Sau khi nhận tập hồ sơ từ sếp Kin, Tan lên tàu điện trở về nhà nghỉ ngơi. Cô ăn tạm mỳ ly rồi nhanh chóng mở tài liệu giáo trình ra xem trước. Tan mở laptop bắt đầu soạn thảo lại bài giảng của riêng mình để chuẩn bị cho việc dạy học vào ngày mai. Bộ môn mà Tan đảm nhận dạy ở trường đại học là thay cho một vị giáo sư tâm lý học, ông ấy có việc gia đình ở nước ngoài nên ông phải quay trở về nhà, vị trí đó trống nên sếp Kin đã nhờ quen biết mà đưa Tan vào dạy thế. Môn học Tan dạy sẽ là Tâm lý học kinh tế, môn học liên quan đến nghiên cứu liên ngành giữa Tâm lý và Kinh tế học, theo những gì Tan biết thì môn học này là nền tảng phân tích nền tảng tâm lý của các hành vi kinh tế mỗi cá nhân và quan tâm đến tác động kinh tế tới tâm lý của cá nhân. Ngồi đọc giáo trình trên ghế sofa, nhâm nhi tách càphê đã được pha sẵn chợt tâm trí Tan nhớ lại quá khứ vào thời điểm chọn chuyên ngành sau khi tốt nghiệp, khi đó Tan đã tốt nghiệp loại ưu và đậu vào bác sỹ nội trú. Tan đã từng suy nghĩ bản thân cô sau này sẽ đi theo con đường giảng dạy y khoa giống với người thầy lớn tuổi mà Tan kính trọng nhất trong bộ môn giải phẫu cô từng học khi đó. Nhưng khi người thầy đó biết dự định Tan như vậy, ông ấy đã gọi Tan lên phòng dành cả tiếng để trò chuyện cùng cô. Người thầy lớn tuổi đó đã nói với Tan:" Tan à, thầy đã thấy sự nổ lực của con trong cả chặn đường dài để đạt được thành tích như hôm này. Thầy cũng biết con rất kính trọng ta, có thể con hiện tại đang lấy thầy làm điểm tựa đích để từ đó không ngừng phấn đấu để trở thành phiên bản của ta. Nhưng Tan à, một bác sỹ giỏi không phải chỉ cố gắng trở thành bản sao của người khác, mà nó phải được đánh giá vào quá trình họ học và quá trình họ trải nghiệm thực tế. Con biết ta đang nói gì mà, phải không? Con rất khó khăn trong việc giao tiếp mặc dù con đã cố gắng rất nhiều nhưng có những lúc đó không phải chỉ cố gắng không thôi là đủ, con còn phải học cách chấp nhận nhược điểm của bản thân và tự tìm một cánh cửa khác tốt hơn để bản thân mình cảm thấy thoải mái nhất, không vì mình muốn trở thành ai đó được. Bác sỹ giỏi không chỉ biết cứu người hoặc bác sỹ giỏi chỉ biết dạy những người khác trở thành bác sỹ giỏi giống công việc của ta đang làm. Bên cạnh đó còn có những vị bác sỹ giỏi khác nữa, công việc của họ vẫn âm thầm giúp người theo cách riêng của họ, những người ấy đã thay mặt các nạn nhân nói lên oan ức hoặc lời trối cuối cùng trước khi chết. Công việc ấy được gọi là đọc vị người mất, nó rất cao cả và được đánh giá rất cao bởi những người bác sỹ già như ta. Vì những người như họ đã phải đánh đổi bản thân từ thời gian đến tinh thần rất nhiều. Ta kêu con vào đây không phải thuyết phục con đi theo con đường này, mà ta chỉ đưa ra cho con thêm một cánh cửa mới để không lãng phí một vị bác sỹ giỏi như con. Nếu tương lai sau này con ổn định hơn và bản thân con có thể thích ứng lại hoàn cảnh, lúc đó con vẫn còn muốn trở thành thầy như ta thì con cứ theo, thầy sẽ không khuyên con như ngày hôm nay ta làm. Tan à! thầy tin con hiểu được thầy đang nói gì và thầy biết con sẽ chọn được con đường mình xứng đáng theo đuổi".
Reng reng reng (Tiếng chuông điện thoại reo)
Tan bị tiếng chuông làm cho giật mình, cô nhìn trên màng hình thì thấy số của đồng nghiệp Max bên đội pháp chứng gọi. Tan bắt máy nghe:
"Hello, Tan nghe."
Bên phía đầu kia tiếng Max nói:" Bác sỹ Tan, theo như kết quả phân tích mẫu tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà cô lấy của nạn nhân Janny và nạn nhân Chin, chúng tôi tra hoàn toàn khớp nhau. Điều này chứng minh cả hai nạn nhân đều bị gϊếŧ bởi một hung thủ. Nhưng có điều chúng tôi không thể tìm thấy DNA của tên hung thủ trong mẫu tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó, đội của chúng tôi sợ bị sai xót nên đã chạy kiểm tra lại nhưng vẫn không tìm thấy DNA. Hiện tại việc xác định danh tính hung thủ vẫn còn là bí ẩn".
Tan đáp lại:" Việc không tìm thấy DNA của hung thủ trong mẫu tϊиɧ ɖϊ©h͙ Tan không lấy làm ngạc nhiên mấy, vì điều này Tan cũng đã từng đặc nghi vấn tại sao tên hung thủ có thể ngang nhiên để lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bản thân trong người nạn nhân mà không chút lo sợ sẽ bị cảnh sát tìm ra hắn. Bây giờ thì Tan đã biết, bởi vì hắn rõ bản thân mình có căn bệnh vô sinh nên khi quan hệ với nạn nhân hắn không lo sẽ để lại DNA trong dịch nhầy ở người các nạn nhân nữ. À! vậy còn mẫu chất trắng giống như kem được tìm thấy trong móng tay cả 2 nạn nhân là gì?".
Đồng nghiệp Max nói tiếp:" Mẫu đó chúng tôi phân tích thành phần có Salicylic Acid hay còn gọi là (BHA), ngoài ra nó còn có các chất khác như: α-pinen, ß-caryophyllen, δ-cadinen, monoterpen phenol. Những chất này làm tôi nghĩ đến thành phần kem trị mụn mang tính chất tự nhiên; rất có thể hung thủ là một tên có da nhạy cảm nên hắn mới dùng loại kem trị mụn có các thành phần tự nhiên như vậy, tôi xin lỗi vì đã gọi điện cho cô giờ này Tan, tôi có đang làm phiền cô không? Vì tôi có nghe sếp Kin nói cô sẽ tham gia giảng dạy ở bên trường của nạn nhân nên tôi hi vọng với manh mối mới này cô có thể để ý khoanh vùng hung thủ".
Tan trả lời lại đồng nghiệp pháp chứng:" Không có, tôi còn phải cảm ơn anh vì đã cho tôi biết tin tốt như vậy. Tan cảm ơn anh Max, chào anh".
Có được thông tin từ đồng nghiệp Max bên tổ pháp chứng kịp thời Tan dự định sau sáng mai nhận dạy lớp xong Tan sẽ đảo một vòng quanh Khoa Kinh Tế để quan sát với hi vọng có thể tìm được may mắn.