Cố Trường Lạc vừa mở mắt ra liền phát hiện bản thân đang nằm trên một thảm cỏ rậm rạp, xung quanh bốn phía đều là cây cối um tùm.
Cô khẽ gượng dậy, phát hiện cơ thể này có vài vết trầy xước, có lẽ là vừa mới bị cành cây quệt vào.
Cô nhìn không gian ảm đạm, u tối của khu rừng mình đang đứng, hơi nhíu mày mở miệng hỏi hệ thống.
" Hệ thống, ta đang ở đâu? ".
Hệ thống nó rất nhanh liền cung cấp thông tin cho cô. Một thanh âm vang lên trong đầu cô bắt đầu truyền tải cho cô một lượng kí ức của cỗ thân thể này khiến cho đầu óc Trường Lạc có chút đau đớn, cảm giác bị một vật gì đó đè nặng lên đầu vậy.
Nguyên chủ ở thế giới này tên là Phương Lan Nhi, là thiên kim tiểu thư giàu có nhà họ Phương. Nam nữ chính trong thế giới này đều là những con nhà hào môn thế gia. Nam chính Trần Gia Khương, người thừa kế tập đoàn Trần thị, nữ chính Lý Ái Ninh, là thiên kim nhà họ Lý. Hai người bọn họ là bạn thân của nhau thời còn đi học. Có điều, bọn họ là bộ ba chơi thân với cả nữ phụ Phương Lan Nhi.
Nam chính vốn là yêu nữ phụ từ thời còn đi học. Thế nhưng ai biết được nữ chính lại thích thầm nam chính. Thấy Trần Gia Khương và nữ phụ Phương Lan Nhi ở bên nhau hạnh phúc, nữ chính chỉ biết ghen tỵ trong lòng, ở phía sau nhìn theo nam chính.
Nhưng sau đó, đúng là ông trời đã giúp Lý Ái Ninh rồi. Vào đúng ngày sắp diễn ra lễ đính hôn của Trần Gia Khương và Phương Lan Nhi, bọn họ liền phát hiện ra Phương Lan Nhi mất tích. Không một ai biết Phương Lan Nhi đã đi đâu.
Người nhà họ Phương rất lo lắng cho con gái mà sai người tìm kiếm lục tung khắp cả thành phố nhưng vẫn là không tìm ra manh mối gì.
Mà nam chính trong khoảng thời gian không có nữ phụ ở bên cạnh đã rất đau buồn, tuyệt vọng vì không tìm thấy người mình yêu. Nhân lúc này, nữ chính đã nhảy vào an ủi, ở bên cạnh nam chính, từng bước làm cho nam chính quay lại nhìn cô ta.
Sau đó...
Cố Trường Lạc chau mày hỏi hệ thống.
" Sau đó thì sao? ".
Không có sau đó. Tất nhiên, tình cảm của nam chính dần chuyển qua nữ chính, mưa dầm thấm lâu liền chấp nhận tình cảm của nữ chính mà dần quên đi nữ phụ. Hai người bọn họ cuối cùng chính là Happy Ending rồi!
Cố Trường Lạc chậc, chậc mấy cái.
" Nam chính này thật không chung tình chút nào! ". Chính là không phải gu của cô.
Vậy còn nữ phụ như cô thì sao?
Nữ phụ thực ra là bị người ta hãm hại, có người nào đó đã thuê một đám người bắt cóc Phương Lan Nhi rồi đưa cô đi thật xa khỏi thành phố, tới một khu rừng hoang vắng ít người biết đến định thủ tiêu cô.
Vừa rồi Phương Lan Nhi trong lúc thập tử nhất sinh đã đánh lừa bọn chúng mà chạy một mạch muốn trốn thoát họng súng của bọn chúng. Nhưng lúc chạy lại vô tình lăn từ trên mõm đất cao xuống đến chỗ này. Nữ phụ chính là chết vào thời điểm này, vừa vặn đúng lúc linh hồn của Trường Lạc xuyên vào khiến cho cơ thể này sống lại.
Nữ phụ trong thế giới này vốn chỉ là vật hi sinh cho tuyến tình cảm của hai nam nữ chính đến được với nhau, hiểu rõ lòng mình. Nhưng nữ phụ cũng là người mà! Cũng cần được sống, được hạnh phúc!
Cố Trường Lạc dùng tư duy phân tích sắc bén của mình, thuận miệng hỏi hệ thống một chuyện.
" Hệ thống, sao ta cứ cảm thấy nữ chính trong câu chuyện này không được đơn giản như vẻ bề ngoài nhỉ? ".
Hệ thống nó vang lên thanh âm " ting " một cái, cao giọng nói với cô.
[ Chính xác! Kí chủ thật là có con mắt tinh tường. Nữ chính trong câu chuyện này có vẻ ngoài là bạch liên hoa, nhưng thực chất chính cô ta lại là người đứng sau vụ mất tích của nữ phụ Phương Lan Nhi ].
Lời nói của hệ thống khiến cho cô càng thêm nghi hoặc, khó hiểu.
" Vậy mà cũng có thể làm nữ chính được sao? ".
Hệ thống nó chỉ biết cười trừ, từ từ giải thích với cô.
[ Chuyện này là xây dựng một nữ chính thuần khiết, si tình với nam chính, cũng không có nói đến tình tiết bị ẩn giấu là nữ chính hại nữ phụ. Người viết bộ truyện này chỉ đơn giản là viết sao cho nữ chính đến được với nam chính ấy mà! Vậy nên mới có những oan hồn nữ phụ không được siêu thoát cần cô xuyên tới thay đổi kết cục của họ ].
Trường Lạc đã hiểu, cô đứng thẳng lưng, phủi sạch bụi trên người rồi mới thản nhiên hỏi nó.
" Nhiệm vụ của ta ở thế giới này là gì? ".
Thanh âm hệ thống vang lên cứng ngắc.
[ Nhiệm vụ thứ nhất, hoàn thành tâm nguyện của nữ phụ Phương Lan Nhi là bình an trở về nhà họ Phương, chăm sóc cho cha mẹ của cô ấy và sống thật hạnh phúc. Còn nhiệm vụ thứ hai, lúc thích hợp ta sẽ nói cho cô biết ].
Trường Lạc không khỏi thắc mắc, cô cất tiếng hỏi lại hệ thống.
" Nữ phụ này không có tâm nguyện trả thù kẻ đã hại chết cô ấy sao? ".
[ Không có, nhưng nếu kí chủ muốn thì vẫn có thể ].
Trường Lạc cười khẩy, bình thản nói.
" Vậy được. Những kẻ đã hại người khác mà còn được sống ung dung tự tại, há có thể bỏ qua cho được. Nữ chính, đợi tôi trở về chơi với cô! ".
Hệ thống nó nhìn thấy điệu cười quỷ dị của cô thì không khỏi rùng mình một phen.
Có phải là nó chọn sai kí chủ rồi không! Kí chủ nhà nó thật quái gởm a!
Cố Trường Lạc theo sự dẫn dắt của hệ thống liền lần ra được khỏi khu rừng kia, có điều lúc cô thoát ra lại nhìn thấy một căn nhà gỗ nằm trơ trọi ở mảnh đất trống ngoài bìa rừng. Thanh âm hệ thống đột nhiên nói cô phải đi vào căn nhà đó.
Tuy là không hiểu tại sao hệ thống nó lại bảo cô làm như vậy nhưng nghĩ nghĩ một lát, đúng là cần tìm sự giúp đỡ.
Trường Lạc đi đến trước cửa nhà sàn kia, gọi gọi mấy tiếng. Một lát sau, mới thấy cánh cửa mở ra, một người đàn ông cao ráo, đẹp trai với khuôn mặt góc cạnh đứng trước mặt cô.
Vừa nhìn thấy cô, anh ta liền hơi nghiêng đầu, dùng ánh mắt tò mò nhìn lướt qua cô một lượt, khoanh tay lại đứng tựa vào khung cửa mà cất giọng trầm ấm hỏi.
" Cô là ai? ".
Trường Lạc trước sức quyến rũ, đầy mị hoặc của người đàn ông này, cô có chút cảm thán trong lòng. Nhưng lại nghe thấy cái giọng lạnh lùng, có phần hơi chảnh của anh ta cất lên thì liền mất cả hứng. Cô cao giọng nói với anh ta.
" Tôi bị lạc, không trở về nhà được muốn vào đây nhờ giúp đỡ ".
Giọng nói của cô cứng ngắc, nào có phải cái giọng điệu khẩn cầu, nhờ sự trợ giúp đâu. Rõ ràng là đang dọa người thì có.
Hệ thống nó lúc này liền vang lên thanh âm thông báo với cô.
[ Kí chủ, nhiệm vụ thứ hai của người là công lược nam phản diện Lê Hạo Thành. Điểm hảo cảm hiện tại là 0% ].
Trường Lạc nghe thanh âm trong đầu mình, có chút mơ hồ hỏi.
" Hệ thống, nhảy đâu ra cái nhiệm vụ quần què này vậy. Còn cả...tên Lê Hạo Thành lại là ai? ".
Hệ thống tốt bụng nhắc cô.
[ Chính là người đang đứng trước mặt cô đó ].
Cố Trường Lạc: "..."
Hệ thống, mi đang trêu đùa ta phải không? Sao mi không nhắc sớm!!!