Xây Dựng Sự Nghiệp Giữa Tu La Tràng

Chương 32: May mắn ngoài ý muốn

Lúc Cố Lẫm đi ra khỏi phòng tắm, đã là một giờ sau.

Đồng hồ lớn đã điểm chín giờ, chỉ có một chiếc đèn bàn chạm khắc nhỏ được bật lên trong phòng khách, ánh trăng từ cửa sổ sát đất lẳng lặng tràn vào, sàn nhà gỗ du đỏ thẫm bị nhuộm thêm một ánh xanh nhợt lạnh lẽo.

Cố Lẫm mặc áo ngủ bước vào vầng sáng, trên điện thoại di động hiện lên mười cuộc gọi nhỡ, đều của trợ lý A Mạc. Trên bàn trà có hai bao tiền mặt lớn, cùng một tờ giấy:

“Ngân hàng đóng cửa, ở đây là 1.45 triệu, bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt, chỗ còn lại coi như là tôi nợ anh, tổng cộng 550 ngàn, đây là giấy ghi nợ, cả vốn lẫn lãi tôi sẽ nhanh chóng trả hết. Kí tên: Thương Hành.”

Tóc Cố Lẫm vẫn còn đọng vài giọt nước, ánh sáng mờ ảo giúp che đi vết ửng đỏ trên da, anh lấy một điều thuốc kẹp giữa hai ngón tay, dựa vào sô pha, thân thể vẫn còn lưu lại một chút khó chịu sau khi dược lực rút đi, anh nhíu mày, bấm số điện thoại của trợ lý.

“Gọi bác sĩ tư của tôi tới đây.”

“Cố tổng, ngài không sao chứ? Tên Thương Hành kia…” Thanh âm vội vàng của trợ lý qua điện thoại nghe có chút sai lệch.

“Tôi không sao. Anh đi điều tra máy quay tiệc rượu hôm nay, cả nguồn gốc của rượu nữa. Mặt khác.” Cố Lẫm hơi ngừng lại: “Về Thương Hành, cùng tình huống gia đình cậu ta, làm một bản báo cáo kĩ càng khác cho tôi.”

*

Nửa giờ trước, Thương Hành đã trở lại phòng tiêu chuẩn của mình.

Vừa vào cửa, đã nhận được ngay điện thoại từ Chu Đồng, tiếng chuông di động dồn dập không phiền không chán vang lên một lần lại một lần.

Thương Hành trong chớp mắt từ phú ông trăm vạn biến trở về một nghèo hai trắng đeo thêm nợ, miệng ngậm một chiếc bàn chải đánh răng, nhấn nút loa ngoài:

Điện thoại đầu kia do dự một hồi, mới vang lên âm thanh thật cẩn thận của Chu Đồng: “Tiểu Thương à, mạo muội hỏi một câu, cậu và Cố tổng có quan hệ như thế nào?”

Thương Hành nghĩ nghĩ, nói: “Có quen biết.”

Trong điện thoại truyền đến tiếng hít sâu cực nhẹ, Chu Đồng ép tư thái xuống thấp hơn:

“Thì ra là cậu có quen biết với Cố tổng, một khi đã như vậy, sớm nói tôi nghe một chút, mọi người đều là người một nhà, nếu cậu muốn tiến vào Hoài Mộng, đây không phải là chuyện dễ dàng hay sao? Làm sao nên nỗi sinh ra nhiều hiểu lầm như vậy.”

Thương Hành âm thầm cười cười: “Chu tiên sinh, để đáp tạ việc thuận lợi ký hợp đồng, tôi đây cũng có một tin tốt, cùng một cái tin xấu, ông muốn nghe cái nào trước?”

Chu Đồng cười làm lành: “Ha hả, Tiểu Thương đúng là nói giỡn, cậu nói tốt trước đi.”

Thương Hành nhếch khóe miệng: “Tin tức tốt là, tôi đã xóa bỏ video, cái ‘hiểu lầm’ này sẽ không truyền ra ngoài nữa, ông có thể yên tâm.”

Chu Đồng cảm tạ đầy miệng: “Nhìn xa! Có quyết đoán! Tôi quả nhiên không nhìn lầm người, lấy tư chất của cậu, sớm muộn gì cũng thăng chức rất nhanh!”

Thương Hành chậm rãi nói tiếp: “Tin tức xấu là, rượu bị ông bỏ thuốc, không may mắn lắm được Cố Lẫm uống, anh ta nhất định sẽ truy cứu.”

“Cái gì?” Tiếng thét của Chu Đồng nháy mắt dâng cao lên mấy decibel: “Thương Hành, tôi đã làm theo yêu cầu của cậu cho cậu điều kiện hợp đồng tốt nhất, cậu có quen biết Cố tổng, giúp anh à tôi nói nói nói tốt vài câu, cầu xin cậu! Tôi thật không phải là cố ý đâu! Tôi sai, tôi thật sự biết sai, tôi đã hối cải rồi! Về sau cũng không dám phạm nữa!”

Thương Hành: “Chu tiên sinh sớm có lòng tỉnh ngộ thì, nào đến nỗi này đâu? Tôi lại tặng kèm tin tức tốt nữa vậy.”