Sau Khi Thiếu Nữ Thanh Thuần Bị Khai Bao

Chương 2

Bác sĩ bảo Đào Đào nằm thẳng trên giường, nâng một chân của cô lên, hai tay của hán kéo qυầи ɭóŧ của cô qua lại trái phải trên âʍ ɦộ, để vải vóc qυầи ɭóŧ cọ xát mép bướm, ngón tay đặt trên âʍ ɦộ vuốt ve ấn xoa.

“Đừng mà... huhu... Bác sĩ, chỗ đó không được đâu... Ưm ưm…”

Đào Đào còn là gái trinh, nơi đó lần đầu tiên bị người vuốt ve, còn là một người đàn ông, thân thể của cô bởi vì sợ hãi trở nên run rẩy, âʍ ѵậŧ bị ấn xoa trở nên rất kỳ quái, rất thoải mái lại rất khó chịu, thân thể muốn càng nhiều, thậm chí còn chờ mong người đàn ông đưa ngón tay vào trong qυầи ɭóŧ vuốt ve cô.

“Đừng cử động, bác đang giúp con thả lỏng cơ bắp, với lại nơi này cứng quá, nơi này phồng lên, bên trong có quá nhiều đồ bẩn, bác giúp con xoa một chút, để đẩy mấy khí dơ khí hư bên trong ra bớt.”

Tay bác sĩ trượt lên trượt xuống dọc theo hình dạng âʍ ɦộ, hắn sờ tay kia lên người Đào Đào, ngón tay xoa bóp vị trí ngực cô, nút áo đồng phục bị ngón tay hắn cởi ra, áo ngực màu trắng bao bọc ngực no đủ lộ ra.

“Thả lỏng ra nào, nơi này cũng cần nhìn là đã biết bác phải mát xa toàn thân cho con mới ổn.”

Bác sĩ kéo viền áo ngực của cô, kéo áo ngực một bên xuống, bộ ngực to trắng như tuyết nhất thời bại lộ trong không khí, bàn tay to của bác sĩ bao lấy bộ ngực lộ ra kia, bộ ngực mềm mại bị bàn tay thô ráp của hắn xoa bóp, bộ ngực lộ ra từ kẽ ngón tay, bị hai ngón tay của hắn khép lại kẹp lấy kéo xoa vân vê.

“Ưʍ... Đừng mà… Ưʍ... Bác sĩ... Chỗ đó không được đâu... hu u…”

Đào Đào biết như vậy không đúng, nhưng lại không dám từ chối, kɧoáı ©ảʍ xa lạ kỳ dị làm cho thân thể cô không ngừng run lên, cô bất lực nằm ở trên giường che miệng, bất đắc dĩ dạng hai chân ra, quần áo mở rộng lộ ra vυ', để mặc cho bác sĩ đùa bỡn thân thể của mình.

Bác sĩ đưa tay vào trong qυầи ɭóŧ của Đào Đào, ngón tay chạm vào bướm hơi ướt, ngón tay của hắn trượt trong khe hở nhỏ giữa hai mép bướm, một tay hắn chơi đùa bướm của thiếu nữ, một tay ở phía trên xoa bóp núʍ ѵú no đủ của cô.

Ngón tay bác sĩ sờ lên lỗ bướm nhỏ hẹp, nơi đó đã lầy lội không chịu nổi, hắn vươn một ngón giữa, thử thăm dò xâm nhập vào trong vách thịt, ngón tay chống đỡ tầng tầng thịt non cắm vào trong vách thịt.

“Ưm hmmm… A... Bác sĩ, đau quá... Ưm…”

Thân thể Đào Đào cứng đờ, bướm bị ngón tay cắm vào, vách thịt chặt chẽ không ngừng siết chặt, cảm giác dị vật làm cho chỗ đó của cô vừa trướng vừa đau, vách thịt bên trong mấp máy, muốn ép ngón tay đang xông vào trong cơ thể mình ra ngoài.