Xây Dựng Sự Nghiệp Giữa Tu La Tràng

Chương 5: Cốt truyện lệch lạc

Cửa sổ toàn cảnh được chà lau đến không còn một hạt bụi, sáng như gương, mơ hồ phản chiếu ra nhan sắc lạnh lùng của Cố Lẫm.

Anh cúi đầu nhìn tin tức trợ lý riêng vừa gửi đến, ngón cái nhẹ nhàng trượt qua điện thoại di động, trên màn hình là kết quả điều tra một vài thông tin đơn giản về Thương Hành.

Thương Hành, 22 tuổi, sinh viên vừa tốt nghiệp, một nhà bốn miệng ăn chen chúc trong một căn hộ chung cư đi thuê chưa đầy bốn mươi mét vuông, có một cặp cha mẹ nuôi thích cờ bạc và một em trai chơi bời lêu lổng, chỉ có mình Thương Hành gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn mặc đánh mặc mắng bị ép buộc trả nợ, là hoàn cảnh tiêu chuẩn của một bông hoa khổ tình.

Nhìn đến đây, ngón tay Cố Lẫm hơi hơi ngừng lại, trước khi nhận ra chính mình đã xuyên vào sách, anh chưa bao giờ nghĩ tới một ngày kia, nội dung phim giờ vàng sẽ có liên quan gì đến mình.

Trên thực tế, anh cũng chưa đọc qua tiểu thuyết này, chỉ có một chút kí ức với cốt truyện đến từ một kịch bản chuyển thể trong một buổi duyệt đầu tư.

Kịch bản không thay đổi cốt truyện sáo rỗng cũ kĩ ban đầu: Các tuyến nam phụ cao phú soái đấu trí đấu dũng, tranh giành tình nhân là đóa hoa trắng bình thường mang tên nhân vật chính.

Tổng giám đốc Cố Lẫm tình cờ trùng tên với anh, sau nửa câu chuyện đi trên con đường theo đuổi vợ yêu, cuối cùng xử lí tất cả tình địch thành công thượng vị.

Trong một loạt các dự án chuyển thể, kịch bản này không có gì mới.

Cố Lẫm kiên nhẫn đọc, khi đọc đến đoạn nhân vật chính Thương Hành trì độn trong tình cảm một bên được nam thứ ba ôm ôm ấp ấp an ủi, một bên là nam thứ hai ghen tuông vẫn khăng khăng khẳng định “chúng ta chỉ là bạn bè”, Cố Lẫm rốt cuộc không lưu tình chém rớt kịch bản.

Trăm triệu không ngờ tới, anh đã bị “báo ứng” nhanh như vậy, xuyên thành bá đạo tổng tài bị “ấn đầu theo đuổi vợ”.

Cố Lẫm trước khi xuyên qua, cũng mang xuất thân hào môn hiển hách hạng nhất giống như trong sách, một ngày 24 giờ ở trong trạng thái làm việc 18 giờ, cẩn trọng hết lòng vì gia tộc, nhưng bởi vì thân phận con riêng ngoài giá thú mà sau khi cha qua đời bị đuổi ra khỏi hội đồng quản trị, không có quyền thừa kế.

Còn hiện tại, anh đã thành con trưởng danh chính ngôn thuận.

Cũng coi như thất chi đông ngung, thu chi tang du. (mất bên đông, được bên tây)

Cố Lẫm đưa tay day trán, dưới mắt hiện lên một bóng đen nhỏ, điều duy nhất làm anh lo lắng chính là, nếu anh quyết ý không đi theo cốt truyện, liệu có trở lại cuộc sống ban đầu hay không?

Đúng vào lúc này, Thương Hành đi rồi quay lại một lần nữa đứng trước mặt anh.

Cố Lẫm hoàn hồn từ trong trầm tư, hơi hơi híp mắt, vô luận như thế nào, muốn anh “theo đuổi vợ đến tận lò thiêu” như trong sách —— tuyệt không có khả năng!

*

“Cậu không phải là rất có cốt cách sao? Nhanh như vậy đã liếʍ mặt trở lại rồi.”

Hạ Lê chơi đùa với lọn tóc quăn, dùng giọng nói lanh lảnh đâm một câu, híp mắt chờ đợi Thương Hành vâng vâng dạ dạ giải thích và cầu xin tha thứ.

Nào biết Thương Hành nửa ánh mắt cũng không bố thí cho cô, hắn đi qua sô pha, tiến thẳng đến cửa sổ.

Hạ Lê bị ngó lơ trợn mắt nhìn hắn, ánh mắt của các khách khứa khác trong tiệc rượu đều có ý hướng sang bên này, bọn họ châu đầu ghé tai vào nhau, khe khẽ nói nhỏ.

Thương Hành đưa cho Cố Lẫm một bản hợp đồng, soạn thảo bởi trợ lí A Mạc của đối phương, còn chưa kịp ký tên Thương Hành.

Cố Lẫm mím môi, giữa hai mắt xuất hiện những nếp nhăn rất nhỏ, ánh nhìn lạnh lùng xa cách.