Tô Quan Sư quá hiểu mấy thằng bạn của mình, nhưng nghĩ tới thành viên mới thích màu tóc vàng nên anh rũ lòng thương nhắc nhở Châu Tư Triết: "Triết, người tên Mạnh Quang này chắc hẳn em còn nhớ, đừng nhìn cậu ta thường ngày chói lọi, thật ra học sinh nữ trong trường đều không thích cậu ta vì cậu ta lăng nhăng."
Châu Tư Triết đang sầu vì mình thua thì nghe được cái thông tin này: "Lăng nhăng? Hể... Em không nghĩ anh lại thế luôn á, quả nhiên là trừ tôi ra ai cũng có khuyết điểm!"
Tô Quan Sư giật giật khóe miệng: "..." Khóc ngứa mỏ hả, khuyết điểm thì đầy mình ra mà cứ tưởng mình gút chóp.
Mạnh Quang như bị bắn vài tên vào người, thanh máu cấp tốc giảm xuống: "Này, không phải, anh đây gọi là lãng tử đào hoa đó hiểu không, các cô gái chỉ là không chống lại được mị lực của anh nên mới thế thôi."
Tô Quan Sư mặc kệ cậu ta, giới thiệu người bên cạnh Mạnh Quang: "Đây là Ô Lan, cậu ấy khá hòa đồng, nhưng tốt nhất là em không nên thân thiết với người này, kẽo em dạy hư người ta."
Ô Lan: "Ông nói gì vậy, khoan, câu này có gì sai sai."
Châu Tư Triết gật đầu: "Hòa đồng rất tốt, chào anh, em là Châu Tư Triết."
Tô Quan Sư:...Alo cho hỏi em nhai câu nuốt luôn vế sau câu anh nói rồi à.
Mạnh Quan tự lấy đồ ăn cho mình, nói: "Giới thiệu cái gì, mau ăn đi, đói muốn chết rồi!"
Leonael gấp hoành thánh bỏ vào miệng, uống miếng cháo rồi ăn cái bánh bao, nói: "Đồ ăn ở đây vẫn ngon như vậy."
Năm người ngồi xuống bàn ăn, bữa sáng hôm nay có cháo hải sản, hoành thánh chiên, sủi cảo, bánh bao nhỏ.
Tô Quan Sư tự hào hỏi: "Thế nào, ngon lắm đúng không? Công thức nấu ăn của một số món giờ đều đã tuyệt tích, ngay cả những món này đều là phục cổ mới có được, rất khó có được."
Châu - tiểu thiếu gia nhà giàu sống trong nhung lụa - Tư - người đến từ trái đất cổ - Triết: "Khá tốt, chỉ là thực đơn sao ít thế?"
Tô Quan Sư: "Này là nhiều rồi, những món ăn ở các quán nhỏ điều là những món bình thường ăn đi làm, thực đơn nhiều lắm là 3 đến 4 món, quán này có tận gần 20 món đã ok lắm rồi, đừng đòi hỏi nữa."
Châu Tư Triết: "Em đưa anh vài công thức khiếm khuyết, anh nghiên cứu thử xem, chẳng phải anh là chủ nhà hàng này à."
Tô Quan Sư: "Không hề, anh không biết."
Châu Tư Triết: "Chẳng lẽ em đoán sai, không thể nha, thái độ của nhân viên với anh có chút lạ, dáng vẻ tự hào đối với nhà hàng này nữa, chẳng lẽ anh không phải ông chủ."
Tô Quan Sư: "Anh chỉ quen ông chủ thôi, công thức thì để anh giữ xem."
Leonael kề sát tai Mạnh Quan thì thầm: ""Cứ cảm thấy bé Triết dị dị, một số kiến thức bình thường thì không rành, tri thức nâng cao cũng ngu nốt, nhưng có vẻ khá rành lịch sử cổ địa cầu."
Mạnh Quan cũng đáp nhỏ lại: "Không chỉ vậy đâu, ngoại trừ đánh đấm thì mấy cái khác em ấy ngu lắm."
Châu Tư Triết: .... Tui nghe hết đó nghen! Lát nữa mấy người chết với tui!
Tô Quan Sư: Mô phật, cầu cho đám bạn của con sớm ngày tỉnh ngộ sớm siu thoát.
Dùng xong bữa sáng, 5 người đi mua sắm một số đồ cần thiết, sau đó đi công viên chơi, giữa trưa thì đi ăn, tiếp đó đi tàu ngầm trải nghiệm, sau khi dùng bữa chiều thì trở lại trường học.
Những người khác thì không sao, nhưng Châu Tư Triết thì vui lắm, lúc trước, cậu có một căn nhà xây dưới biển rất đẹp, nhưng ngắm một cảnh hoài cũng chán, bây giờ vậy mà được đi tàu ngầm ngắm cá, còn được đi tàu lượn thần tốc của thời tinh tế, không những thế còn ngồi máy phóng, bay thẳng ra ngoài vũ trụ nữa chứ! Quá đã!
Tô Quan Sư lấy ra một tờ giấy, nói: "Để gia nhập nhóp, em viết tên mình vào đây rồi kí tên đi."
Châu Tư Triết sảng khoái làm theo không chút do dự.
Tối đó.
Thân hình mảnh khảnh nhỏ bé cuộn người nằm trên giường, Châu Tư Triết đang tự hỏi tại sao mình lại kí cái tờ giấy đó không chút do dự.
"Quy tắc của chị cả, bất kỳ giấy tờ nào cần được kí tên điều phải đọc kỹ."
Lời nhắn của chị gái vang lên trong đầu, Châu Tư Triết nhớ về cái ngày mình bị lừa ký cái giấy đầu tư bất động sản bị lỗ, bị chị gái bắt phạt quỳ đối diện tường mà rùng mình mấy cái.