“Vật phẩm tiếp theo đó là một chiếc vòng cổ đính Kim cương trắng và đá Sapphire xanh tên Blue Diamond, có giá khởi điểm là 2,5 triệu USD.”
“Sợi dây chuyền này còn đẹp hơn cái lúc nãy, tôi ra giá 2.7 triệu USD.”
Người phụ nữ tóc ngắn khi nãy đang u sầu vì không đấu giá được dây chuyền kim cương Marie Antoinette Necklace thì lại đột nhiên vui vẻ khi nhìn thấy Blue Diamond.
“3,0 triệu USD.” Người đàn ông ngoại quốc cũng muốn đấu giá được sợi dây chuyền Blue Diamond này về cho vợ nhà mình lên không ngại tăng giá lên.
“3,2 triệu USD.” Một người phụ nữ nước A cũng lại muốn sợi dây chuyền Blue Diamond này lên trực tiếp tranh giành với giá 3,2 triệu USD.
“3,7 triệu USD.” Người phụ nữ tóc ngắn khi nãy thật sự rất thích sợi dây chuyền Blue Diamond này, nên trực tiếp tăng giá tới 3,7 triệu USD để có được nó.
Và cuối cùng người phụ nữ tóc ngắn đã đấu giá thành công được sợi dây chuyền Blue Diamond với mức giá 3,7 triệu USD.
Phiên đấu giá trang sức vẫn còn tiếp tục, các vật phẩm tiếp theo ngày càng quý hiếm và đắt đỏ hơn ban đầu.
Sau khoảng hơn 1 tiếng diễn ra buổi đấu giá, đã có tất cả 12 món trang sức được đấu giá thành công bởi những người tham gia khác nhau.
Ôn Tử Nhu: “Vật phẩm đấu giá thứ 13 chính là một chiếc nhẫn tên White Blue bởi nó được đính một viên kim cương xanh quý hiếm nặng 6,2 carat và một viên kim cương trắng 5,9 carat có giá khởi điểm là 4,5 triệu USD.”
Người phụ nữ nước A: “Chiếc nhẫn này thật sự rất đẹp, lại còn được đính kim cương xanh quý hiếm nữa. Tôi ra giá 4,7 triệu USD.”
Người đàn ông tóc đỏ: “Tôi ra giá 4,5 triệu đô.”
“Người đàn ông đeo khẩu trang và kính màu đen: “Tôi ra giá 5 triệu USD.”
“Elisa, cậu nhìn xem chiếc nhẫn này đúng là rất đẹp. Chúng ta có nên mua nó không?” Lôi Sơ Hạ ngồi bên cạnh Tô Diệp Huyên vừa nhìn thấy chiếc nhẫn White Blue kia liền vô cùng thích.
Tô Diệp Huyên thấy Lôi Sơ Hạ đột nhiên có hứng thú với chiếc nhẫn đính kim cương xanh và kim cương trắng kia thì có chút tò mò hỏi:
“Không phải trước giờ cậu đều không thích trang sức sao? Sao bây giờ lại hứng thú với chiếc nhẫn này?”
“Cậu mới trở về Tô gia, ít nhất cũng phải có chút quà gặp mặt chứ? Chiếc nhẫn này tặng cho mẹ cậu rất ok đấy.”
Lôi Sơ Hạ nhỏ giọng tươi cười nhìn Tô Diệp Huyên, ý của cô ấy chính là mua chiếc nhẫn này để tặng cho mẹ cô Diệp Thanh Y.
“Cũng đúng vậy tôi sẽ mua nó.” Tô Diệp Huyên nghe Lôi Sơ Hạ nói tặng quà gặp mặt thì mới nghĩ ra vấn đề này nên cô muốn mua chiếc nhẫn White Blue này để tặng cho mẹ.
Bà ấy đeo chiếc nhẫn này chắc chắn sẽ rất đẹp mắt và có khí chất hơn.
“6,2 triệu USD.” Trong lúc Tô Diệp Huyên và Lôi Sơ Hạ nói chuyện, chiếc nhẫn đã được đẩy giá tới 5,7 triệu USD nên cô trực tiếp đưa ra con số 6,2 triệu USD.
“Tiểu thư số 02 ra giá 6,2 triệu USD lần thứ nhất. Có ai ra giá cao hơn không?” Ôn Tử Nhu tươi cười nhìn Tô Diệp Huyên rồi lại đảo mắt nhìn xung quanh.
Ôn Tử Nhu: “6,2 triệu USD lần thứ hai. Chiếc nhẫn này có đính kim cương xanh quý hiếm, có ai muốn ra giá cao hơn không?”
Ôn Tử Nhu thấy không còn ai muốn ra giá cao hơn cho chiếc nhẫn này thì trực tiếp tuyên bố Tô Diệp Huyên đấu giá thành công: “6,2 triệu USD lần ba. Xin chúc mừng chiếc nhẫn đã thuộc về vị tiểu thư số 02 này.”