Từ lúc Dương Liễm lấy thân phận giáo sư sinh vật học để đặt chân được vào ngôi trường này, Doãn Đình Phong không lúc nào lơ là cảnh giác. Anh chắc chắn tên này có mục đích không chính đáng, trong này hắn là có âm mưu gì đó.
Dưới cặp mắt giám sát 24/24 của anh, tên Dương Liễm này lại chẳng hề để lộ bất kì hành vi kì lạ hay khả nghi nào, ngược lại thật sự tỏ ra một vẻ mặt giáo sư dạy học nghiêm túc.
Điều này khiến cho Doãn Đình Phong thực có chút đau đầu. Nếu tên điên này làm ra hành động lộ liễu gì anh còn có thể nhìn ra sơ hở. Đằng này, hắn không có làm cái gì xấu xa, yên phận làm thầy dạy học. Bảo anh sao có thể không bất an cho được.
Trong giờ học luyện tập quan sát vật mẫu ở phòng thí nghiệm của trường học. Các bạn học lúc này ai nấy đều nghiêm túc chăm chú quan sát vật mẫu qua lăng kính hiển vi. Trường Lạc cũng không ngoại lệ.
Ngay lúc cô được phân nhóm với Liễu Thu hai người đang quan sát vật mẫu qua ống kính thủy tinh. Bất chợt cô cảm nhận được từ phía sau lưng có một bàn tay to khỏe đang đưa ra phía ngang mặt mình mà cầm vào lăng kính trước mặt cô.
Trường Lạc giật mình một cái, phát hiện người đằng sau vậy mà lại là Dương Liễm.
Trường Lạc ánh mắt đề phòng ngay lập tức dịch người sang một bên, thoát khỏi sự bao vây của Dương Liễm.
Doãn Đình Phong đứng rất gần chỗ đó, vừa rồi lúc Dương Liễm vừa ra tay thì ánh mắt sắc lạnh anh ngay lập tức tia đến. Anh theo bản năng không kiểm soát được hành động của mình mà lao đến đẩy mạnh Dương Liễm ra, nét mặt căng ra, nhíu chặt mày mà hắng giọng.
"Định làm gì?".
Dương Liễm bị anh dùng lực đạo mạnh đẩy hất sang một bên khiến cho cả người loạng choạng, đứng không vững mà phải tì tay chống vào một bên bàn.
Hành động trong vô thức của Doãn Đình Phong khiến cho các học sinh khác ngay lập tức đem ánh mắt chú ý đến bên này.
Đám học sinh vừa rồi bắt kịp hình ảnh liền bắt đầu xì xào to nhỏ. Đây lại là chuyện gì đây?
Vừa rồi nếu bọn họ không nhìn lầm thì giáo sư Dương là đứng sát phía đằng sau Diệp Thanh Thanh làm ra hành động mờ ám. Nam thần mới chuyển tới Doãn Đình Phong trông thấy cảnh này lại đen mặt tức giận.
Đám nữ sinh trong lớp có trí tưởng tượng phong phú ở trong đầu liền suy diễn ra một tràng kịch bản tình yêu học đường.
Vị giáo sư trẻ tuổi cùng với nam thần lạnh lùng đang công khai cạnh tranh cùng một người con gái sao?
Liễu Thu là người đứng gần nhất cùng cảnh tượng vừa rồi đều thu trọn vào tầm mắt. Ở trong đầu cô gái này liền tưởng tượng ra tình huống trước mắt.
Chuyện này nghĩ kĩ cũng không phải không có khả năng. Giáo sư Dương trẻ tuổi như vậy, lại còn đẹp trai, phong độ, quan trọng là còn chưa có bạn gái, cùng với nữ thần của bọn họ thành một đôi cũng không tệ. Nhưng mấu chốt là Doãn Đình Phong trước đó cũng đã công khai tay trong tay với nữ thần. Cái tam giác tình yêu này có vẻ hơi phức tạp đây?
Sau khi lấy lại trọng lực đứng thẳng người, lúc này Dương Liễm mới nở một nụ cười đầy giả tạo, thân thiện nói.
"Bạn học Doãn, tôi chỉ là thấy cách quan sát của bạn học Diệp không được chuẩn cho lắm, muốn xoay lại lăng kính thôi mà ".
Cả Trường Lạc và Doãn Đình Phong có ngu mới tin mấy lời biện minh vớ vẩn của tên nguy hiểm này.
Doãn Đình Phong giờ phút này lại càng đề phòng, cảnh giác với Dương Liễm hơn. Ánh mắt lạnh lẽo thập phần đem vứt cho Dương Liễm. Giọng nói băng lãnh vang lên.
"Không mượn thầy quan tâm. Người con gái của tôi tôi tự biết chiếu cố ". Nói rồi không để mọi người xung quanh kịp phản ứng, Doãn Đình Phong trực tiếp nắm lấy cổ tay Trường Lạc kéo cô rời khỏi phòng học.
Đám học sinh lúc này đều đưa mắt nhìn nhau. Dương Liễm trên khóe miệng vẫn cong lên một đường, nhưng ánh mắt tự lúc nào đã trở nên tăm tối đáng sợ.
Anh ta bất giác hơi cúi đầu, hướng mắt nhìn xuống lòng bàn tay mình đang có một sợi tóc dài xoăn nâu đen đang cuộn vò lại. Chính là sợi tóc vừa rồi Dương Liễm đã nhân cơ hội giứt lấy từ mái tóc của Trường Lạc. Đồng tử anh ta co lại nhìn đến sợi tóc không biết định làm gì tiếp theo.
….
Ở trong căn phòng thí nghiệm với vô số những vật thể kì lạ, tạo cho người ta cảm giác rùng rợn đến lạnh sống lưng.
Dương Liễm trên tay đang cầm một mẫu tóc kì lạ, ánh mắt sắc lạnh nhìn qua nhìn lại mấy lần. Sau đó liền quay ngoắt sang nhìn đến một góc phòng.
Đường Tình Uyển cả người run rẩy, ngửi mùi máu tanh nồng trong phòng khiến cho cô ta không khỏi buồn nuôn. Sắc mặt xanh xao, kinh hãi liếc đến cơ thể một nữ sinh vừa rồi mới bị Dương Liễm lấy máu mà ngất lịm đi.
"Dương Liễm. Anh..anh còn muốn uống máu mấy người nữa?...Đây đã là người thứ tám...tôi...tôi không thể làm theo cách cũ dụ mấy nữ sinh đi theo đến đây đâu.
Bây giờ hiệu trưởng đã bắt đầu cho người điều tra rồi! ".
Dương Liễm dùng ánh mắt chết chóc quét qua người Đường Tình Uyển khiến cho cô ta bất giác sợ sệt mà khom người lại, cụp mắt xuống không dám nhìn thẳng đến Dương Liễm.
Lúc này Dương Liễm mới cất giọng khàn đặc.
" Tôi không cần cô phải đi mang mấy nữ sinh đó tới đây nữa. Hiện tại...không cần biết bằng cách nào, tôi muốn cô phải mang Diệp Thanh Thanh đến đây cho tôi ".
Lời vừa dứt, Đường Tình Uyển phản ứng không kịp, giật mình trợn tròn mắt kinh ngạc. Yêu cầu của Dương Liễm lần này lại nằm ngoài dự đoán của cô ta.
Tuy trong lòng còn nhiều thắc mắc nhưng cô ta cũng không hỏi nhiều. Cứ vậy gật đầu đồng ý rồi rời đi.
Lúc đi ra khỏi căn nhà đó, cô ta nhìn ngang nhìn dọc mấy cái, thấy không có ai ở xung quanh mới thong thả rời đi.
Chính là nói ở trong đầu cô ta có mấy phần nghi hoặc, nhưng nghĩ đến tên Dương Liễm kia vốn là một con quỷ gϊếŧ người trong bóng tối, Diệp Thanh Thanh nếu rơi vào tay người như vậy khẳng định sẽ thảm đến thân tàn ma dại.
Nghĩ như vậy, cả khuôn mặt Đường Tình Uyển lại vặn vẹo, méo mó đến quỷ dị. Cô ta nở một nụ cười xấu xa, suy nghĩ có thể mượn tay Dương Liễm để trừ khử người cô ta căm ghét nhất, cũng là một ý tưởng hay.
Ngày hôm sau, mọi chuyện trên lớp vẫn như thường lệ không có điểm gì khác biệt. Chỉ là Dương Liễm kia hôm nay lại không có đến dạy.
Vào lúc tan học, bình thường Trường Lạc đều sẽ cùng Liễu Thu đi bộ cho đến hết đoạn đường gần trường trở ra. Hôm nay cũng vậy.
Có điều, ngay lúc cô cùng Liễu Thu vừa mới ra khỏi cổng trường lại nghe thấy tiếng của Đường Tình Uyển gọi lại.
"Thanh Thanh, Doãn Đình Phong nói có chuyện muốn tìm cậu ở đằng kia, hình như là việc rất quan trọng ".
Trường Lạc cùng Liễu Thu quay lại nhìn Đường Tình Uyển, thấy cô ta báo lại với mình, kì thực trong lòng Trường Lạc không khỏi sinh ra nghi ngờ.
" Hệ thống, có phải cô ta lại có ý đồ xấu gì không? ". Trường Lạc ở trong đầu trao đổi với hệ thống.
Không ngoài dự đoán, hệ thống đáp lại đúng như cô suy đoán.
( Kí chủ, cô ta là đang lừa cô đó. Là muốn đem cô đến chỗ tên Dương Liễm kia ].
Biết được mục đích của Đường Tình Uyển từ trong miệng hệ thống, Trường Lạc ở bên ngoài cười nhạt, tự thấy chiêu trò này của Đường Tình Uyển cũng quá tầm thường rồi.
" Hừ! Cô ta muốn chơi, tôi liền chơi cùng cô ta. Để xem bọn họ còn có thể làm gì tôi ".
Trường Lạc quay sang bảo Liễu Thu cứ về trước, mình đi xem Doãn Đình Phong định nói chuyện quan trọng gì.
Liễu Thu mới đầu ánh mắt định kiến nhìn đến Đường Tình Uyển. Xong vẫn là bản thân ra về trước.
Đường Tình Uyển dẫn đường cho Trường Lạc đi đến con đường hướng ngược lại. Lúc đi đến đoạn vắng người, Trường Lạc giả bộ cao giọng hỏi. " Sao đi lâu như vậy vẫn chưa thấy Doãn Đình Phong? ".
Ngay khi cô vừa định quay đầu lại thì một bàn tay nhỏ cầm theo chiếc khăn đã được tẩm thuốc mê từ phía sau đưa tới bịt miệng cô lại.
Đường Tình Uyển thấy Trường Lạc rất nhanh đã bị thuốc mê của mình làm cho ngất đi. Cô ta bèn thu dọn hiện trường, cố gắng lôi người Trường Lạc đi lên một chiếc taxi. Bắt xe điểm đến chính là căn nhà riêng bí mật của Dương Liễm.