Cực Phẩm Nhà Chồng

Chương 5

“Không phải anh cho vợ áo lông chồn giả vì để tiền cho tiểu tam à? Sao không dám nói vậy? Tôi là phụ nữ thì sao? Mẹ anh không phải là phụ nữ hả?”

“Còn chị, tiền tôi có bẩn cũng không thối như miệng chị, chị vào tận l*иg chó để nhặt 200 cơ mà, c.ứt chó không chê hôi lại ngại tiền tôi bẩn?”

“Vô liêm sỉ nhất là chị, ngày trước chị làm gái kiếm được ít tiền rồi lại tìm một người thành thật để cưới, vậy mà nhìn ai cũng nói không sạch sẽ, chính chị còn dơ thấy m.ie - Dơ muốn ch.ết”

Tôi chửi một tràng rồi ngừng lại, trong nhà bùng nổ luôn.

Chân thành cảm ơn mẹ chồng, mới về nhà hai ngày bà đã kể cho tôi nhiều chuyện hay ho như vậy.

“A a a! Tôi liều mạng với ông, cái thứ ở trên giường vô dụng mà còn nuôi tiểu tam! Ông có cảm thấy buồn nôn không?”

“Cô mới buồn nôn, tôi còn không hiểu sao có mùi thối thì ra do giày cô dính c.ứt chó!”

“Đmm, mày vậy mà đi làm gái. Bởi vậy tao còn chưa hiểu vì sao tao bị bệnh phụ khoa!”

….

Tiếng thét chói tay, âm thanh đánh nhau và tiếng trẻ con khóc la như nước rơi vào chảo dầu, nổ bốp bốp!

Mẹ chồng bước đến bên Vu Vi Đông, không biết đã nói gì!

Vu Vi Đông cúi đầu xuống, nhẹ nhàng khuyên bảo tôi: “Tiểu Mộng, em cũng nói ra hết rồi, là mẹ hành xử không phải, anh thay mặt mẹ xin lỗi em!”

“Còn nữa, anh sẽ không để bọn họ nói bậy nữa, yên tâm, sau này cũng sẽ không.”

“Nếu không thì sáng sớm ngày mai chúng ta về nhà em?”

Nhìn Vu Vi Đông lật mặt như lật bánh tráng, tôi vô cùng nghi ngờ.

Hắn lại muốn làm chuyện tự hủy gì nữa?

Tôi cũng không suy nghĩ quá nhiều bởi vì câu nói cuối cùng của hắn đã chạm đến lòng tôi.

Thời gian trước, do công việc bận rộn nên tôi rất ít khi về nhà, quả thật là nhớ ba mẹ nhiều lắm.

Tôi nửa tin nửa ngờ để hắn kéo tay tôi về phòng.

Hắn khi thì đưa hoa quả, khi thì xoa chân bóp vai tựa như lúc mới yêu đương.

Khi đó, tôi chịu gả bởi vì hắn tốt với tôi. Dù trong hoàn cảnh nào hắn cũng sẽ đặt người yêu ở vị trí thứ nhất.

Hắn cẩn thận chăm sóc lại che chở bảo vệ, cho nên tôi mới không để ý đến việc môn đăng hộ đối mà kết hôn với hắn.

Chúng tôi có công việc ở trong thành phố, trước khi kết hôn bố mẹ cũng mua căn hộ cho tôi bình thường rất ít khi về đây nên cũng sẽ không cãi nhau.

Dù cho có điều khác biệt nhưng hắn biết tôi ăn mềm không ăn cứng nên thường nhận lỗi, dỗ dành trước sau đó mọi chuyện đều qua.

“Đầu tiên em ngủ một giấc ngon đi, anh và mẹ tiễn họ hàng về, làm xong cơm tối sẽ gọi.”

Tôi gật gật đầu nằm trên giường gửi tin nhắn.

Trong nhóm ba và mẹ mỗi người gửi một cái bao “Hoan Nghênh Về Nhà” còn kèm thêm hai bao lì xì to.

Cho dù sống to gió lớn, ba mẹ vĩnh viễn là nơi tránh gió ấm áp nhất của tôi.