“Ư a… ma ma, chỗ đó, a…” Lãnh Sâm run rẩy kịch liệt, còn mãnh liệt hơn so vhs lần trước, lại cao trào thêm một lần nữa.
“Quận chúa là báu vật trời sinh, màиɠ ŧяiиɧ hình cánh bướm, ít có ai trên thế gian này sở hữu được, sau này quận chúa sẽ khiến phu chủ hài lòng.” Ma ma vui vẻ nói.
“Cảm ơn lời khen của ma ma.”
Lãnh Sâm run rẩy nói.
Lãnh phu nhân dịu dàng cầm khăn lau sạch chất lỏng ngoài hoa huyệt của con gái, ma ma lấy một loại thuốc được chế tạo đặc biệt ra thoa lên đó, khi thoa lên, Lãnh Sâm có cảm giác lành lạnh man mát, rồi nơi đó lại nóng lên, nhất là hoa đế.
“Hoa đế của quận chúa nhỏ lại, đây là loại thuốc quý được chế tạo đặc biệt do tổ tiên của lão nô truyền lại, quận chúa nhịn chút nhé, chỉ nóng và ngứa một chút thôi. Sau này hoa đế lớn đến cấp 5 thì phu chủ mới thích.”
“Vâng, cảm ơn ma ma.”
Lãnh Sâm chịu đựng cơn nóng mà nói.
Ma ma ấn cơ quan, vòng da trói chặt chân Lãnh Sâm thả lỏng ra.
“Quận chúa, mời xuống dưới.”
Hai chân Lãnh Sâm nhũn ra rồi, phải nhờ Lãnh phu nhân dìu mới có thể bước xuống đất, nàng còn chưa đứng vững thì ma ma đã cầm thước giã lên bộ ngực trắng nõn. Lãnh phu nhân biết tiếp theo phải đo vυ', bèn nắm lấy hai bầu ngực trắng nõn của con gái, bóp nắn núʍ ѵú.
“A, đau, mẫu thân.”
“Quận chúa cố chịu đi, đợi núʍ ѵú vừa vểnh vừa to, nô tài mới đo được.”
Nói xong, bà ta lại đánh một lần. Cứ thế, Lãnh phu nhân và ma ma phối hợp với nhau, một người đánh một người xoa nắn. Giữa tiếng nức nở của Lãnh Sâm, sau khi bị đánh mười lần, hai bầu vυ' trắng nõn ban đầu đã đỏ lên, vừa vểnh vừa sưng, đầṳ ѵú non nớt khẽ run theo tiếng nghẹn ngào của Lãnh Sâm. Ma ma cầm một sợi thước dây tới gần, quấn quanh núʍ ѵú.
“Hai vυ' của quận chúa là cấp 3, dù không đủ to nhưng có hình cầu, đầy đặn mịn màng, sau này chỉ cần xoa nắn nhiều là có thể to ra.”
“Cảm ơn ma ma đã chỉ giáo.”
Lãnh Sâm nức nở nói.
Tiếp theo là đo vòng eo.
“Eo của quận chúa rất đẹp.”
Nghe đến đây, Lãnh phu nhân thở phào, vóc dáng của bà rất đẹp nên không sợ con gái mình không thừa hưởng những đặc điểm đó, phần dưới eo cũng đẹp.
Ma ma đưa cho Lãnh Sâm một chiếc ghế kỳ lạ.
“Xin quận chúa nằm sấp lên.”
Lãnh Sâm ngoan ngoãn nằm sấp, ở giữa của chiếc ghế nhô lên, nâng cái mông trắng nõn của nàng lên. Ma ma ấn vào cơ quan, hai tay hai chân của Lãnh Sâm lại tiếp tục bị trói như lúc trước, đồng thời mông cũng bị nâng lên. Tư thế này khiến Lãnh Sâm rất xấu hổ.
Lãnh phu nhân bước tới tách hai cánh mông mềm mại của con gái ra, lộ ra hoa cúc non nớt, gió nhẹ thổi qua khiến nó co rút lại.
“Đóa hoa phía sau của quận chúa non nớt hồng hào, thuộc hàng thượng phẩm.”
Lãnh phu nhân hài lòng buông tay, tiếp đến, bà bắt đầu xoa hai cánh mông trắng tuyết. Bờ mông bị vò nắn mạnh tay, thi thoảng lại run run.