Còn ba tháng là tới đại hôn, Lãnh phu nhân đương nhiên rất bận rộn, trên dưới phủ quốc công đều tràn ngập không khí vui mừng. Lãnh phu nhân một bên vội vàng thu xếp đồ cưới, một bên tính ngày đón ma ma giáo dưỡng vào trong phủ. Luật pháp đã nói, nữ tử xuất giá phải phụng dưỡng phu quân tương lai, trước khi thành hôn ba tháng mỗi ngày đều phải do ma ma giáo dưỡng răn dạy. Ma ma giáo dưỡng này là người lúc trước phụng dưỡng Lãnh Dịch, Lãnh phu nhân từng tin tưởng nàng. Lãnh Sâm nhận được tin tức, biết chuyện mình sắp phải trải qua mỗi ngày. Nàng mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng trước khi tỷ tỷ kết hôn cũng từng có ma ma giáo dưỡng, mỗi ngày tỷ tỷ đều ở trong phòng, mẫu thân không cho nàng quấy rầy, có một ngày nàng len lén đi xem, chỉ nhìn thoáng qua đã sợ tới mức chạy đi. Hôm nay nàng cực kỳ khẩn trương.
Hôm đó, Lãnh phu nhân trở về, trong phòng chỉ còn lại ba người là mẫu tử nàng và ma ma giáo dưỡng. Ở bổn quốc, hẳn đã là tục lệ, ma ma giáo dưỡng có địa vị tương đối cao, cho dù là quốc công phu nhân cũng rất coi trọng.
“Lão nô ra mắt phu nhân, ra mắt quận chúa."
Ma ma cung kính hành lễ.
“Ma ma đa lễ, làm phiền ma ma rồi."
Lãnh phu nhân khách khí nói. Lãnh Sâm đứng một bên, có chút khẩn trương.
“Quận chúa không cần khẩn trương, đây là chuyện nữ tử cần phải trải qua trước khi xuất giá, sau khi kết hôn mới có thể mỹ mãn."
Ma ma nhìn ra nàng khẩn trương nên nhẹ giọng an ủi.
“Làm phiền ma ma rồi.”
“Vậy lão nô bắt đầu."
Ma ma nói xong, Lãnh phu nhân nhanh chóng dẫn nàng lên ghế trên, nói Lãnh Sâm quỳ xuống. Lãnh Sâm có chút khϊếp sợ, không biết mẫu thân có ý gì, vì sao lại hành đại lễ như vậy.
"Quận chúa, từ hôm nay trở đi, trước khi đến đại hôn xin hãy quên đi thân phận của mình, chỉ cần coi mình là nô tỳ hầu hạ làm ấm giường cho phu quân là được."
Nghe được mấy chữ kia, Lãnh Sâm xấu hổ đến nỗi khuôn mặt bỗng chốc ửng đỏ. Nàng nhìn về phía mẫu thân nhà mình. Lãnh phu nhân an ủi gật đầu. Nữ tử trước khi xuất giá cần được răn dạy chia làm ba loại: nghiệm thân, lễ nghi, da^ʍ kế, hôm nay sẽ bắt đầu nghiệm thân.
“Nghiệm thân cần mẹ cả đi cùng, hôm nay bắt đầu đi. Mời quận chúa cởϊ áσ.”
Lãnh Sâm cực kỳ xấu hổ, chậm chạp bất động, cuối cùng dưới ánh mắt mẫu thân chỉ có thể cởϊ áσ khoác ngoài ra, để lại đồ lót bên trong.
“Cởi ra." Ma ma nghiêm khắc nói. Lãnh Sâm chỉ có thể cởϊ qυầи ra, toàn thân trần như nhộng khiến nàng xấu hổ che chân lại.
Hoa huyệt nàng hồng hồng, bộ lông không tính là quá nhiều. Ma ma lấy một kiện y phục ra đưa cho Lãnh Sâm, "Mời quận chúa thay, ngày sau tới đại hôn cũng mặc loại y phục này."
Lãnh phu nhân bưng ra một đống quần áo, đều là do nàng tỉ mỉ chuẩn bị. Lãnh Sâm thay xong thì sắc mặt trở nên cực kỳ vặn vẹo.
Quần áo mỏng như sa, là do tơ tằm thượng hạng chế thành, vải vóc cực ít, hai quả nhũ châu trước ngực vừa vặn lộ ra bên ngoài, tiểu huyệt cũng lộ ra.
Dù sao Lãnh Sâm cũng còn nhỏ, chưa phát dục tốt lắm, nhưng cũng rất đẹp.
“Bước đầu tiên, phu nhân giúp quận chúa loại bỏ lông ở tiểu huyệt. Quận chúa, mời làm."
Lãnh Sâm được mang đến ngồi lên một cái ghế kỳ quái, chân tự nhiên tách ra hai bên, chân hơi mở. Chỉ thấy ma ma lay động cơ quan bên cạnh, hai chân Lãnh Sâm bị cột gỗ từng chút từng chút tách ra, cuối cùng hiện ra hình chữ nhất, toàn bộ hoa hộ lộ ra bên ngoài, môi âʍ ɦộ mềm mại chưa được khai phá bị hai cây gậy gỗ nhỏ khác tách ra, lộ ra khe hở hồng hồng, ngay cả huyệt sau cũng lộ ra. Lãnh Sâm chưa bao giờ như thế, nàng bất an kêu lên "Mẫu thân"
Lãnh phu nhân ở một bên an ủi: "Đừng sợ, sau này cần nghe lời ma ma chỉ dạy. Mẫu thân chỉ có thể ở bên cạnh con một ngày."
Ma ma đặt một con dao bạc nhỏ đặc biệt xuống đất, Lãnh phu nhân quỳ trước miệng hoa của Lãnh Sâm.
"Quận chúa chớ khẩn trương, tiểu huyệt căng thẳng như thế nếu lão nô làm thì chỉ sợ sẽ bị trầy, thả lỏng.”
Nói xong một tay chạm lên hoa huyệt, nhẹ nhàng vuốt ve, đồng thời ma ma ném cho Lãnh phu nhân một ánh mắt, Lãnh phu nhân cũng bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp hoa tâm nho nhỏ ở giữa, lực đạo dần dần tăng lên. Tê dại và đau đớn thổi quét toàn thân. Lãnh Sâm khẩn trương nắm chặt tay, nội tâm lại sinh ra chờ mong.
“Hoa thần của quận chúa là hình bào ngư, là loại tốt nhất.”