao động một lần nữa.

Cậu tiến đến bên Lục Linh Du: "Lục sư muội, muội xong chưa." Nãy giờ đừng là đùa nha, nếu không cậu sẽ mất hết mặt mũi.

Lục Linh Du ngẩng lên khuôn mặt nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc: "Nữ hài tử nói là làm được? Huynh chờ xem đi."

Tô Tiện:......

Được.

Nhìn thì nhìn.

"Nếu huynh rảnh thì có thể hái thuốc giúp ta, giống mấy loại này nè, nhìn thấy giống thì cứ hái."

Quay đầu nhìn những đồng môn đang vây xem, "Ta không..." cậu không tự chủ được mà nói ra.

"Nếu giúp ta hái thuốc, ta có thể chia cho huynh thêm một phần."

"Để ta suy nghĩ đã." Tô Tiện.

Cuối cùng, Tô Tiện nghèo kiết xác vẫn không thể cưỡng lại ham muốn đối với linh thạch, bất chấp ánh mắt kỳ lạ của mọi người mà cùng Lục Linh Du hái thuốc suốt một ngày.

Hai người cùng nhau hái, suýt chút nữa đã lấp đầy một căn nhà.

Hái thuốc xong, tiếp theo là chế đan.

Lò luyện đan Tô Tiện mượn được quả nhiên đủ lớn, ước chừng cao bằng hai Lục Linh Du, khiến nàng chỉ có thể dẫm lên một chiếc ghế nhỏ để cho thuốc vào bên trong.

"Lửa to hơn một chút, đúng vậy, đợi nước sôi thì chuyển sang lửa nhỏ."

"Phải mở rộng lửa ra một chút, cần bao quanh toàn bộ lò luyện đan."

"Vậy thì nhỏ quá, hơi lớn hơn một chút nữa là được."

"Đúng vậy, chính là như vậy, Tô sư huynh thật tuyệt vời."

Tô Tiện mặt xám mày tro lau mồ hôi, lúc phản ứng lại thì đã bị nhóc con sai bảo chạy quanh.

Điểm mấu chốt nhất là, nàng dùng giọng điệu dịu dàng ngọt ngào nói "sư huynh thật tuyệt vời", khiến cậu dù không kiên nhẫn cũng tan thành mây khói.

Nếu Lục Linh Du tự mình làm, với thực lực Luyện Khí tầng ba của nàng, không thể khống chế được một lò luyện đan lớn như vậy.

Nhưng Tô Tiện lại là đơn linh căn hỏa hệ cực phẩm, đã ở Trúc Cơ trung kỳ, thao tác lửa ở mức này là chuyện dễ như ăn bánh.

Dấm cỏ gấu, cẩu tích khô, hồng hoa, hương da bì, lạc thạch đằng, tam thất, thảo ô được cho vào lò luyện đan theo thứ tự và liều lượng quy định.

Trước tiên nấu thành hỗn hợp đặc, sau đó thêm sáp ong và nước cây giang thanh, tiếp tục nấu trong ba mươi phút, thuốc nước dần dần ngưng kết thành dạng nửa rắn.

Các bước trước đó đều khá đơn giản, chỉ cần kiểm soát nhiệt độ và không nấu sôi hỗn hợp là được. Tuy nhiên, bước cuối cùng này cần đảm bảo rằng khi đặc lại không bị dính nồi, không bị khét.

Có điều, thực tế đã chứng minh rằng lo lắng của Lục Linh Du là thừa thãi, chảo sắt bình thường dễ bị dính nồi, nhưng lò luyện đan thì hoàn toàn không.

Điều này khiến Lục Linh Du càng thêm hứng thú với luyện đan ở thế giới này.

Thấy hỗn hợp trong lò luyện đan đã gần đặc lại, Lục Linh Du bảo Tô Tiện tắt lửa, sau đó dùng linh khí thủy tụ tập thành từng vòng quanh lò luyện đan, đồng thời lấy quạt ra quạt mạnh để làm nguội lò luyện đan với hỗn hợp bên trong.

Khi nhiệt độ đã hạ xuống mức thích hợp, nàng nhanh chóng mở nắp lò, trực tiếp dùng tay nặn từng viên thuốc, sau đó đánh bóng rồi cho vào chiếc chậu lớn đã chuẩn bị sẵn bên cạnh.

Nàng được mệnh danh là danh y không phải là hư danh, việc cân đo đong đếm nguyên liệu cực kỳ chính xác, từng viên thuốc trong chậu đều sáng bóng, kích thước nhìn bằng mắt thường có thể thấy được đều giống nhau.

Tô Tiện nhìn đến ngây người.