Hai người đi vào trong sân thì thấy Chung Linh đang ngồi ở ghế đá
Thấy Thiên Thư xuất hiện Chung Linh liền khinh thường
“xem ai kìa ? ra là Tống thiếu gia! Hôm nay ta đến để từ hôn như ngươi đã biết , loại người như ngươi trả có tư cách gì để làm bạn với ta, chúng ta khác nhau một trời một vực haha”
Thiên Thư:”đúng đấy ta với ngươi khác nhau là đúng ,ngươi nói rất chuẩn , còn về cái hôn ước thì ta đang định từ hôn thì ngươi từ mẹ nó rồi con khốn ạ , ai thèm lấy ngươi”
Chung Linh tức giận đánh đến Thiên Thư
Nhưng ai ngờ Thiên Thư bắt lấy tay Chung Linh
“cô nghĩ cô có quyền mà đánh ta sao?:
Chung Linh nghiến răng:”Ngươi…!!!!”
Chung Vân Chính chạy ra :”con gái sao vậy?”
Chung Linh chỉ vào Thiên Thư:” hắn dám sỉ nhục con!”
Tống Thiên Tôn đi ra ngoài thấy con mình về :”hôm qua đi đâu giờ mới về ?”
Thiên Thư:”hôm qua con đi có việc một chút nên ở ngoài thưa cha”
Thiên Tôn:”được rồi chuyện hôn sự nay có hai nhà ở đây , con tự quyết định”
Thiên Thư mắt sáng lên :”tự quyết định á .Thật không?”
Thiên Tôn :”ta cũng không ép”
Thiên Thư:” con quyết định hủy hôn ước”
Thiên Tôn nhìn sang Chung Vân Chính :”Chung gia chủ hôn ước đã được nhi tử ta hủy mong ngài có thể chấp nhận một số điều khoản trong hiệp ước”
Chung Vân Chính gật đầu :” được!”
Chung Linh:”hừ Tống gia các người là cái thá gì chứ , cha người không phải chấp nhận điều khoản họ đề ra”
Thiên Thư:”là các người muốn từ hôn chứ không phải ta!”
Chung Linh phản bác:” ngươi là cái thá gì chứ , từ hôn với ngươi xong thì cha ta sẽ lập hôn ước với Hoàng gia , tốt hơn cái Tống gia của ngươi nhiều”
Thiên Thư :”kệ mẹ ngươi!”
Chung Vân Chính chen ngang:” Linh nhi đi về.Tại hạ cáo từ “ nói xong Chung Vân Chính chuồn luôn
…
Trong sân còn 4 người Thiên Thư , Thiên Tôn , Ngọa Long và một người nữa là anh trai của Chung Vân Chính là Chung Vân Trực
Chung Vân Trực thấy người mặc áo choàng kín người có khí tức khá quen thuộc
“vị tiên sinh này là…”
Thiên Tôn :”Vân Trực tiên sinh vẫn chưa về sao?”
Chung Vân Trực :”Tại hạ thực lòng xin lỗi Tống gia chủ, ta chỉ hiếu kì không biết vị này là ai thôi.Thưa Tống gia chủ ! Trước kia cha ta là gia chủ đời trước đã nhờ vả không ít đến Tống gia, nay hôn ước hai bên vẫn chưa thành , ta muốn gả con gái ta là Chung Ánh Nguyệt cho Tống Thiếu gia để trả món ân tình không quên của Tống gia đối với Chung gia”
Thiên Thư lại toát mồ hôi
Thiên Tôn lắc đầu :”lại chuyện hôn ước sao? Haizz thôi các vị có gì vao trong rồi tính tiếp”
Thiên Thư nói nhỏ với Thiên Tôn :” cha à có việc đại sự”
Thiên Tôn hiểu ý liền phất tay ra lệnh cho người trong sảnh đi hết còn lại 4 người
Chung Vân Trực tò mò muốn biết người thần bí kia là ai
“ vị tiền bối có thể cho ta biết danh tính không?”
Ngọa Long nhìn Thiên Thư
Hắn gật đầu
Chung Ngọa Long cởϊ áσ choàng ra khiến 2 người sửng sốt, đặc biệt là Chung Vân Trực
Chung Vân Trực xúc động lao đến Chung Ngọa Long
“Cha à! Là cha , đúng là cha rồi”
Ngọa Long:”lớn đầu còn như vậy à haha”
cuộc hội ngộ của hai cha con họ Chung
Thiên Thư nói với Thiên Tôn :” cha à! Người gọi gia gia ra đây có việc được không ạ”
Thiên Tôn đi gọi cha mình cũng là ông nội của Thiên Thư
Chung Ngọa Long nói hết về mọi chuyện cho Chung Vân Trực.Nghe xong Chung Vân Trực hiểu được Tống gia giúp đỡ Chung gia nhiều như thế nào
Chung Vân Trực quỳ xuống lạy Tống Thiên Thư
“ân tình của Tống gia ,Chung Vân Trực ta nguyện ghi nhớ cả đời”
Thiên Thư đỡ Vân Trực đứng dậy
“tiền bối không cần khách khí , Tống gia ta thấy người bị nạn phải cứu giúp”
Chung Vân Trực :”đa tạ , đa tạ!”
…
“Chuyện quái gì mà ngươi không tự sử lý được à mà còn nhờ ta” tiếng nói phát ra từ một ông lão đang đi đến
Thiên Thư đứng giậy cúi chào:”kính chào Gia gia”
Ông của Thiên Thư là Tống Thiên Tử
Tống Thiên Tử nhìn Thiên Thư rồi nhìn sang hai ngươi bên cạnh
“Chung huynh, huynh chưa chết!”
Chung Ngọa Long:”nhờ có ơn phúc của Tống gia mà ta đã sống đến bây giờ!”
Hai người ngồi nói chuyện với nhau
Chung Ngọa Long kể toàn bộ sự việc cho Tống Thiên Tử
Thiên Tử đập bàn :” mẹ kiếp bọn Hoàng gia hai mặt! Ta kháo!..
Thiên Thư ngươi làm tốt lắm để hôm nào ta thưởng sau”
Thiên Thư:”người đã dạy chúng con thâdy người bị nạn phải giúp , đó là chuyện bình thường”
Thiên Tử:”Haha nói hay lắm!”
Thiên Thư nhìn Ngọa Long:”bây giờ chúng ta cần vào việc chính”
Chung Vân Trực chen ngang :”thưa hai gia chủ , về việc hôn ước”
Thiên Tử:”chuyện hôn ước ta đã định rồi, cứ để cho Chung huynh giải quyết”
Chung Ngọa Long:”Chất nữ của ta là Chung Ánh Nguyệt sẽ kết hôn với Tống Thiên Thư, đây là điều mà ta muốn, không biết Tống thiếu gia có chấp ngận hay không?”
Thiên Tử:”Được! Tiểu tử này chối thì ta đập chết!”
Thiên Thư run người:” nhưng ….”
Thiên Tử:” ngươi muốn chết!”
Thiên Thư hốt hoảng đành đồng ý
Ngọa Long :”còn giờ vào việc chính!”