“Tớ thấy bình thường mà, nghe ba mẹ nói chị ấy còn có bộ não siêu đỉnh rất thông minh đấy.” Tô Diệp Hy khi nhắc đến chị gái Tô Diệp Huyên biểu cảm trên khuôn mặt vui vẻ rạng rỡ lên không ít.
“Cậu nghĩ cô ấy có vào lớp chúng ta không? Mà cậu thấy chị gái mới trở về như thế nào?”
Châu Tinh Trì tuy là đàn ông con trai nhưng lại rất thích hóng chuyện, hiện tại có thể dễ dàng thấy được biểu cảm hóng hớt trên gương mặt của cậu.
“Vào lớp chúng ta hay không thì tớ không biết, nhưng chị ấy rất xinh đẹp giọng nói cũng rất hay nữa.”
Tô Diệp Hy mỉm cười khen ngợi nhan sắc và giọng nói của chị gái Tô Diệp Huyên không ngớt khiến cho Châu Tinh Trì và những bạn học khác nghe thấy đều tò mò về cô.
“Hy Hy, cô ấy trở về rồi liệu ba mẹ của cậu…” Bạch Nguyệt Di là bạn thân của Tô Diệp Hy và Châu Tinh Trì, đang ngồi bàn trên lướt điện thoại vô tình nghe thấy được câu chuyện của Tô Diệp Hy và Châu Tinh Trì.
Nên cô ấy cũng quay lại nói chuyện cùng hai người, nhưng nói được nửa câu thì dừng lại không nói tiếp mà chỉ im lặng nhìn bạn thân Tô Diệp Hy.
“Cậu không cần lo gì đâu, hiện tại ba mẹ và các anh trai đều đối xử với mình giống như lúc trước không hề phân biệt giữa mình và chị Huyên Huyên.”
Tuy Bạch Nguyệt Di không nói hết câu, nhưng thân là chị em tốt nhiều năm nên đương nhiên Tô Diệp Hy sẽ hiểu được cô ấy đang muốn nói điều gì nhẹ nhàng đáp lời.
“Như vậy thì được, chỉ cần cô ấy đối xử tốt với cậu mình cũng sẽ coi cô ấy như chị em mà đối xử lại.” Bạch Nguyệt Di tinh nghịch lắc điện thoại trong tay nhìn Tô Diệp Hy nở nụ cười xán lạn.
“Bạch Tri Ngôn, cậu đoán xem hôm nay ai đến trường chúng ta nhập học.” Châu Tinh Trì đang đứng bên cạnh Bạch Nguyệt Di nhìn thấy bạn thân Bạch Tri Ngôn liền vui vẻ cất tiếng.
“Là chị gái của Diệp Hy đúng không?” Bạch Tri Ngôn là anh họ của Bạch Nguyệt Di và cũng là lớp trưởng học bá của lớp chất lượng cao.
Ngày thường Bạch Tri Ngôn không quan tâm đến việc ngoài lề nhưng hôm nay trên đường tới lớp học, cậu nghe rất nhiều học sinh trong trường bàn tán về chuyện này nên mới biết được một chút.
Châu Tinh Trì vừa cười vừa nói: “Ai nói cho cậu biết thế? Cậu nghĩ sao về chuyện chúng ta có thể có thêm bạn mới.”
“Tôi nghe được học sinh lớp dưới nói. Nếu chúng ta có thêm bạn mới thì thêm vui thôi.” Bạch Tri Ngôn đi đến ngồi xuống vị trí bên cạnh Tô Diệp Hy và nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của Châu Tinh Trì.
“Cũng đúng, người ta nói càng đông càng vui mà.” Châu Tinh Trì đáp lời Bạch Tri Ngôn xong thì chuông vào lớp vang lên.
Cậu còn thấy giáo viên chủ nhiệm Chu Nhiên bước vào phía sau còn có Tô Diệp Huyên nên nhanh chân trở về vị trí của mình.
“Các em trật tự về vị trí của mình hết đi. Hôm nay lớp chúng ta có bạn học mới, mọi người cùng chào đón và giúp đỡ bạn ấy nhé.”
Chu Nhiên cầm cây thước gỗ trên bàn giáo viên gõ mấy tiếng để học sinh trong lớp nhanh chóng im lặng lại và giới thiệu học sinh mới.
“Chào mọi người, tôi là Tô Diệp Huyên.” Tô Diệp Huyên đưa tay tháo chiếc khẩu trang màu đen ra, nhẹ giọng giới thiệu tên mình cho các bạn học trong lớp biết.
Vừa nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Tô Diệp Huyên kèm theo giọng nói ngọt ngào của cô vang lên, học sinh trong lớp đã không nhịn được cảm thán nhan sắc tuyệt mỹ và giọng nói ngọt ngào dễ nghe của cô.